Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách 19 Năm Mưu Sát – Tập 1 của tác giả Na Đa, cũng như link tải ebook 19 Năm Mưu Sát – Tập 1 miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
Những bí ẩn trong quá khứ dần được hé lộ… Những tội lỗi khủng khiếp chôn giấu hàng chục năm trước bị vạch trần.
Kẻ sát nhân ra ánh sáng như thế nào?
Mùa thu năm 1997, Liễu Nhứ nhận “tấm vé vớt” vào lớp bồi dưỡng trường Đại học Y Dược. Cô gần như không thể hòa nhập với tập thể ưu tú đó, ngoại trừ cô bạn Văn Tú Quyên xinh đẹp, thông minh. Và rồi, cô phát hiện ra Văn Tú Quyên đang từng ngày bị hạ độc bởi ai đó… Hai cô gái trẻ đã sát cánh bên nhau để tìm ra kẻ chủ mưu nhưng vẫn không thể ngăn nổi cái chết định sẵn cho Văn Tú Quyên.
Chín năm sau, dù Liễu Nhứ an phận làm một người vợ tốt bên cạnh người chồng vừa tài giỏi, vừa yêu thương cô hết mực nhưng cái chết bí ẩn của Văn Tú Quyên vẫn hàng đêm ám ảnh cô.
Liễu Nhứ quyết tâm lật lại vụ án năm xưa, bắt đầu từ những lá thư kì lạ được tìm thấy trong chiếc sáo tiêu mà Văn Tú Quyên để lại…
Tập 2 của bộ sách chúng mình cũng đã đăng nên tại: 19 Năm Mưu Sát – Tập 2
Giới thiệu sách 19 Năm Mưu Sát – Tập 1 PDF
Nội dung cuốn sách 19 Năm Mưu Sát là một cuộc chiến giết người trong nhiều năm, được lên kế hoạch, dàn dựng và đầu tư chỉn chu. Nạn nhân dù biết được rằng mình đang từng bước, từng bước chết dần, chết mòn nhưng lại không thể kháng cự nổi. Cả kẻ giết người lẫn nạn nhân, nhân chứng và những người xung quanh đều là những người có IQ cao.
Kẻ giết người trong 19 năm mưu sát này là một trong những “trợ thủ” cao tay, hắn luôn đi trước một bước trong mọi việc. Hắn cố tình để lại manh mối cho nạn nhân, hắn thông tin cho nạn nhân biết mình đang đầu độc họ nhưng nạn nhân không thể biết hắn là ai? Hắn đầu độc bằng phương thức gì? Và nạn nhân của hắn cứ từng bước, từng bước rơi vào “cái máng giết người” mà hắn đã tạo ra. Một tập hợp các âm mưu khiến cho nạn nhân không chỉ suy kiệt thể lực vì bị đầu độc mà còn triệt để phá hoại tinh thần của nạn nhân. Cuối cùng nạn nhân cũng chỉ giống như cá nằm trên thớt, để mặc chém giết.
Nếu nói kẻ giết người có trí tuệ cao thì nạn nhân cũng là một người chỉ có xuất sắc hơn chứ không kém. Văn Tú Quyên vào lúc phát hiện mình bị đầu độc, đã chấp nhận một ván cược, thắng cô sẽ vạch trần được kẻ trong bóng tối là ai? Thua chính là mạng sống của chính mình. Thật ra, cô không có sự lựa chọn nào khác, chỉ khi nào giao tiếp được với kẻ giết người, giao tiếp với thần chết, cô mới có thể “trong chỗ chết tìm ra được chỗ sống”. Văn Tú Quyên thông minh chỉ tiếc là cô quá tự phụ, quá ngạo mạn về bản thân mình…
Chín năm sau, dù đã an phận, nhưng Liễu Nhứ vẫn ám ảnh bởi cái chết của cô bạn thân. Cô quyết tâm lật lại vụ án năm xưa, từ những lá thư kỳ lạ giấu trong chiếc sáo tiêu Văn Tú Quyên để lại, và từ đó, những sự thật nghiệt ngã, tàn nhẫn dần được phơi bày…
Tác giả Na Đa đã đưa người đọc đến với một câu chuyện, mà ở đó, những sự ghen tị, lòng đố kị, sự ích kỉ được nhen nhóm từ những vụ việc nhỏ nhất, nó dần lớn lên từng ngày, để rồi bùng cháy lên khi đã đủ chín muồi gây nên những kết cục vô cùng thảm khốc…
Tác giả Na Đa đã đan xen những câu chuyện của thực tại với quá khứ, những chương đoạn hồi hộp, kịch tính, tiếp nối những phần miêu tả tâm lý nhân vật. 19 năm mưu sát cũng là 19 năm khám phá bản chất thật sự của con người. Điều gì khi con người ta tàn nhẫn đến vậy: cái đói, sự ghen tị, đố kị, lòng tham…
Giới thiệu về tác giả Na Đa
Na Đa, tên thật là Triệu Diên, sinh năm 1977. Anh là tác giả tiểu thuyết trinh thám, kinh dị nổi tiếng tại Trung Quốc. Tác phẩm của Na Đa thường có khuynh hướng thăm dò những ẩn số và hạn trong cuộc sống. Cho đến nay, Na Đa đã xuất bản hơn 30 cuốn tiểu thuyết.
