Truyện kể về một cuộc gặp gỡ quan trọng giữa ông Tuấn và Khang, với hy vọng giới thiệu con gái của mình. Phần chính sách khó khăn của công ty và các tình tiết hấp dẫn đều được tác giả xây dựng một cách tỉ mỉ và cuốn hút. Các nhân vật được miêu tả sống động và đầy cảm xúc, tạo nên một bức tranh sinh động về tình yêu và sự hy vọng. Câu chuyện sẽ khiến bạn không thể rời mắt khỏi trang từ đầu đến cuối, đồng thời thưởng thức các tình tiết đầy bất ngờ và sự quan tâm đáng yêu của nhân vật. Nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện ngọt ngào và lôi cuốn, “Ánh Sao Lấp Lánh” chắc chắn là một lựa chọn tuyệt vời!Dẫn nhập y học.Phòng cấp cứu đón chờ Hiểu Hân, và sau một thời gian, thông tin từ bác sĩ xuất hiện:- Cô ấy bị suy nhược và sốt cao, may mắn đã đến kịp lúc. Mọi người nhẹ nhõm, nhưng lo lắng vẫn còn. Hiểu Hân được chuyển vào phòng riêng mà ông Tuấn đã sắp xếp, cô vẫn chưa tỉnh dậy. Sau khi yên tâm về con, ông Tuấn quay lại với Vỹ Khang:- Cảm ơn cậu nhé!- Không có gì. Cô ấy ổn rồi đấy.Đôi mắt của Khang dừng lại vào Hiểu Hân, ông Tuấn cũng chú ý thấy điều đó và hơi thở dài. Không lâu sau, Vỹ Khang và Nguyên rời khỏi. Trên đường đi, Nguyên nhìn Khang một cách cẩn thận, vẻ mặt trầm ngâm, không nói một từ nào từ khi lên xe.- Hôm nay cậu lạ lắm, giải thích đi được không?Khang nhấp một hơi thuốc:- Không gì cả.Nguyên cảm thấy nên dừng lại và không phát ngôn gì nữa, dù có quen với nhau nhưng Nguyên cảm thấy không hứng thú với Khang.Hiểu Hân nằm ở cạnh giường, cảm thấy thoải mái khi mẹ đã về, bởi vì nếu có bà, bà sẽ ép cô ăn mọi thứ, trong khi Hiểu Hân thực sự không thích những thứ đó. Bà vú đi ra ngoài để mua cháo, chỉ còn một mình cô ở trong phòng. Bất ngờ, tiếng gõ vang lên, Hiểu Hân lắng nghe cẩn thận, chắc chắn không phải từ người thân, và cũng không thể là Uyên vì cô bé đã đi vào buổi sáng. Hân vội nhớ đến Bình:- Vào đi!Tiếng bước chân hoàn toàn lạ, Hân không nhận ra âm thanh nào quen thuộc. Cô giọng run rẩy:- Ai đó ơi?Tiếng bước chân dừng lại gần cạnh giường, sau đó một giọng nói trầm ấm phát ra:- Tôi là bạn của ông ba cô. Khi cô ấy được đưa vào bệnh viện, tôi cũng ở đó nên tôi đã ghé thăm xem cô ấy sao.Hiểu Hân nhấp mắt:- Xin lỗi, tôi không biết ông.Cánh cửa đẩy nhẹ, Hân nhận ra tiếng bước chân quen thuộc của bà vú:- Bà vú đã trở về à?Bà quay qua nhìn Khang, ánh mắt ngạc nhiên:- Khang đã ở đây lâu chưa?- Mới đến thôi ạ.Khang đưa cho bà vú hộp trái cây và một bó hoa trước khi nhìn ngắm Hân:- Chúc Hân mau khỏe lại!- Cảm ơn.Khang hơi nhăn mày vì sự lạnh lùng của Hân. Bà vú có mùi nhận thức điều đó, và nói:- Tôi sẽ chăm sóc Hân, cảm ơn cậu nhé.Khang chuyển hết quà cho bà và Hân chỉ gật đầu không nói gì.