Thần Công Tuyệt Vời của Bát Bộ
Trong bầu không khí se lạnh của mùa Đông, tiếng rền từ những thác nước băng giá vang lên như tiếng hổ gầm vang vọng khắp thung lũng, tuyết trắng bay lượn khắp không trung, tạo nên cảm giác tuyệt vời của một thế giới đẹp, nhưng lạnh lẽo. Một bóng người mặc đỏ bất ngờ xuất hiện, từ từ di chuyển qua không gian! Đó chính là một thiếu niên trẻ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, với chiếc áo bông rách nát. Cơ thể của cậu đầy những vết thương chảy máu đỏ tươi, tô điểm cho chiếc quần màu xám và tuyết trắng. Khuôn mặt cậu tràn ngập những vết cắt từ kiếm, nhưng cậu vẫn bước đi mạnh mẽ, với ánh mắt quyết liệt và kiên định. Trái tim cậu chứa đựng biết bao thù hận!
Những lời xúc phạm và hung dữ đổ dồn về phía cậu, nhưng cậu vẫn đi tiếp mạnh mẽ. Tại sao mọi người lại muốn hại cậu? Cậu chỉ là một thiếu niên vô tội, chưa bao giờ sát hại ai. Nhưng nguy hiểm và thù hận vẫn rình rập xung quanh. Cậu nghĩ đến bí mật mà thân phụ truyền cho, nhưng câu trả lời luôn là một bí ẩn.
Với võ công và vòng Ngũ Phong Luân, cậu vượt qua mọi thử thách. Nhưng cậu vẫn bối rối trước những lời xúc phạm từ Tàn Sơn Chi Lang. Liệu cậu có thể giải mã bí mật về thân phụ và căn nguyên của mình?
Hành trình của Cổ Thạch Kiếm đưa cậu vào những nguy hiểm kỳ lạ và thần bí. Liệu cậu có thể vượt qua thách thức và khám phá bí mật của Quỷ Cốc, nơi hiểm ác nhất của Tàn Sơn? Hãy cùng theo dõi cuộc phiêu lưu đầy kịch tính và bất ngờ trong “Bát Bộ Thần Công”.Nguyên đã ngất xỉu dưới đáy cốc. Thay vì màu u tối, phía dưới cốc mở ra một thế giới trắng tinh. Tám vị già ngồi yên trên mảnh tuyết rọi ánh sáng, có hình thù kỳ lạ với râu dài rủ xuống, thân hình hầu như lõa lồ, chỉ cao ba thước. Trong sự yên bình ấy, Cổ Thạch Kiếm từ trên trời rơi xuống trực tiếp giữa tám vị này. Điều kỳ diệu là khi tuyết rơi xuống gần tám vị đã ngồi, nó đã tự tan biến trước khi chạm tới họ. Vì thế, không một vết tuyết nào được dính lên thân hình của họ. Cổ Thạch Kiếm nằm dưới chân tám vị già này, trong tay cầm Ngũ Phong Luân. Khi mảnh tuyết tiếp xúc với thứ kiếm ấy, đã nhanh chóng nhuộm đỏ lên. Tám vị già ngồi yên lặng, không ai nói lời nào, nhưng khi một trong số họ mở mắt thì mọi chuyện bắt đầu thay đổi…
Tuần trước, khi minh châu Cổ Thạch Kiếm rơi xuống cốc, họ đã lần lượt tỉnh ngộ. Các hiệp khách kỳ dị đã bắt đầu hỏi về các thứ báu mà họ đang tìm kiếm. Trong bầu không khí lo sợ, những người kỳ quái kia đã thức giấc từ giấc ngủ ngàn năm. Và một cuộc đấu trí, sức mạnh dường như không thể chối từ, bắt đầu giữa họ…
Chúng ta hãy cùng chờ xem hồn kiếm Cổ Thạch sẽ dẫn đường tới đâu trong hành trình này.Nhiều năm trôi qua, trái tim của chàng vẫn không thể chịu đựng được sự bất lịch sự của người khác. Một ngày, khi bị đặt trước tình huống khó khăn, bản thân Cổ Thạch Kiếm đã phải đối mặt với một sự thật khủng khiếp.
Nhờ sự điều chỉnh của các vị tiên bối, Cổ Thạch Kiếm đã trải qua những trải nghiệm kỳ bí và hiểu hơn về giá trị của cuộc sống. Câu chuyện hấp dẫn và kịch tính đã bắt đầu!
Với những tình tiết gây cấn và giọng văn sống động, tác phẩm mang lại cho người đọc cảm giác như đang bước vào một thế giới võ hiệp đầy bí ẩn. Các nhân vật và những khám phá đầy bất ngờ sẽ chắc chắn khiến bạn nhớ mãi. Hãy cùng khám phá điều đặc biệt trong “Cổ Thạch Kiếm”!Nhiệt lưu từng giọt đã len lỏi khắp cơ thể anh chàng, sức mạnh của anh cũng dần dần được phục hồi. Sau một chốc, tám vị thầy trắng mặt, Thu Chương cùng song chưởng, khí lực đang dần hồi phục. Cổ Thạch Kiếm từ từ mở đôi mắt, nhìn thấy tám vị già trước mặt, anh ta cảm thấy rùng mình không hiểu tại sao. Anh không tin vào việc mình vẫn còn sống sau khi trải qua một trăm lẻ tám vết thương. Đột nhiên, Lão Từ lên tiếng: “Nhóc! Ngồi xuống đây đi!” Anh trợn mắt hỏi lại: “Không ngồi thì sao?” Anh tiếp tục đứng đó. Lão Từ giận dữ nói: “Không tha cho ngươi đâu, hãy ngoan ngoãn mà ngồi xuống!” Cảm giác lạnh buốt tràn qua tim anh, đôi chân mềm nhũn, anh ngã phịch xuống đất và không thể đứng dậy. Lão Cát lạnh lùng nói: “Tiểu nhi, tám người chúng ta đã hy sinh mười năm nguyên khí để cứu ngươi, bây giờ khí lực trên ngươi đã phục hồi tới tám mươi năm rồi. Nhưng nếu ngươi không nghe lời, sinh mạng của ngươi cũng không thể kéo dài được một ngày nữa.” Cổ Thạch Kiếm rùng mình, nhận ra giá trị của cuộc sống. Trên thế gian này, anh còn nhiều trách nhiệm chưa hoàn thành…Còn người cha đang nằm bên giường mắc bệnh và anh phải tìm ra thân phụ của mình là ai? Và một bóng hình dịu dàng nề hà đang bao trùm tâm hồn anh. Nhưng anh ngồi yên bình, cảm thấy thân thể vô cùng thoải mái! Vết thương đã không còn nữa, chỉ có điều anh không thể đứng dậy. Lão Từ tiếp tục: “Tiểu nhi! Ngươi phải ở đây tám tháng!” Cổ Thạch Kiếm kinh ngạc: “Tám tháng à?” Anh nghĩ đến cha đang bệnh nặng, gào lên: “Không thể, ta phải trở về ngay lập tức. Cha đang đợi ta mang thuốc về.” Anh cố gắng đứng dậy, nhưng vô ích. Lão Từ cười nhẹ nói: “Ngươi không cần phải mòn sức nữa, cuộc sống của ngươi chỉ còn một ngày thôi…” Lão Cát cũng nói: “Hãy để tám người chúng ta, mỗi người dùng một tháng để truyền toàn bộ kỹ năng cho ngươi.” Bức tranh của Bạch Diện Lang Quân đang hiện lên trong ánh mắt của anh. Anh la lên: “Ta không cần võ công của các người, ta chỉ cần quay trở về để chăm sóc cha thôi!” Lão Từ cười mãn nguyện: “Đứa trẻ hiếu đến không ngờ. Ngươi cần biết rằng mất quá nhiều máu và có hàn khí xâm nhập vào cơ thể, may mà ngươi có xương khỏe mạnh, chúng tôi mới cứu sống ngươi. Nếu chỉ lo cho cha, ngươi sẽ không còn có cơ hội để gặp cha nữa.” Lão Cát tiếp: “Hơn nữa, sau tám tháng, ngươi sẽ trở thành anh hùng, cao thủ võ lâm!” Cổ Thạch Kiếm ngạc nhiên: “Tám tháng à? Võ lâm đệ nhất à?” Lão Từ hiểu ý của anh, nói: “Ngươi không tin sao? Hãy chờ xem nếu chúng ta không thể thuyết phục ngươi thì…” Lão Thượng Quan can thiệp: “Chúng ta sẽ thực hiện Phật Thủ Thác Tuyết!” Bảy vị khác đồng ý, sau đó tám người cùng giơ cao song chưởng, hơi thở gấp rút, và bông tuyết bắt đầu rơi xuống. Cổ Thạch Kiếm kinh ngạc khi thấy tuyết kéo thành một mảng mây trắng, khiến anh như đang ở trong một ngôi nhà đầy tuyết. Tám vị thu Chương công lực, và Lão Từ hỏi: “Tiểu nhi, ngươi cảm thấy đã phục hồi chưa?” Anh quay đầu đồng ý: “Tám vị sư phụ, xin cảm ơn các vị đã giúp Cổ Thạch Kiếm.” Lúc đó, tám luồng khí đã bao trùm anh. Lão Cát nói: “Chúng ta không cần ghi nhận ơn nghĩa, và cũng không cần lạy, truyền võ công cho ngươi là phải có điều kiện.” Anh ngồi xuống đất hỏi: “Điều kiện là gì?” Lão Cát nhấc lên Ngũ Phong Luân: “Vòng Ngũ Phong Luân này từng là biểu tượng võ công của chúng ta!”Đây là bảy vị huynh đệ của ta, những hào kiệt oai chấn giang hồ, có binh khí quý hiếm! Đã từng tu luyện kỳ công Thoát Thai Hoán Cốt ở Quỷ Cốc, nhưng mất Bát Bảo nặng nề. Tâm hỏi về danh tánh của tám vị lão tiền bối, chàng hứng thú đến tận cùng. Quý vị Linh, Tiên, và các loại kiếm khác đã chinh chiến giang hồ một thời. Truy vết Bát Bảo, Cổ Thạch Kiếm quyết tâm không ngừng. Tên gọi của bảy vị đã lắng nghe với tôn trọng. Sứ mệnh kiếm tìm Bát Bảo, tiếp bước chinh chiến võ lâm, chờ đợi giây phút hồi sinh.