Site icon eBookVie

Review: Người đua diều – Khaled Hosseini

Review: Người đua diều - Khaled Hosseini

Mình nghĩ đã có nhiều bạn từng đọc cuốn sách này, à không rất nhiều chứ và mình cũng chắc rằng nước mắt cũng đã rơi trên má của mọi người giống như mình (phải nói là dễ dàng giống như ai đánh khi mình còn bé vậy). Với ngòi bút của mình tác giả đã tạo nên 1 tác phẩm mà khiến người đọc khó có thể buông nó xuống.

Tác giả đưa chúng ta đến đất nước Afghanistan những năm thập niên 60,70 của thế kỷ trước.

Câu chuyện bắt đầu với tình bạn thân thiết của Amir(một cậu ấm trong gia đình giàu có) với Hassan(con trai người giúp việc cho cha cậu). Tình bạn ấy mong manh hơn bởi sự phân biết giai cấp ở chế độ lúc bấy giờ. Nhưng 2 người vẫn giữ tình bạn đẹp ấy đến mãi về sau dù chỉ là trong trí nhớ vì đã cách xa nhau mãi mãi từ năm 12 tuổi.

Năm 1978, đất nước xảy ra chiến tranh nên cha con Amir đã phải chuyển đến Mỹ sinh sống. Tại đây họ phải tập quen với điều kiện sống khó khăn và cũng vì thế đã giúp tình cảm cha con gắn bó hơn sau những năm tháng Amir luôn nghĩ rằng cái chết của mẹ khi đẻ ra cậu đã tạo nên khoảng cách giữa 2 người.

Năm 23 tuổi khi biết cha bị ung thư phổi và không sống được lâu Amir đã rất đau buồn khi nghĩ đến cảnh một mình sống trơ trọi trên đất mỹ. Cũng trong thời gian này cậu nhờ cha mình hỏi cưới Soraya một người cùng quê hương Afghanistan mà cậu thích khá lâu. Rồi sau đó họ có một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc nhưng không con.

Năm 2001, khi nhận được cuộc gọi từ chú Rahim Khan bạn thân của bố, Amir đã đến Pakistan để gặp và biết được Hassan chính là người em cùng cha của mình. cùng với đó Hassan, vợ Hassan đã bị bắn chết khi cố bảo vệ ngôi nhà mà được coi là tuổi thơ giữa mình với cậu chủ Amir khỏi những tên lính Taliban. Đứa con của họ trở nên mồ côi chỉ trong một khoảnh khắc.

Tiếp theo đó là hành trình trở về Afghanistan của cậu để tìm đứa cháu của mình (một cách để chuộc lỗi với những gì đã gây ra cho cha nó trong quá khứ). Khi trở về quê hương, thấy được sự tàn khốc của chiến tranh Amir đã không khỏi xót thương cho nơi mình từng sống, từng gọi là nhà mà giờ lại như xa lạ. Cảnh nghèo đói, khổ đau, chết chóc bao trùm lên đất nước cậu từng sống.

Khi đọc xong cuốn sách mình cảm thấy rất biết ơn những người đã hi sinh tuổi trẻ, thậm trí là tính mạng của mình để giành được độc lập tự do cho đất nước để rồi hôm nay chúng ta được sống trong hòa bình.
Như Bác Hồ đã từng nói:

KHÔNG GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO

Mình mong mọi người sẽ yêu quý dải đất hình chứ S này như Bác Hồ đã từng.

Nguồn: Hali cường

Exit mobile version