Cuốn sách “Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời” của tác giả Lục Xu nói về những ẩn tình và bi kịch trong tình yêu, khi cảm xúc và quyết định của con người đối với nhau đem đến sự đắng cay và tiếc nuối. Tuy nhiên, qua mỗi trang sách, ta cũng thấy hy vọng và sự chấp nhận của những quyết định đau lòng.
Nội dung của cuốn sách không chỉ dừng lại ở tình yêu lãng mạn mà còn đề cập đến gia đình, hành động và hậu quả của từng quyết định. Với mỗi trang sách, ta như được thấu hiểu và đồng cảm với từng nhân vật, từng cung bậc cảm xúc từ niềm vui đến nỗi buồn.
Tác giả đã tạo ra một không gian tâm linh và cảm xúc sâu lắng trong lòng độc giả thông qua cách viết chi tiết và tình cảm. Điều đó khiến cho người đọc như được đưa vào từng trạng thái tinh thần của nhân vật, cảm nhận và suy ngẫm về ý nghĩa của tình yêu và sự hy sinh.
“Ẩn bên trong con người có bi kịch, niềm vui và sự hy sinh, cuốn sách là nơi chứa đựng những khám phá về tâm hồn và sự sống đầy ý nghĩa. Đừng bỏ lỡ cơ hội đắm chìm vào thế giới đằng sau từng chữ viết của tác phẩm này.”Dường như việc lưu giữ một bức ảnh của một cô gái xinh đẹp là điều rất đặc biệt và ý nghĩa đối với bạn. Quả thực, cô gái trong ảnh thật sự rất cuốn hút và quyến rũ. Và đương nhiên, bạn vẫn khẳng định rằng bà nội của mình vẫn đẹp hơn nhiều, có lẽ bạn đã từng khám phá nhiều bức ảnh của bà nội khi còn trẻ. Thật khổ khi mỗi bức ảnh chỉ có mình bà nội, vì ông nội không thích chụp ảnh, và còn độc đoán nữa. Bạn còn nhớ khoảnh khắc ông nội phá ảnh mà bạn chụp, ông thật khó chịu đấy.
Cha mẹ luôn kể bạn rằng ông nội thường chiều chuộng bạn, nhưng bạn vẫn cảm thấy thấp hèn trước ông, vì mỗi khi ông truyền dạy cha bạn, cha chỉ biết gật đầu như học trò. Bạn không dám khoe bức ảnh đã chụp cha bạn cho cha xem, chỉ vụng trộm nhìn và giấu đi. Nhớ mãi lần bạn làm rơi bình hoa quý từ thời nhà Thanh của ông nội xuống đất vì ham chơi, khi ấy bạn sợ đến run cả người, nhưng ngay lập tức bạn tìm cách biện minh, dù không cố ý, thực sự bạn không cố ý chứ, nhưng chắc chắn ông nội không tin.
Mỗi ngày, ông bà nội của bạn cãi nhau ít nhất một lần, có lúc vì bà nội chê trách quần áo của ông, hay vì ông ngủ hư quấy rối bà. Mỗi lần họ cãi nhau, bạn đứng bên cạnh cười thích thú. Câu chuyện về việc ông và bà nội tranh cai không lời kết thúc cuốn hút bạn với những biến cố và lời đố vui của họ.
Sau những câu chuyện này, bạn ngạc nhiên về việc ông bà luôn cãi nhau nhưng vẫn ở bên nhau, có lẽ họ đã kết hôn vì lý do gì đó hay vì một thỏa thuận kinh doanh. Bạn nghe cha kể rằng người trong nhà đã từng khinh thường ông nội bạn. Có lẽ bà nội có nhiều tiền hơn ông nội, nhưng cha bạn lại kể rằng ông nội cực kỳ giàu có. Mọi thứ trong gia đình bạn cứ “hồn nhiên” hết cả.Ông nội từng chia sẻ với con một bí mật, rất bí mật đấy, về việc cùng bà nội bỏ trốn ngày trước. Sự thật này khiến con lo lắng trong một thời gian dài, thật đấy, mà nếu như thế, dù đánh mạnh con cũng không bỏ trốn được đâu.
Bởi vì con rất thích cuộc sống hòa hợp như cha mẹ con, họ không bao giờ cãi vã, và luôn sống hài hòa. Chỉ cần cha con nhìn, mẹ con là hiểu ngay điều cha muốn, họ thực sự hợp nhau. Mẹ con luôn vui vẻ, hiền lành và xinh đẹp, còn cha con cũng rất điển trai và lịch lãm nữa đấy.
Nếu nhìn kỹ, cha con khá giống ông nội, chỉ cần làm mờ đi những nếp nhăn trên khuôn mặt ông thì sẽ thấy rõ.
Thực tế chứng minh rằng, ngay cả người đàn ông kiệt suất cũng sẽ có những giây phút bối rối. Ông nội hồi đó khi còn trẻ cũng rất phong độ, con đã được cha con xem một tấm ảnh của ông mà cha đã giấu kỹ, con không kiềm chế được mà chọc vài cái, mà khuôn mặt này chắc hẳn đã thu hút rất nhiều người đấy, thôi thì trách sao bà nội chẳng cảm thấy an tâm.
Bà nội con thích đi du lịch, nên cả nhà thường đi cùng bà vì sức khỏe của bà không còn tốt nữa. Cả nhà con phải đi rất chậm, rất rất chậm để đợi hai ông bà. Thực tế, chỉ mỗi bà nội mới chậm chạp đấy, còn ông nội thì đi hai bước lại đứng chờ một bước, rất kiên nhẫn. Dù bà đi sau ông, con mắng ông nhanh lên để không bỏ quên bà. Ông nội sẽ cười ngượng ngùng, rồi cẩn thận đỡ bà.
