Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật của tác giả Lari Don, cũng như link tải ebook Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
Giới thiệu sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật
Chủ Nhân Của Mê Cung trở lại, lợi hại hơn xưa và tính mạng một LINH THÚ HUYỀN THOẠI đang bị đe dọa!
Helen và các linh thú chỉ có đúng một ngày đêm để tìm các hiện chứng chữa trị. Chu du khắp Scotland, chiến đấu với đám thằn lằn ma thuật, lũ quái dương gớm guốc, những kẻ khổng lồ ôm mộng báo thù… liệu họ có kịp cứu bạn mình và tiêu diệt vĩnh viễn gã nhân ngưu tàn bạo?
Review nội dung sách
Ưu điểm:
- Ý tưởng độc đáo về Mê Cung Ma Thuật: Lari Don đã sáng tạo ra một thế giới ngầm đầy mê hoặc và bí ẩn với Mê Cung Ma Thuật. Nơi đây chứa đựng nhiều thử thách cam go, đòi hỏi sự thông minh, bản lĩnh và tinh thần đồng đội cao độ từ các nhân vật chính.
- Phát triển mối quan hệ giữa các nhân vật: Tập 4 tập trung khai thác sâu hơn vào mối quan hệ giữa Conor, Abeke, Meilin và Rollan. Họ phải học cách tha thứ, thấu hiểu và tin tưởng lẫn nhau hơn để vượt qua những thử thách trong Mê Cung.
- Nhiều tình tiết gay cấn, bất ngờ: “Mê Cung Ma Thuật” mang đến cho người đọc nhiều bất ngờ với những cú ngoặt trong cốt truyện. Những bí mật dần được hé lộ, kèm theo đó là sự xuất hiện của những kẻ thù mới đầy nguy hiểm.
Nhược điểm:
- Nhịp truyện có phần chậm hơn so với tập trước: Do tập trung vào việc khai thác tâm lý nhân vật và xây dựng bối cảnh Mê Cung Ma Thuật, nhịp truyện của tập 4 có phần chậm hơn so với tập 3. Điều này có thể khiến một số độc giả cảm thấy hơi dài dòng.
- Kết thúc khá dễ đoán: So với những tập trước, kết thúc của tập 4 có phần dễ đoán hơn. Tuy nhiên, tác giả vẫn khéo léo để lại một số chi tiết mở, khiến người đọc tò mò về những diễn biến tiếp theo.
Kết luận:”Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật” là một tập truyện hấp dẫn với ý tưởng độc đáo, phát triển tâm lý nhân vật tốt và nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, nhịp truyện chậm và kết thúc dễ đoán là hai điểm trừ nhỏ của tập truyện này.
Về bộ truyện Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại
Cuốn sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật là phần cuối trong bộ truyện BIÊN NIÊN SỬ LINH THÚ HUYỀN THOẠI Lấy cảm hứng từ thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ dân gian…bộ sách đã được trao giải thưởng Scottish Children’s Book Award uy tín của Scotland.
Bộ truyện Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại gồm 4 tập với các chủ đề sau
- TẬP 1 – ĐỤNG ĐỘ THẦN THÚ
- TẬP 2 – LANG ÂM VÀ NHẠC KHÍ
- TẬP 3 – KHÚC HẢI CA DỮ DỘI
- TẬP 4 – MÊ CUNG MA THUẬT
Nếu các bạn yêu thích những tác phẩm phiêu lưu mang yếu tố thần thoại, kì ảo như: Biên niên sử Narnia, Chúa tể của những chiếc nhẫn hay Harry Potter… chắc chắn Biên niên sử linh thú huyền thoại sẽ không làm bạn đọc phải thất vọng. Cuộc phiêu lưu của Lari Don sẽ “thôi miên” độc giả ngay từ trang đầu tiên.
Giới thiệu về tác giả Lari Don
Lari Don sinh tại Chile, từng chu du khắp Nam Mĩ và vùng Caribbean khi còn là một em bé tí xíu, lớn lên ở vùng đông bắc Scotland và hiện đang sống tại thủ đô Edinburgh. Cô là tác giả của hơn 20 cuốn sách dành cho trẻ em. Phần lớn các tác phẩm của Lari Don lấy cảm hứng từ thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ dân gian của Scotland và nhiều quốc gia trên thế giới. Tập đầu tiên trong bộ Biên niên sử linh thú huyền thoại – Đụng độ thần thú – được trao giải thưởng Scottish Children’s Book Award uy tín của Scotland.
Đọc thử sách Biên Niên Sử Linh Thú Huyền Thoại: Tập 4 – Mê Cung Ma Thuật
Chương 1 Lộc cộc lộc cộc…
Im ắng.
