Cuốn sách “Bàn Về Sự Thật” của tác giả Jiddu Krishnamurti được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1949. Trong đó, tác giả đã trình bày quan điểm của mình về bản chất của sự thật, con đường tìm kiếm sự thật và giải phóng con người khỏi các ràng buộc tâm lý. Cuốn sách được coi là một trong những tác phẩm quan trọng nhất của Krishnamurti về chủ đề này.
Theo Krishnamurti, sự thật không phải là điều gì đó có sẵn hoặc có thể được tiếp cận bằng lý trí. Sự thật không phải là điều gì đó được xây dựng hoặc thể hiện bằng ngôn ngữ. Bản thân ngôn ngữ cũng không thể nói lên được sự thật. Sự thật chỉ có thể được trải nghiệm trực tiếp bằng cái tâm minh triết, không bị sai lệch bởi bất cứ niềm tin, ý thức hệ hay lý thuyết nào. Để tiếp cận được với sự thật, con người cần phải thoát khỏi mọi ràng buộc của trí tuệ, cảm xúc và các kiến thức đã có.
Theo Krishnamurti, trí tuệ con người thường tạo ra các kiến thức, quan niệm, niềm tin và các khuôn khổ tư duy để hiểu thế giới xung quanh. Nhưng tất cả những điều đó chỉ là ảo tưởng, là sự phân loại và phán xét của trí tuệ mà thôi, chúng không phải là sự thật. Trí tuệ có xu hướng phân loại mọi sự vật, hiện tượng thành các khái niệm, danh từ, thuật ngữ. Nhưng sự thật thì vượt ra ngoài mọi khái niệm hóa đó. Do đó, con đường duy nhất để tiếp cận sự thật là phải im lặng trí tuệ, tạm ngừng mọi phán xét, đánh giá và suy nghĩ về sự vật.
Krishnamurti cho rằng trí tuệ con người bị chi phối bởi các kiến thức, niềm tin, ký ức từ quá khứ. Điều đó khiến trí tuệ trở nên gò bó, bảo thủ và không thể cởi mở đối diện với sự thật một cách trung thực. Để trí tuệ có thể tiếp cận sự thật, con người cần phải tự do khỏi ảnh hưởng của quá khứ, khỏi mọi khuôn mẫu và kỳ vọng. Chỉ khi ấy, trí tuệ mới có thể đón nhận sự thật một cách trực tiếp, không bị sai lệch.
Krishnamurti cũng chỉ ra rằng con người thường sống trong tâm trạng bất an, lo lắng và mong muốn an toàn. Điều đó khiến họ tìm cách trốn tránh sự thật bằng cách bám víu vào các niềm tin tôn giáo, triết lý, chính trị hay lý tưởng nào đó. Nhưng tất cả những thứ đó đều không phải là sự thật, chúng chỉ là sự trốn chạy, là cách đối phó tâm lý của con người để né tránh sự thật. Để đối diện với sự thật, con người phải có được sự bình an, can đảm và tự do từ mọi niềm tin giả tạo.
Krishnamurti cho rằng mục đích cuối cùng của việc tìm kiếm sự thật không phải là để biết sự thật, mà là để giải phóng con người khỏi mọi ràng buộc tâm lý. Chỉ khi được giải phóng, con người mới có thể đối diện với sự thật một cách trực tiếp, toàn diện nhất. Đó mới chính là giá trị cốt lõi của việc tìm kiếm sự thật.
Mời các bạn đón đọc Bàn Về Sự Thật của tác giả Jiddu Krishnamurti & David Bohm.