- Chào cô.Hân nhíu mày chào lại, có vẻ đề phòng. Khi cánh cửa đóng lại, Hân hỏi nhanh chóng:- Đó là ai vậy bà?Bà vú đưa hộp cháo vào tay cô:- Ba cô rất trọng Khang. Ông ấy muốn Hiểu Ngọc làm vợ anh ấy đấy.Hiểu Hân nâng kính ra:- Thế à? Chắc do ông ta nói là bạn của ba cô nên cô cảm thấy lạ, vì bạn của ba cô chưa từng ghé thăm cô bao giờ cả.Hiểu Hân ngừng hỏi, cô lựa chọn nhận cháo với tình yêu thương từ bà vú.Đây là lần thứ hai Vỹ Khang đến nhà theo lời mời từ ông Tuấn. Đặt tách trà xuống bàn, Khang hỏi:- Tôi có thể thăm Hiểu Hân không ạ?Ông Tuấn nhìn Khang nhưng có vẻ lo lắng:- Dĩ nhiên là được.Vỹ Khang từ trên lầu xuống, ngạc nhiên khi thấy Khang đứng lên:- Anh Khang đã về à?Khang nhìn cô một cách kiên quyết:- Tôi lên thăm Hiểu Hân.Hiểu Ngọc nhấp mắt, cô nói bình thản:- Để em dẫn anh đi.Khang không nói gì, bước theo cô lên lầu. Ông Tuấn nhìn theo, cảm thấy khác biệt trong quan tâm của Khang dành cho Hiểu Hân, chỉ người ngơ ngác mới không nhận ra tình cảm ấy.Hiểu Ngọc mở cửa phòng em gái. Hân đang nằm ôm gấu bông trên giường. Nhận ra tiếng bước chân của chị, cô tươi cười nhẹ:- Anh Khang đến thăm em đây. Ngồi dậy nào!Hiểu Hân lúng túng ngồi thẳng. Hiểu Ngọc quay lại nhìn Khang:- Anh Khang ngồi đây nhé.Khang nhìn chăm chú vào gương mặt của Hân. Bây giờ anh mới nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của cô, nhưng có điều gì đó không rõ ràng.Hân nhớ tôi chứ? Hiểu Hân gật đầu không nói. Hiểu Ngọc chợt hỏi: Cái đồng hồ chị tặng cho em đâu rồi? Hiểu Hân nhíu mày, cô luôn để trên đầu giường mà. Hân đưa tay tìm ở chỗ cũ nhưng trống không. Cô quờ quạng tìm chỗ khác, không hay có đôi mắt đang sững sờ nhìn theo từng cử chỉ của mình: Em để ở đây mà, không biết ai lấy đi đâu mất rồi. Hiểu Ngọc bước đến nắm tay em: Thôi đừng tìm nữa, để chị hỏi mọi người cho. Dạ. Hiểu Hân lại ngồi im như lúc đầu. Khang như đã qua phút ngỡ ngàng, anh nhìn Hiểu Hân dịu dàng: Tôi thấy Hân hồng hào hơn trước nhiều. Theo phản xạ, Hân đưa tay sờ lên mặt mình: Vậy sao? Khang vẫn không rời mắt khỏi cô. Hiểu Ngọc cảm nhận được những gì Vỹ Khang đang thể hiện. Một nỗi cay đắng trào lên trong cô: Hân có muốn hỏi gì về tôi không? Hân ngồi im, không hiểu Khang muốn nói gì, nhưng cô vẫn trả lời theo những gì mình biết: Xin lỗi vì lần trước tôi không biết anh là ai. Nhưng giờ thì tôi biết rồi. Biết gì? Hân ngước lên, có cái gì đó đau thắt trong Khang khi anh nhìn vào đôi mắt tuyệt đẹp của cô. Nó vẫn rất trong sáng, không ai ngờ được rằng cô không thấy được gì. Anh là bạn của chị Ngọc. Vỹ Khang nhíu mày: Và của Hân nữa, nếu em muốn. Hiểu Hân khẽ cười: Tôi không vô phép thế đâu. Vỹ Khang nhìn cô không nói gì. Một lúc sau thì Khang ra về. Anh bước xuống phòng khách thì gặp ông bà Tuấn đang ngồi: Cậu về sao? Vỹ Khang gật đầu: Tôi có một cuộc hẹn nên phải đi. Hiểu Ngọc tiễn Khang ra cổng. Nhìn vẻ lạnh lùng cố hữu của anh, Ngọc khẽ quay đi: Tôi về nhé! – Vỹ Khang bước đi. Anh Khang! Vỹ Khang đứng lại chờ đợi. Em muốn biết anh