Tác phẩm tiêu biểu: Kẻ ác tâm, Người biến hình, Lá cờ ma, Đứa trẻ giấy, 19 năm mưu sát…
Mục lục sách 19 Năm Mưu Sát – Tập 1 PDF
- CHƯƠNG I Đầu độc
- CHƯƠNG 2 Dũng khí
- CHƯƠNG 3 Lựa chọn
- CHƯƠNG 4 Người đàn ông tên là Quách Khái
- CHƯƠNG 5 Hi vọng
- CHƯƠNG 6 Cái kén
- CHƯƠNG 7 Phá kén
Đọc thử sách 19 Năm Mưu Sát – Tập 1 PDF
CHƯƠNG I – Đầu độc
Lúc này là thời điểm ba mươi ba tiếng đồng hồ trước khi cô xác định trong lớp mình có một kẻ giết người.
Mỗi người giống như một chiếc đồng hồ cát, cát bắt đầu chảy ra từ giây phút chào đời và chảy cạn khi người đó qua đời.
Liễu Nhứ biết tính thời gian, cô biết bây giờ là một giờ ba mươi, sai lệch không quá mười phút. Đây là kết quả mà người cha – cựu quân nhân Liễu Chí Dũng đã rèn luyện cho cô hơn mười mấy năm trời theo kiểu bán quân sự. “Vậy thì con mới biết đời người ngắn ngủi, phải tranh thủ thời gian”, ông từng nói với con gái mình như vậy.
Thế nhưng, mỗi giờ mỗi phút con đều cảm thấy như sắp chết đến nơi rồi! Liễu Nhứ nhủ thầm.
Liễu Nhứ nhắm mắt lại, trước mắt cô có những đốm sáng lượn lờ. Cô biết đó là do các tế bào nhận ánh sáng đang hoạt động. Hoặc là do ảo giác. Ai cũng có vấn đề về thần kinh, chỉ là ít hoặc nhiều mà thôi.
Quầng sáng tạo ra một khuôn mặt, làn da vàng vọt, hốc mắt sâu hoắm như không có nhãn cầu. Đương nhiên là có rồi, đôi nhãn cầu tròn xoe chưa bị thối rữa nằm dưới mí mắt thờ ơ quan sát, nhìn Liễu Nhứ đâm nhát dao vào cổ mình. Chuyện xảy ra đã mấy ngày, nhưng nhát dao đó vẫn chân thật như lúc đầu, lưỡi dao mỏng xuyên qua da thịt, qua lớp mỡ và cơ, cán dao dính chặt trong lòng bàn tay phải, không gỡ ra được.
Liễu Nhứ choàng tỉnh khỏi cơn nửa tỉnh nửa mê, mở mắt ra trong căn phòng tối. Gương mặt người chết lượn lờ trên màn ngủ một lúc rồi tan biến như làn khói…
Một giờ ba mươi lăm.
Đường nét mơ hồ của đồ vật trong phòng dần hiện ra giữa những kẽ hở của màn ngủ bằng vải. Lúc này cô chợt nghe thấy âm thanh đó.
Cọt kẹt… cọt kẹt… cọt kẹt… cọt kẹt, vang lên liên tục, nghe như một cánh cửa đang được đẩy ra.
Âm thanh phát ra từ nơi không quá xa, thậm chí gần ngay bên tai.
Liễu Nhứ cảm thấy chiếc giường rung lên. Màn ngủ dập dìu lượn sóng, từ phía trên xuất hiện hai bóng đen thả xuống.
Tiếng cọt kẹt ngừng lại.
Liễu Nhứ không thể cử động. Cơ bắp toàn thân cô cứng ngắc, đến cả dây thanh đới cũng như bị đóng băng, há miệng nhưng không nói được gì, nỗi sợ như một dòng nước chảy xiết đang nhấn chìm cô.
Cô nín thở vài giây, tim bắt đầu đập nhanh, bơm lượng máu lớn đi khắp cơ thể khiến mặt cô nóng ran. Cuối cùng, cô nhận ra bóng đen đó chính là hai chân của Văn Tú Quyên ngủ ở giường trên.
Lúc này mồ hôi từ các lỗ chân lông của cô túa ra.
Căn phòng vẫn im lặng như tờ, đôi chân nọ rũ xuống một lúc rồi rụt về. Tiếng động lại vang lên, lần này Liễu Nhứ không hoảng sợ nữa, cô biết rằng Văn Tú Quyên đang trèo xuống.
Đây chính là phòng ngủ dành cho các sinh viên nữ lớp bồi dưỡng bệnh viện Hòa Sinh thuộc Đại học Y dược Thượng Hải. Hiện giờ đang là tháng 11 năm 1997. Lớp này đã học năm thứ ba rồi, nhưng Liễu Nhứ thì vừa gia nhập chưa đầy bốn tháng.
Hơn ba tháng cũng đủ để cô quen biết tất cả các bạn cùng lớp. Tính cả cô thì tổng cộng có mười hai người. Năm nam, bảy nữ, hai phòng ngủ.
Tiếng động ngừng lại, Văn Tú Quyên đã trèo xuống.
Liễu Nhứ buồn tiểu, nhưng cô cảm thấy có gì đó không đúng, Văn Tú Quyên không đi ra ngoài mà chỉ đứng yên trước giường.
Khi Liễu Nhứ bắt đầu nghi ngờ thì Văn Tú Quyên lại di chuyển.
Cô ấy chậm rãi men theo chiếc bàn dài đặt giữa phòng, không đụng trúng bất cứ thứ gì, cũng không có tiếng bước chân, im lặng như một bóng ma.
Cậu ấy không mang dép ư?
Đi chân trần trên nền xi măng giữa thời tiết tháng 11, Liễu Nhứ chỉ nghĩ thôi đã thấy toàn thân lạnh buốt.
Trong phòng có ánh sáng yếu ớt, có lẽ do ánh trăng u ám xuyên qua rèm cửa sổ mỏng, hoặc do ánh đèn trắng ảm đạm ở khúc rẽ ngoài hành lang rọi qua hai ô cửa kính mờ trên cửa ra vào. Liễu Nhứ đã thích ứng được với bóng tối, bóng đen của Văn Tú Quyên trở nên rõ nét hơn, dần dần có thể nhận ra bộ đồ ngủ màu nhạt của cô ấy. Liễu Nhứ nhớ rằng đó là bộ đồ ngủ kẻ sọc dọc, giống như áo bệnh nhân vậy.
Văn Tú Quyên đi đến đầu kia chiếc bàn dài, cách cánh cửa một bước chân. Cô ấy không dừng lại mà rẽ qua bên kia bàn, đứng trước giường của Tư Linh.
Tư Linh ngủ ở tầng dưới của chiếc giường sát bên phải cánh cửa, tầng trên để một số đồ lỉnh kỉnh. Liễu Nhứ mong cô ta ngủ say rồi, chứ nửa đêm mà thấy một bóng đen đứng ngoài màn ngủ thì bị hù chết mất.
Là mộng du ư?
Liễu Nhứ không được kế thừa sự gan dạ của Liễu Chí Dũng. Cho dù trong lớp, Văn Tú Quyên là người hợp tính cô nhất, cũng là người cô khâm phục nhất, nhưng lúc này nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng cô vẫn thấy hoảng sợ.
Tiếng tim đập dội vào màng nhĩ cô. Thình thịch, thình thịch.
Văn Tú Quyên chậm rãi vén màn ngủ của Tư Linh lên.
Tư Linh không hề nói chuyện với Văn Tú Quyên, ít nhất thì Liễu Nhứ chưa từng thấy họ nói chuyện với nhau. Cô ta là người thích chưng diện nhất, cũng rất đầu tư, nói thật thì cũng đẹp ngang ngửa Văn Tú Quyên, gia cảnh hình như cũng không tệ, đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm chú ý. Chỉ tiếc rằng chúng ta đã có Văn Tú Quyên rồi.
Liễu Nhứ chưa từng cho rằng Văn Tú Quyên đang cố áp đảo Tư Linh. Cô ấy chẳng muốn phân bì với ai, đó chính là khí chất tự nhiên, là tài năng thiên bẩm. Văn Tú Quyên chưa từng đề cập cụ thể đến gia thế của mình, nhưng qua cách nói chuyện và phong thái ung dung từ tốn cũng đủ để người ta tin rằng cô ấy xuất thân từ một gia đình gia giáo hơn cả Tư Linh; cô ấy chưa từng để tâm đến chuyện trang điểm, cũng không mặc quần áo hàng hiệu nổi bật, nhưng đi đến đâu tỏa sáng đến đấy; cô ấy hòa nhã lễ độ, lại đa tài, thổi được cả tiêu và kèn harmonica, giọng nói cũng rất dễ nghe, và tất cả những điều này đều không gây trở ngại đến thành tích học tập, cô ấy luôn đứng đầu trong tất cả các môn học.