Đánh Giá Cuốn Sách: Án Tử Một Tình Yêu – The Death Of A Love
Thể loại: Tình cảm, tử tù + trại giam, đề tài xã hội, cuộc sống, nhân sinh
Số chương: 19 chương đầy đủ
Nội dung:
Được viết bởi một tác giả tâm huyết, cuốn sách “Án Tử Một Tình Yêu” là một câu chuyện đầy xúc cảm về cuộc sống trong trại giam. Khi một thiếu nữ trẻ bước vào thế giới tối tăm của tội phạm sau khi phạm tội giết người, và một bác sĩ trẻ có ác cảm với những tội phạm. Định mệnh đã dẫn dắt họ gặp nhau và thông qua những cuộc gặp định kỳ, họ dần chữa lành nhau từ những vết thương tâm hồn.
Tác phẩm đầy ý nghĩa này không chỉ đề cập đến tình yêu và trách nhiệm mà còn khám phá sâu hơn về bản chất con người và khả năng tha thứ. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện tình lãng mạn đơn thuần, mà còn là một bức tranh thực tế về cuộc sống ẩn sau hàng giam cầm của trại tù.
Khi đọc xong cuốn sách, bạn sẽ cảm nhận được sự sâu sắc và lòng trưởng thành từ tác giả. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một lời nhắc nhở về việc vượt qua nỗi đau và trở thành con người tốt hơn.
Nếu bạn đam mê những câu chuyện sâu sắc và xúc động, “Án Tử Một Tình Yêu” là một lựa chọn tuyệt vời để khám phá thế giới tâm trí và con người.Khi Bác sĩ Văn đến gặp chị Ngà, họ trao đổi về kết quả kiểm tra sức khỏe của phạm nhân nữ. Chị Ngà nhấp nhô một chút trước khi thể hiện sự tò mò về việc Văn gặp Phó giám thị Dũng. Họ chia sẻ về tâm lý của một phạm nhân nam và sắp tái hợp với Hoàng Oanh.
Văn và chị Ngà thảo luận về cuộc gặp sắp diễn ra, và Văn chia sẻ về cuốn nhật ký của Vân Du cần trả lại cho Hoàng Oanh. Một cuộc gọi báo động từ khu giam nữ buộc chị Ngà phải rời đi, để lại Văn tưởng nhớ thời gian trước khi về lại khu giam.
Nhìn lại cảnh vật quen thuộc, Văn nhớ lại những kỷ niệm với quản giáo Ngà. Hai thế giới xa lạ, tự do và tù đày, đan xen bên nhau bởi một bức tường. Mỗi người trong trại giam mang theo câu chuyện và nỗi đau riêng biệt, tạo nên một không gian đồng thời bi thương và sâu lắng.
Trong cơn gió nhẹ, một cánh bướm xanh dương bay qua hàng rào kẽm, đưa Văn nhớ đến sự bền bỉ và tự do trong tâm hồn của mình.Sự chăm sóc cẩn thận và sự đam mê trong việc viết lách luôn thể hiện rõ trong tác phẩm này. Các chi tiết mô tả về tình huống phức tạp của nhân vật đã khiến tôi cảm thấy như mình đang ở ngay trong câu chuyện đầy xúc cảm này. Cảnh tượng cô bé cùng con bướm xanh trở thành thước đo của lòng nhân ái và sự tự do. Gương mặt vùng vẫy và giọng hát trong trẻo của Vân Du truyền đạt một thông điệp sâu sắc về sự tự do và bi kịch của cuộc sống. Cũng không thể phủ nhận sự kinh hoàng của đêm mưa, nơi người đọc được dẫn dắt qua từng cung bậc cảm xúc của nhân vật. Bằng cách sử dụng ngôn từ tinh tế và cảm xúc sâu sắc, tác giả đã tạo nên một câu chuyện đáng đọc và đáng suy ngẫm.Kinh dị đấy. Nhưng ko cầu kỳ, ko xoay sở làm cho người ta sợ, cũng chả phô trương là kẻ giết người, cô ấy đang tìm kiếm bóng hình nhỏ bé mất tăm. Ánh mắt đau đáu, hy vọng rõ ràng, khiến người ta nghĩ rằng thứ mà kẻ giết người đó tìm kiếm vô cùng quan trọng, có thể là thứ duy nhất còn tốt đẹp trong trái tim đầy tội lỗi. Sau vài phút, bờ môi trắng bệch của cô bỗng chợt mỉm cười, khi cô thấy bóng dáng của một đứa bé gái nhỏ ngồi co rút trong góc phòng, giống như một thỏ con. Mái đầu đặt trên đầu gối, cặp mắt tròn lớn nhìn về hướng cảnh tượng máu chảy và xác chết mà không hề đáng sợ, chỉ hồn nhiên. Bóng đổ từ chiếc tủ cao ở gần chảy tràn khắp cơ thể bé, nhấn chìm nó vào bóng đêm.
Sau đó, đứa bé nghe thấy giọng ai gọi tên mình với hơi thở mệt mỏi:
– Hoàng Oanh, đến đây với mẹ đi.
Bé Oanh nhìn lên cô gái trước mặt, với cơ thể mềm yếu nhưng vẫn cố gắng ổn định, như đang chống lại số phận đen tối. Từ giây phút trước đến giờ, nó không hiểu tại sao cô gái kia lại giận dữ đâm liên tục vào hai người kia rồi chảy đầy máu trên quần áo, liệu đó có phải mẹ Du không? Khi nghe tiếng bà ngoại kế la lên đau đớn, nó bất giác sợ hãi. Tuổi thơ còn nhỏ chưa biết được hậu quả của hành động của mẹ. Nhưng khi nghe tiếng gọi quen thuộc, bé Oanh biết chắc chắn đó chính là mẹ Du.