đến đây vì cái gì? Vỹ Khang quay lại nhìn cô: Vì lời mời của ba em. Thật không? Vỹ Khang nhướng mắt: Nhưng bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ là vị khách không mời mà đến. Tim Hiểu Ngọc nhói đau, cô cố nói bình thản: Nghĩa là sao? – Tôi sẽ nói chuyện với ba em về quyết định của mình. Em vào nhà đi! Hiểu Ngọc chớp mắt, cô muốn nghe Khang nói rõ ràng hơn, nhưng nhìn vẻ dứt khoát của anh, cô không dám. Tuần sau, ông Tuấn hoàn toàn kinh ngạc vì những điều Khang nói. Ông về nhà với tâm trạng vừa mừng lại vừa lo, một điều mà chưa bao giờ ông dám mơ. Hiểu Ngọc nghe với một nỗi đau không gì gượng nổi, Khang đã đánh vào lòng tự trọng của cô quá nặng nề. Anh là người đầu tiên cô đem tất cả tình cảm để yêu và hy vọng, thế mà Khang đã gạt bỏ không cần bận tâm. Ông Tuấn ngồi trầm ngâm bên tách trà, ông không biết mình phải nói gì với Hiểu Hân, con bé sẽ có thái độ gì? Vỹ Khang lại đến, bây giờ anh có thể tự do lên thăm Hiểu Hân mà không cần phải e dè. Khang gõ nhẹ cửa: Vào đi! Sự im lặng của Hân làm Khang thấy thất vọng khi cô vẫn chưa quen được tiếng chân anh: Em không đoán được ai à? – Xin lỗi, tôi không quen. Vỹ Khang ngồi xuống, đối diện với cô: Nhận ra tiếng anh không? Hiểu Hân chớp mắt, cô thấy ngại vì cách nói thân mật gần như âu yếm của Khang: Chị Ngọc không lên với anh sao? Vỹ Khang nhìn cô rồi cố ý hỏi để cho cô hiểu: Tại sao Hiểu Ngọc phải lên với anh? Hiểu Hân chớp mắt, cô ngồi thẳng người lên, cách nói chuyện của Khang luôn làm cô bất an, luôn đề phòng: Đừng căng thẳng như thế, anh hỏi rất nghiêm túc. Em cứ nói những gì mình nghĩ. Hiểu Hân lắc đầu: Tôi không hiểu anh nói gì, khi tôi thấy mình không nói điều gì sai cả. Vỹ Khang khẽ cười: Em không nói sai, nhưng anh muốn em hiểu rằng việc anh đến thăm em không liên quan gì đến Ngọc. Anh đến vì anh thích, thế thôi. Hiểu Hân ngồi im. Vỹ Khang nhìn cô đăm đăm như quan sát, cái nhìn của anh sắc đến nỗi nó lây sang cả Hân, dù không thấy nhưng cô vẫn cảm nhận được. Hân vụng về nắm chặt bàn tay mình lại, cử chỉ đó không qua mắt Khang: Em không hiểu anh nói gì phải không? – Không và cũng không muốn hiểu. Anh đừng nói nữa. – Tại sao? Hiểu Hân chớp mắt như sắp khóc, cô thấy giận cay đắng: Không tại sao cả. Nếu muốn lên thăm tôi, tốt nhất là anh hãy đi cùng chị Ngọc. Tôi mệt lắm, tôi muốn nghỉ. Xin lỗi anh… Vỹ Khang vẫn ngồi yên, không ngờ cách thể hiện của anh lại làm cô giận đến thế. Vỹ Khang hiểu để làm Hân chấp nhận thì là cả một quá trình, nhưng quanTruyện tập trung vào mối quan hệ phức tạp giữa Vỹ Khang, Hiểu Hân và ông Tuấn, với việc mắc kẹt giữa tình yêu và trách nhiệm gia đình. Câu chuyện xoay quanh sự phân vân, đau khổ và hy vọng của nhân vật chính, khi họ phải đối diện với những quyết định quan trọng trong cuộc sống. Một câu chuyện đầy cảm xúc và sâu sắc, đáng để đọc và tận hưởng.