Helen không nghe thấy gì cả. Không tiếng vó ngựa. Không tiếng thì thầm. Không cả tiếng thở.
Liệu Yann có ổn không?
Im ắng.
Cô ngẩng đầu nhìn hoa tiên đang vắt vẻo trên cành con, nhìn phượng hoàng đậu nơi cái cây cao ngất bên kia hàng rào, nhìn rồng xanh đang lượn tròn trên bầu trời. Họ đều không giúp được gì cho cô, bởi chẳng ai có thể nhìn xuyên làn khói dày đặc nơi trung tâm mê cung.
Yann đang ở đâu? Anh ấy có an toàn không? Anh ấy sẽ không vô thanh vô tức bị bắt chứ? Sao không có một động tĩnh gì thế?
Không có gì ngoài sự tĩnh lặng.
Helen liếc xuống. Sàn mê cung là nền đất được nén chắc, phủ lá khô cùng đá vụn. Yann không giỏi lén lút, nhất là với bộ vó to khủng đó. Đáng lẽ cô nên tự mình tiến vào mê cung. Cô có thể di chuyển nhẹ nhàng hơn Yann, dù không nhanh bằng. Và chắc chắn cũng chẳng thể hạ gục nổi thần rừng nào.
Nếu cô không nghe thấy cậu, vậy cậu đang ở đâu?
°°°
Helen và các bạn không có nhiều thời gian để lên kế hoạch cho cuộc giải cứu, bởi cô chị của đứa trẻ quá hoảng loạn nên đến tận khi mặt trời sắp mọc mới vội vã tìm kiếm sự giúp đỡ.
Họ nhanh chóng bàn luận trên lưng rồng và quyết định rằng cô nàng linh thú có đôi cánh khổng lồ nên bay bên trên mê cung để hướng dẫn đường đi cho những người vào trong. Rona cũng ở ngoài luôn. Selkie có thể dũng mãnh đối đầu với các quái vật biển dưới lớp da hải cẩu, nhưng lại thiếu tự tin khi trong nhân dạng, vậy nên được phân công canh giữ lối ra.
Cuối cùng, chỉ có Helen và Yann tiến vào mê cung Traquair[1].
Đó là một khu vườn mê cung kinh điển: Tường bao cao, vuông vắn, những đường hầm phủ đầy lá non và cả tá giao lộ rối rắm. Từ trên cao, cô rồng giúp chỉ con đường ngắn nhất xuyên mê cung, đồng thời cảnh báo về các thần rừng lẩn khuất sau từng ngã rẽ.
Khi tới trung tâm mê cung, họ nghe thấy giọng nói khô khốc của Chủ Nhân lầm rầm bắt đầu buổi lễ. Luẩn quẩn trong không khí mùi dê ngai ngái bốc ra từ các tay sai của Chủ Nhân, chúng đang đun âm ỉ hỗn hợp lá và lông cháy khét. Khói đen len lỏi khắp tường bao.
Nhân lúc Chủ Nhân vừa đọc xong khổ thơ tế thần đầu tiên, Yann thì thầm với Helen: “Khói dày sẽ che chắn cho tôi. Em chờ ở đây, khi tôi tóm được đứa bé thì ta rút khẩn trương nhé.”
Helen nhìn theo bóng Yann khuất dần trong làn khói.
Cô tiếp tục chờ đợi trong im lặng.
Giờ đây cô chợt ngộ ra rằng nếu đám khói có thể bảo vệ Yann lén giải cứu đứa bé từ tay Chủ Nhân, nó cũng khiến không một người bạn nào của Yann có thể nhìn thấy để giúp đỡ nếu cậu vướng vào bất trắc.
Helen cúi thấp người, dựa vào tường bao, tập trung lắng nghe. Cô mong chờ một tiếng lộp cộp. Hay sột soạt. Hoặc tiếng kêu cứu cũng được. Bất cứ tiếng động nào chứng minh rằng Yann còn sống.
Thế nhưng chỉ vang lên duy nhất giọng nói khàn đục của Chủ Nhân tiếp tục đọc lời tế thần.
Cô liếc lên. Lavender đang ở ngay trên đầu cô, trông vô cùng hoảng sợ. Catesby thì bồn chồn nhấp nhổm trên ngọn cây. Sapphire hạ xuống thấp hơn.
Rồi đột nhiên Helen nghe thấy:
Lộc cộc lộc cộc RẦM!
Tiếng gầm khàn đục cùng rất nhiều tiếng va chạm loạt soạt, tiếng chân chạy thình thịch và cả tiếng gào ầm ĩ: “Bắt hắn lại!”
Helen bật dậy.
