Thể loại: Xuyên không, Dị giới, Cổ đại, Đam mỹ, Điền văn, Tiên hiệp, Huyền huyễn
Thông tin sơ lược:
Garnet, một chú chuột bé, gặp rắc rối khi chạy thử thách nhảy từ Tượng Thú, nhưng thay vì chết hay bị thương, anh ta đã xuyên qua một thế giới khác, tên Đồ Thiên.
Vừa mới xuyên qua, anh lại rơi vào hang của một con rồng với vẻ ngoài độc đáo.
Rồng trắng Bạch Dữ đầy tò mò nhìn vào sinh vật vừa rơi xuống nơi anh ẩn náu, không biết anh ta là gì.
“Ngươi là cái gì vậy? Trông xấu xí thế?” – Bạch Dữ đạp đuôi chuột nhỏ “người gặp người thương, thú gặp thú thích” mà hỏi.
“Tôi không xấu đâu!” – Chuột nhỏ gào lên trong lòng.
Trên bầu trời đầy mây đen cuồn cuộn, những tia sét ánh loé bên trong trời.Xuống ngọn núi, không khí trở nên áp đảo, khiến khu vực này trở nên lạnh lẽo.Nhưng sau đó, mọi thứ nhanh chóng yên bình trở lại, trả lại bầu trời trong xanh cho địa điểm này.Trong hang núi, một cậu bé trai trắng tròn trĩnh ngồi trong đống quần áo bị đốt cháy.Biểu hiện tràn đầy bất lực, anh ta không biết nói gì, chỉ thở dài vài hơi.Ra ngoài, cậu bé khoảng năm tuổi này có nghệ thuật vẻ ngoài tuyệt vời.Mắt long lanh, mày đẹp.Mui cao thẳng.Môi hồng, biểu cảm vừa buồn vừa dễ thương làm lòng người thổn thức.Những sợi tóc trắng như tuyết xoã phía sau nhờn ướt như viên ngọc, thu hút mọi ánh nhìn, không thể rời mắt.Đột nhiên, một vật thể nào đó rơi lên đầu cậu bé, khiến anh ấy sững người một lúc.Vật lạ sau khi rơi xuống, chuyển động lên rồi lại rơi xuống đất.”Ồ…”Tiếng kêu thảm thiết vọng lên, trên đất nằm một con chuột cơ thể màu trắng toàn bộ, nhưng lỗ tai và bốn chân đều màu đen.Chú thỏ ngơ ngác hé môi, hình như cũng không vui vẻ như cậu bé kia.”Ngươi là gì vậy?”Khi chuột nhỏ bị thương, một giọng nói rõ ràng nhưng đầy mùi nguy hiểm phát ra, khiến nó giật mình.Bạch Dữ nhìn vật nhỏ trên đất, cảm thấy nó mang một sự gì đó rất lạ và đáng ngại.Mãi sau này sau khi nhìn lại, anh thấy rằng nó đều không giống ai khác.Trong căn phòng cao nhất của Long giới, bảo vệ xung quanh còn có trận pháp phòng chặt chẽ.Bất kỳ sinh vật nào vô tình chạm vào rào cản đều sẽ bị đẩy ra ngoài, không thể tiếp cận được.Những chỉ khi họ mang trên mình bảo vật của chủ nhân, họ mới có thể vào đây, nhưng việc đó cũng sẽ báo hiệu cho chủ nhân biết.Nhưng vật nhỏ này…!Mắt Bạch Dữ không thể rời khỏi nó, nhỏ bé chỉ bằng một bàn tay trẻ con.Toàn bộ cơ thể dày lông xù, không có bất kỳ dấu hiệu của bảo vật hay phép thuật nào.Anh phải ra sao mới có thể xâm nhập vào đây mà còn rơDường như tập hợp những suy nghĩ này không dễ dàng, nhưng không thể phớt lờ đi vấn đề này. Bằng cách nào đó, anh ta muốn chứng minh điều gì đó. Anh ta bóp chặt con vật nhỏ trong tay, và con vật hoảng sợ cố gắng giải thoát. Cảm xúc lan tỏa trong lòng Bạch Dữ, khiến anh ta không thể ngờ được. Bạn có thể thấy rõ sự thương cảm và sự ngưỡng mộ của anh ta đối với con vật nhỏ. Điều này thật sự là một bộ sách đáng để đọc, “Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn” của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng.