Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội của tác giả Lari Don, cũng như link tải ebook Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
Giới thiệu sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội
Một cơn bão dữ dội ập đến đe dọa hủy diệt thế giới của các LINH THÚ HUYỀN THOẠI.
Helen và những người bạn linh thú cần giúp Rona giành ngôi vị Sứ Giả Đại Dương và tìm cách ngăn cản cuộc giao tranh của các vị thần nắm giữ sức mạnh biển khơi vô hạn. Liệu những người bạn có tìm ra kẻ mang dã tâm phá hoại cuộc thi danh giá của hải tộc? Họ phải đối phó ra sao với cơn bão khủng khiếp nhất mà thế giới ma thuật từng chứng kiến?
Review nội dung sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội
Ưu điểm:
- Bối cảnh mới mẻ, độc đáo: Lari Don đưa người đọc đến với vùng biển rộng lớn và đầy bí ẩn trong tập 3. Sự xuất hiện của những sinh vật biển huyền thoại, những hòn đảo kỳ lạ và những thử thách mới trên biển cả mang đến cảm giác mới mẻ cho độc giả.
- Nhịp truyện nhanh, kịch tính: “Khúc Hải Ca Dữ Dội” có nhịp truyện nhanh, dồn dập với nhiều tình tiết gay cấn, hồi hộp. Những pha hành động, chiến đấu trên biển được miêu tả sống động, hấp dẫn.
- Khám phá thêm về các nhân vật: Tập 3 cho phép người đọc hiểu rõ hơn về quá khứ, nỗi sợ hãi và động lực của các nhân vật, đặc biệt là Conor. Từ đó, người đọc thêm phần đồng cảm và yêu mến các nhân vật hơn.
Nhược điểm:
- Một số chi tiết chưa được giải thích rõ ràng: Tác giả đưa ra một số chi tiết, bí ẩn mới nhưng chưa được giải thích rõ ràng, khiến người đọc cảm thấy hơi hụt hẫng.
- Vai trò của một số nhân vật còn mờ nhạt: Mặc dù đã có sự xuất hiện của một số nhân vật mới, nhưng vai trò của họ trong mạch truyện chính chưa thực sự rõ ràng và chưa để lại nhiều ấn tượng.
Kết luận: “Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội” tiếp tục là một cuộc phiêu lưu đầy hấp dẫn với bối cảnh mới lạ, nhịp truyện nhanh và sự phát triển tâm lý nhân vật. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn còn một số điểm yếu về cách giải quyết chi tiết và xây dựng vai trò của một số nhân vật.
Về bộ truyện Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại
Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội là phần thứ 3 trong bộ truyện BIÊN NIÊN SỬ LINH THÚ HUYỀN THOẠI Lấy cảm hứng từ thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ dân gian…bộ sách đã được trao giải thưởng Scottish Children’s Book Award uy tín của Scotland.
Bộ truyện Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại gồm 4 tập với các chủ đề sau
- TẬP 1 – ĐỤNG ĐỘ THẦN THÚ
- TẬP 2 – LANG ÂM VÀ NHẠC KHÍ
- TẬP 3 – KHÚC HẢI CA DỮ DỘI
- TẬP 4 – MÊ CUNG MA THUẬT
Nếu các bạn yêu thích những tác phẩm phiêu lưu mang yếu tố thần thoại, kì ảo như: Biên niên sử Narnia, Chúa tể của những chiếc nhẫn hay Harry Potter… chắc chắn Biên niên sử linh thú huyền thoại sẽ không làm bạn đọc phải thất vọng. Cuộc phiêu lưu của Lari Don sẽ “thôi miên” độc giả ngay từ trang đầu tiên.
Giới thiệu về tác giả Lari Don
Lari Don sinh tại Chile, từng chu du khắp Nam Mĩ và vùng Caribbean khi còn là một em bé tí xíu, lớn lên ở vùng đông bắc Scotland và hiện đang sống tại thủ đô Edinburgh. Cô là tác giả của hơn 20 cuốn sách dành cho trẻ em. Phần lớn các tác phẩm của Lari Don lấy cảm hứng từ thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ dân gian của Scotland và nhiều quốc gia trên thế giới. Tập đầu tiên trong bộ Biên niên sử linh thú huyền thoại – Đụng độ thần thú – được trao giải thưởng Scottish Children’s Book Award uy tín của Scotland.
Đọc thử sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 3 – Khúc Hải Ca Dữ Dội
Chương 1 Lộc cộc lộc cộc… Bõm!
“Đừng cười nữa!”
“Chúng mình đâu có cười.”
“Cười đấy còn gì! Nói cho mà biết, đi bằng móng trên đống tảo biển này không dễ tí nào.”
Helen cố nhịn cười khi Yann lại trượt té lúc bước lên một hòn đá trơn tuột khác.
“Thôi nào, Rona,” cô thì thầm, “chúng mình vượt lên trước để tránh phải nhìn anh ấy liên tục bước hụt và trượt chân nữa đi. Cậu biết là càng xấu hổ Yann càng vô cùng hậu đậu mà.”
Lạch cạch… bõm!
“Đừng quay lại.” Rona lẩm bẩm.
“Sao không?”
“Cậu ấy vừa ngã dập mông xuống bãi đá!”
Helen không thể cưỡng cơn tò mò, quay lại mấy bước và thấy Yann đang loạng choạng, mắc kẹt trong vũng nước. Cô tóm lấy tay cậu và cố hết sức kéo cậu ra.
“Đừng ngốc thế, đứa trẻ loài người. Em không thể cân nổi sức nặng của ngựa đâu! Lùi lại, nếu không tôi sẽ giẫm lên em mất.”
Với một cái lắc người thô vụng, cậu nhảy lên. Nước chảy dọc lưng cậu, nhỏ tong tỏng xuống phần thân ngựa màu hạt dẻ. Cậu lắc mái tóc nâu đỏ và búng bay con cua nhỏ mắc trên vai.
“Đừng nhìn nữa! Hãy để mình được yên thân lội qua cái bãi biển kinh khủng này.”
Yann rón rén giương móng trước lên, nhắm tới ô cát bằng phẳng nhỏ xíu, kết quả, cậu lại bước hụt và ngã chổng vó vào vũng nước nông.
“Ôi giời ơi!” Rona bỏ đi, mái tóc mượt mà vung vẩy che chiếc túi bông xù khoác trên vai, bộ váy dài ngang đầu gối sượt qua bờ đá theo mỗi bước đi.
Helen nhìn Rona, rồi liếc sang Yann. Cậu có thể bị gãy chân nếu cứ cố đi nhanh. Trong túi sơ cứu đeo trên vai phải cô không có loại nẹp đủ dài để nẹp chân ngựa. Cô nên đuổi theo Rona hay đi sau Yann để trông chừng cậu?
Đột nhiên Yann hét lên: “Rona! Quay lại!”
“Không! Mình không thể muộn giờ được!”
“Quay lại và xem cái này này!”
“Xem cái gì mà xem, xem đám rong biển mắc trên đuôi cậu á?”
“Rona Grey, nghiêm túc đấy. Quay lại đây!”
Rona quay lại, khó chịu liếc mặt trời, y hệt cách mẹ Helen liếc đồng hồ mỗi khi phải đưa Helen và Nicola đi học trong khi có cả tá động vật xếp hàng chờ ngoài phòng phẫu thuật.
“Gì?” Rona cáu.
“Nhìn cát này.” Nhân mã chỉ xuống giữa hai móng trước.
Hai cô gái chụm đầu nhìn ô cát sạch sẽ dưới chân cậu.
“Chẳng có gì cả!” Họ đồng thanh.
“Chính xác. Quá phẳng. Ở đây hẳn từng có thứ gì đó.”
Helen quan sát kĩ hơn. Ô cát quả thực quá phẳng phiu. Cô quay qua nhìn những mảng cát nằm xen kẽ trong bãi đá. Chúng được in đầy dấu chân chim hoặc những đường rãnh mềm mại sót lại sau khi triều rút.
Rona quỳ xuống và bắt đầu đánh hơi: “Cậu nói đúng. Không vệt gió quét. Không cả sạn cát. Chắc ai đó đã chải chỗ cát này.”
“Ai đó đang cố xóa dấu vết,” Yann kiên quyết, “ai đó không muốn có người biết mình từng đến đây.”
“Ai nhỉ?” Rona hỏi, sự khó chịu dần chuyển thành lo lắng.
Yann nhún vai: “Một vị khán giả của cuộc thi Hải Ca Cầu Bão chăng?”
“Nhưng cuộc thi là sự kiện công khai. Tất cả sinh vật biển và linh thú đều được chào mừng. Còn con người thì hoàn toàn không hay biết.”
“Mình biết nè.” Helen nói.
“Là vì mình mời cậu tới.”
“Không thể biết đây là ai trừ khi chúng ta lần theo dấu hắn.” Yann nói. “Không thể biết hắn muốn gì trừ khi trực tiếp hỏi hắn.” Cậu bẻ nắm tay và cười toe toét.
Helen thở dài, còn Rona thì lắc đầu.
“Đây là một cuộc thi, Yann ạ, không phải trận chiến.” Rona nói. “Mình cá là hẳn có uẩn khúc gì thì người đó mới chải sạch cát.”
“Mình sẽ điều tra.” Yann tuyên bố.
“Cậu á?” Rona khịt mũi. “Cậu còn đang vật lộn để đứng được trên bãi cát kia kìa. Để mình đi cho.” Cô quay ra ngó mặt trời lần nữa.
“Cậu đi làm sao được.” Yann nói. “Cậu chỉ có một cơ hội để tham dự cuộc thi Hải Ca Cầu Bão, Rona à, và nếu cậu chiến thắng, đây cũng là cơ hội duy nhất để trở thành Sứ Giả Đại Dương luôn. Cậu không thể đến muộn được. Để mình đi.”
“Không.” Helen nói. “Em đi cho. Hai người cứ đến cuộc thi trước, em sẽ thử tìm hiểu xem kẻ lén lút này là ai.”
“Nếu em tìm thấy hắn, Helen, em sẽ làm gì?” Yann hỏi. “Nếu đó là thủy quái hoặc lục nhân, hải bá hoặc rắn biển, quái mã[1] hoặc lươn khổng lồ, em sẽ làm gì?”
Helen đông cứng trước danh sách đáng sợ của Yann, rồi nhún vai: “Thì thử xem hắn có thích được tâng bốc không? Hoặc chơi cho hắn một đoạn nhạc?” Cô vỗ lên hộp đàn sau lưng.
“Đừng đùa, cô gái loài người. Ranh giới nơi biển cả và đất liền giao thoa có thể là địa điểm du lịch con người yêu thích, nhưng cũng giống như các lằn ranh giữa hai thế giới khác, chúng thu hút quái vật từ cả hai phía.”
Helen cười toe toét: “Em đã từng đương đầu với cả một nhân ngưu thèm khát sức mạnh và một Yêu Hậu chuyên bắt cóc trẻ con. Em có thể theo dõi một tên gián điệp tới từ biển cả mà.”
Rona than vãn. “Nhưng nếu cậu đi, Helen, cậu sẽ không được nghe mình hát!”
“Có chứ. Hai ngày nay cao độ và khả năng biểu diễn tự tin của cậu đã tiến bộ đáng kể, mình có thể nghe cậu hát kể cả khi mình vẫn còn ở vịnh Taltomie.”
Má Rona ửng hồng: “Cậu nghĩ vậy à? Nếu mình hát to và tự tin thì tất cả là nhờ có cậu hướng dẫn đấy. Cậu biểu diễn siêu hơn mình nhiều.”
“Còn cậu soạn nhạc đỉnh nhất, vậy là hòa. Giờ thì đi trước đi, mình sẽ theo chân vị khách bí ẩn này. Nếu may mắn, mình sẽ kịp đến xem cậu biểu diễn, nếu không, cậu chỉ cần hát thật to để tiếng ca truyền tới tai mình dù mình đang ở đâu chăng nữa. Chúc may mắn nhé!”
Họ ôm nhau, Rona mỉm cười: “Dù sao mình cũng sẽ tới được Geodha Oran nhanh hơn nếu không vướng hai cậu.”
Cô chạy thẳng xuống bờ biển, kéo cái túi đeo bông xù ra và rũ mở, quăng áo choàng da qua vai. Ánh mặt trời lấp lánh trên lớp da sáng bóng, cô bò lên tảng đá rồi nhảy xuống nước.
Một con hải cẩu nhô đầu lên.
Hải cẩu dùng vây vẫy chào rồi lặn mất.
Helen quay qua Yann: “Anh tiếp tục vượt qua chỗ tảo biển nhé, em sẽ truy bắt ngỗng hoang.”
“Nếu sự vụ chỉ đơn giản là một con ngỗng hoang cố xóa dấu vết thì tôi sẽ vô cùng vui mừng. Dù sao thì… để tôi đi với em.”
“Nhìn anh loạng choạng trên đá như thể ngựa non mới sinh đang tập đi ấy ạ. Vậy anh giúp được gì chứ?”