Yann phi nước đại, ôm trước ngực một thân ảnh nhỏ nhắn óng ánh: “Tới phiên em rồi, cô gái. Ôm con bé chạy đi. Tôi sẽ ở đây cầm chân chúng…”
Cậu ấn đứa bé nhợt nhạt vào tay cô, nhe răng cười rồi quay người, kéo cung và tên khỏi lưng.
Helen đỡ lấy sinh vật nhẹ bẫng có đôi chân dài, cố không để chiếc sừng xoắn nhọn của con bé chọc vào vai khi ôm nó chạy dọc mê cung.
Mùi khét từ bờm lông cháy xém của đứa bé làm cô nghẹn, nhưng cô gắng nhịn ho để nghe rõ chỉ dẫn của Lavender: “Rẽ trái. Bám sát đường hầm. Chạy tiếp đi. Sắp tới chỗ rẽ rồi. Rẽ phải, phải tiếp. Sắp tới nơi rồi!”
Rồi Helen trông thấy cửa ngách. Một lối thoát ăn gian nếu đang chơi điện tử, một cửa sống thiết yếu nếu đang bị truy đuổi.
Rona giật mạnh cửa mở. Helen vọt qua. Rona đóng rầm cửa và khóa lại. Selkie lúc này mới thì thầm: “Con bé ổn chứ?”
Helen nhìn xuống sinh vật thần thoại cháy xém run lẩy bẩy trong tay mình. Quan trọng hơn cả là con kì lân nhỏ này vẫn còn sống.
Điều đó, và cả việc đưa tất cả các bạn cô an toàn thoát khỏi mê cung.
Yann đang ở đâu chứ?
Rona kiểm tra gốc sừng mảnh mai của kì lân: “Ta đến kịp đấy. May mà chúng chưa kịp cưa sừng. Một con kì lân nhỏ sẽ không thể vượt qua được cú sốc của việc mất sừng.”
Helen thở phào vì không phải động đến đống đồ cứu thương vác trên lưng. Cô ôm đứa nhỏ và mỉm cười. Cô chưa bao giờ được ở gần kì lân nhường này, loài kì lân rất nhát, ngay cả với những linh thú khác. Cô nàng kì lân lảo đảo tìm đến chỗ họ sáng nay cũng không dám nhìn vào mắt họ, dù cô nàng đang cầu xin sự giúp đỡ.
Thế nhưng đứa bé trong tay Helen lại nhìn thẳng vào cô với đôi mắt to vàng rực. Cô như mơ hồ thấy những sợi tơ tím và lông vũ lơ lửng quanh mình. “Thôi ngắm đứa nhỏ xinh xắn đó đi.” Lavender nói. “Chúng ta phải đi thôi.”
Catesby đáp xuống, đôi cánh phủ đầy lông vũ màu đồng mới nhú.
“Chúng ta không thể đi mà không có Yann.” Helen nói.
“Tụi mình phải đưa đứa bé đi đã.” Rona cương quyết. “Con bé đang trong tình trạng vô cùng nguy cấp. Yann sẽ đuổi kịp chúng ta sau.”
Sapphire vỗ cánh, đôi cánh xanh biếc như che phủ cả rạng đông. Thế nhưng khi Helen và các bạn rời xa mê cung để tiến tới khoảnh đất gập ghềnh cô rồng định hạ cánh, Catesby quang quác cảnh báo.
Helen không rõ bất kì từ nào trong tiếng kêu của phượng hoàng hay Sapphire. Dù quen nhau đã hơn một năm, Helen vẫn chưa thể hiểu nổi bất kì linh thú nào nếu họ không nói tiếng người. Tuy vậy, cũng dễ nhận thấy nét sợ hãi trong những cú thọc mỏ của Catesby chỉ về góc bên phải.
Helen quay lại và nhìn thấy một bầy dê trắng bẩn thỉu đang lao ra từ cái góc xanh rì cành lá sắc nhọn.
Cũng giống như đám thần rừng hay bâu quanh Chủ Nhân, bầy quái dương này chạy trên hai chân. Nhưng khác với thần rừng, chúng không có thân trên và đầu người. Chúng là dê, theo đúng nghĩa đen.
Helen không có thời gian chơi trò tìm điểm khác nhau, rõ ràng chúng không thân thiện chút nào. Cô buộc phải quay lưng chạy theo hướng ngược lại.
Thế nhưng khi cô lao qua một góc tường và cắm đầu chạy xuống bãi cỏ được bao bởi một bên là tường, một bên là hàng cây thẳng tắp, bỗng vài con quái dương nhảy ra khỏi ngôi nhà đá cổ, chặn cô lại.
Helen và các bạn bị chúng dồn vào thế gọng kìm.