– Mẹ Du ơi!
Vân Du ôm con vào lòng, không quan tâm nước mùi tanh đát trên người. Du lồm chồm vào mái tóc mềm mại của con, để lưu giữ hương thơm này lâu bởi trong chốc lát, cô sẽ phải rời xa Oanh. Có thể mãi mãi, nếu không gặp lại con nữa.
Không lâu sau, cảnh sát đã được gọi đến. Họ tiếp tục giải tán đám đông tò mò và lùng sục vào căn phòng của vụ án. Họ đều cảnh giác vì đã nghe người báo tin nói về “kẻ giết người cuồng loạn”. Cảnh tượng khiến người ta muốn ngất xỉu vì tất cả đều nhuốm màu đỏ.
Nhưng khi nhóm cảnh sát nhìn sang người giết người, họ tỏ ra ngạc nhiên. Một cô gái trẻ đang ôm một đứa trẻ khoảng sáu tuổi. Cả hai đều rất quan tâm, không rời nhau. Dường như đó là một phân cảnh gia đình hoàn hảo, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng đầy chết chóc.
Nhóm cảnh sát thờ ơ một chút vài giây, cho đến khi nghe tiếng kêu cống hiến bên trong đám đông hồ hởi, lo sợ quan sát:
– Đứa nhỏ tóc ngắn chính là kẻ giết người đó! Nó độc ác quá nên đấy! Cảnh sát mau bắt nó đi, trước khi nó điên lên giết người khác, thật tội nghiệp!
Hai cảnh sát tiến lại kéo Du đứng dậy, để tay cô vào sau lưng. Những người khác đẩy bé Oanh ra sau. Không chống cự, Du đứng yên như một tảng đá, không động đậy khi cảnh sát khóa cà gói vào tay mình. Khi người ta cảm nhận rằng mọi chuyện đã kết thúc, hành động chống lại không còn ý nghĩa nào nữa.
Du thở dài, mất hết cảm giác đau dù bị bàn tay cứng nhắc bóp vào. Trên mặt bé Oanh, nó cứ nhìn mẹ bị những người lạ đưa đi, vẻ mặt ngơ ngác. Chính nó cũng bị giữ lại. Bé Oanh bất giác nghĩ về những câu chuyện cổ tích mà mẹ Du thường kể, về kẻ xấu thường bắt những đứa trẻ nhỏ đi. Tức giận, nó khóc gào:
– Thả ra! Thả ra kẻ xấu! Mẹ Du, cứu con! Mẹ Du ơi!
Nghe bé Oanh khóc lóc và gọi, lúc đó Du mới tỉnh táo, hồn về lại. Ngay lập tức nhìn về phía con gái, Du nói:
– Oanh! Oanh à! Đợi mẹ nhé!
Nhìn thấy tội phạm đã chịu sự áp giải, hai cảnh sát vẫn giữ chặt Du, đồng thời đẩy cô ra khỏi phòng.
Đám đông dần tản ra, cơ hội cho cảnh sát để áp tải tình nghi ra khỏi hiện trường. Tiếng lảo đảo, huyên náo nhẹ nhàng như tiếng ruồi muỗi vỗ cánh bay khắp không gian, thấm qua mùi khí tử khí bốc lên ở đây. Họ tự hỏi vì sao cô gái trẻ này lại giết chết hai người. ***** Tiếng chuông điện thoại ngắt quãng vang lên, giữa phòng tối tăm, cô đơn, và lặng lẽ.Ngoài kia, tiếng sấm đánh vang rền. Chuông reo trầm khàn khiến giấc ngủ nhẹ dần tan biến. Đôi mắt vẫn mơ hồ từ giấc ngủ hồi hợp, Đồng Văn đảo người trên giường, cố gắng giữ lấy phút giấc ngủ mong manh chỉ vừa qua vài phút. Mắt mở rộng theo âm thanh, anh nhớn rồi trải qua, sự uể oải cùng tiếng chuông khiến anh mở mắt trong bóng đêm. Đồng Văn thức dậy, một người giam hộ gọi từ bên khu giam nữ hoặc khu giam nam. Anh ngẩng đầu, tìm kiếm điện thoại bàn, tiếng chuông vẫn vẫn reo mạnh mẽ. Anh bật máy, giọng quản giáo Thái vội vã bên kia, thông báo về một phạm nhân tinh thần không ổn định. Đồng Văn nhanh chóng chuẩn bị ra khỏi phòng bệnh xá, mặc chiếc áo khoác xám dày. Mưa mịt mùng ngoài kia khiến đêm trở nên u tối hơn. Âm thanh mưa rơi hòa quyện với âm nhạc lạnh lẽo của hàng ngàn giọt nước. Mưa tại trại giam lạnh lẽo, cảm giác rét rườm hơn so với bên ngoài. Đồng Văn vẫn bước đi qua sân đầy nước, không quan tâm tới việc mưa chiếm lĩnh mọi khoảnh khắc. Dọc theo hàng rào cao, đèn neon vàng sáng lên như ngọn hải đăng giữa cơn mưa bão. Dù bị mưa phủ lấp, vẫn không ngăn được bước đi vội vàng của Đồng Văn đến phân trại số II. Trong khi đó, Vân Du ngồi lên ghế, cùng đồng đội chuẩn bị giấy tờ cho phạm nhân mới. Chiếc xe van lưu động trở nên yên bình dưới tiếng mưa rơi lệch nhẹ trên mái tôn. Hãy khám phá “Án Tử Một Tình Yêu – The Death Of A Love” của tác giả Võ Anh Thơ, một câu chuyện đầy kịch tính và xúc động.