Ánh Sao Lấp Lánh
Xem Ngay
Ebook Ánh Sao Lấp Lánh của tác giả Hoàng Anh đã có bản đẹp với định dạng Azw3,eBook,Epub,Mobi,Pdf. Mời các bạn tải về eBook Ánh Sao Lấp Lánh miễn phí thông qua liên kết bên dưới.
- Nếu Bạn có điều kiện, hãy mua sách giấy
- Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản
Tải eBook Ánh Sao Lấp Lánh:
► Không tải được sách thì nhắn tin cho bọn mình ở đường link TẠI ĐÂY nhé.
► Không tìm được sách mình cần thì các bạn đăng bài trong nhóm EBOOK MIỄN PHÍ CHO KINDLE, KOBO, BOOX... để cộng đồng hỗ trợ bạn nhé
► Review tất tần tật mọi thứ liên quan đến nội dung, thông điệp, trải nghiệm, trích dẫn hay.... thì tham gia HỘI REVIEW SÁCH CÓ TÂM nhé
► Nếu sách có định dạng EPUB thì bạn có thể dùng phần mềm Calibre để chuyển từ file EPUB sang các định dạng khác.
► Nếu sách chỉ có định dạng PDF thì nhớ giảm dung lượng file PDF xuống để đọc cho đỡ bị lag đồng thời xoay ngang máy đọc sách để đọc cho đẹp
► Việc chuyển đổi định dạng có thể làm giảm trải nghiệm đọc do bị mất chữ, lỗi chữ, giao diện sách xấu
► Với Kinder thì nên dùng sách định dạng EPUB và AZW3
► Với máy đọc sách dùng hệ điều hành Androin thì nên dùng sách định dạng EPUB hoặc MOBI
► Với điện thoại thì nên dùng ứng dụng Moon+ Reader (Android) hoặc ReadEra (Ios) để đọc sách
► Với máy tính hoặc đi in ấn thì nên dùng sách định dạng PDF
Kính gửi các độc giả, những người yêu sách và tri thức,
Chúng mình vô cùng cảm ơn sự ủng hộ và tình yêu quý báu mà các bạn đã dành cho website EbookVie. Chính sự tin tưởng của các bạn đã giúp chúng mình duy trì và phát triển không ngừng suốt thời gian qua.
Tuy nhiên, với sự phát triển ngày càng lớn mạnh của website, chi phí lưu trữ ebook, vận hành hệ thống và hỗ trợ nhân sự đang ngày càng trở thành gánh nặng cho chúng mình. Dù chúng mình luôn nỗ lực giữ vững tôn chỉ duy trì website hoàn toàn miễn phí, nhưng để có thể tiếp tục phục vụ các bạn với chất lượng tốt nhất, chúng mình rất mong nhận được sự ủng hộ từ cộng đồng.
Mọi sự đóng góp, dù nhỏ hay lớn, đều là nguồn động viên to lớn giúp chúng mình tiếp tục duy trì website hoàn toàn miễn phí tới cộng đồng, cung cấp những tài liệu hữu ích đến với tất cả mọi người.
► Mọi thông tin ủng hộ xin gửi về: https://ebookvie.com/giup-do-chung-minh/