Cha con nhìn hai ông bà vài lần rồi cười và nói, không cần phải chờ đợi ông bà nữa.
Vậy là con cứ chậm rãi đi vài bước rồi quay lại nhìn bà nội. Bà nội trông mệt mỏi, bà ngồi xuống trên một tảng đá bên đường, trong khi ông nội đứng bên cạnh vội vã quạt cho bà.
Bà nội vẫn cảm thấy mệt mỏi, ông nội không muốn con làm phiền bà, ông luôn khen con nghịch ngợm làm bà phải nghỉ ngơi. Bà nghỉ xong mới okay, ông nắm lấy tay bà, từng bước đi rất chậm. Ông bà chỉ bước chậm như vậy, ông luôn cẩn thận để bà không vấp ngã. Đến sườn núi, ông tìm một cành mảnh, ông chống một cành, bà chống một. Họ dạo bước thong thả trên sườn núi.
Ông bước ba bước rồi nhìn qua bên bà, ông luôn thế, mặc dù ông không kiên nhẫn nhưng trên con đường núi, ông vẫn duy trì hành động này.
Cuối cùng, con đuổi theo cha, con hỏi cha tại sao ông nội không bao giờ quở trách bà nội, sao ông luôn để bà trêu chọc ông.
Cha mẹ con đều nở nụ cười.
Mẹ bế con vào lòng và nói: “Con bé ngốc này, ông nội làm sao có thể bỏ rơi bà chứ?”
Tuy nhiên, sau chuyến leo núi đó, ông bà không bao giờ cãi nhau nữa, dù bà nói gì đi chăng nữa, ông chỉ trả lời bà “Bà nói hoàn toàn đúng.”, “Lời của bà là đúng.”, “Ừ, đúng thế.” không có câu trả lời nào khác. Cái phong độ của ông chẳng còn, hình tượng của ông nội cao vời đã tan biến mất.
Gần đây sức khỏe bà yếu dần, mỗi ngày bác sĩ đều phải đến khám bệnh cho bà, thậm chí có lẽ còn nhiều bác sĩ khác ở lại.
Khuôn mặt của bà trở nên xuống sắc hơn, khi con đi thăm bà, bà cười và nói với con: “Sau này đừng làm ông nội giận nữa nhé, vì bà không thể giúp con được nữa đâu, hiểu chứ?”
Con gật đầu “Bà nội là tốt nhất, ông nội chẳng tốt tí nào.”
Bà nội cười, bà vuốt nhẹ lên khuôn mặt con với bàn tay gầy còm chỉ còn xương và da, bà nói: “Lần trước con ngồi ngoan ngoãn để ông đưa con đi ăn đấy mà.”
Con bĩu môi: “Nhưng ông cũng lén đưa bà đi ăn thôi, ông nghĩ con không biết, nhưng con đều biết hết nhé.”
Bà nội cười: “Cháu yêu của bà thông minh lắm, trong nhà chuyện gì cháu cũng biết hết.”
Khi sức khỏe bà suy yếu, ông nội không còn hứng thú với bất kỳ điều gì, thậm chí các bình hoa bảo bối ông cũng chả thèm nhìn. Ông chỉ ngồi cạnh bà và nắm chặt bàn tay bà, thầm thì nhắc lại những kỷ niệm buổi trẻ thơ.Cuộc Sống Quý Ông: Một Câu Chuyện Cảm Động
Câu chuyện này đầy cảm xúc và sự quan tâm. Kể về tình yêu mãnh liệt của một ông nội dành cho bà nội, khi cả hai sống cùng trong tâm hồn và tình cảm. Từ những giọt lệ, nụ cười đến những lời nói cuối cùng được giao bèn chỉ có ý nghĩa sâu sắc trong câu chuyện này. Dù chết đi nhưng tình yêu của họ vẫn sống mãi. Đọc câu chuyện này, người đọc không chỉ cảm thấy xúc động mà còn nhận ra sự quý trọng của tình thân.Không nói cho con nghe nữa. Con khóc ầm ĩ, không tin ông nội lại ra đi mà không chào từ biệt con. Bác sĩ chỉ nói chia buồn cùng gia đình. Con không hiểu… Đôi mắt cha đỏ, ngày hôm nay là sinh nhật của bà nội con. Ông nội nhất định sẽ chúc mừng sinh nhật bà, thực hiện lời hứa. Con đứng trước phần mộ của hai người, hồi tưởng về ngày ông bà còn bên sườn núi. Bà lão không ngừng khóc, con chạy lại và đưa khăn tay cho bà…
Nhiều năm sau, tôi kể cho bạn trai nghe câu chuyện về ông bà nội, anh ấy hiếu kỳ và lên lầu xem những món đồ ông nội đã cất giữ. Mở ngăn kéo, có cuốn album ảnh của bà nội. Bà xinh đẹp. Bạn trai nói ông nội mắc bệnh cuồng nhìn trộm, từ ngày còn trẻ đến già, toàn bộ hình ảnh cuộc đời bà đều lưu lại. Trang cuối có bức ảnh từ thời bà còn nhỏ, đó có lẽ là duyên phận.Trên đời này, mỗi người đều sẽ có những người đồng hành, một người có thể đi cùng bạn suốt cuộc đời. Dù có yêu hay không, họ sẽ dạy bạn biết cách quý trọng và chiếm giữ toàn bộ tâm hồn. Trong cuốn sách “Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời” của tác giả Lục Xu, câu chuyện về tìm thấy người đồng hành cuộc đời được kể qua những trang sách đầy cảm xúc. Hãy cùng khám phá và lắng nghe câu chuyện về bí mật của sự kết nối thiên địa trong cuốn sách này.