Bùn Loãng Cũng Có Thể Trát Tường
Thể loại: Cổ đại, Hài sủng, Nữ phẫn nam trang
Tình trạng: Hoàn thành, HE
Nam + Nữ chính: Trình Dục Chi + Mộ Dung Hòa Chính
Gia tộc Mộ Dung với con gái duy nhất “kỳ tài võ học” không ai sánh bằng, nhưng số phận đưa đẩy, đến lúc sinh con sẽ nguy cơ mất mạng. Liệu cô con gái được trang bị kiến thức cao cấp như cầm kì thi họa, hiểu biết lễ nghĩa… liệu có thể thoát khỏi vận mệnh định sẵn? Mộ Dung Hòa Chính được nuôi dạy ngược lại, hướng về tật xấu và bị nuôi dạy quá thành công. Cô rời khỏi nhà với kế hoạch vơ vét tiền của thiên hạ. Gặp gỡ Trình Dục Chi, vì liệu lý do nào mà cô quyết định bám theo hắn? Trình Dục Chi lại chăm chút cho cô, nhưng cũng không quên mục tiêu của mình. Liệu cuộc sống hài hước, lưu manh của cô sẽ đi về đâu?
Toàn bộ câu chuyện với lời kể đầy màu sắc của nữ chính, từ nhỏ đến lớn, từ những tình tiết nhỏ cũng phản ánh bản chất lưu manh, thổ phỉ của cô…
Những câu chuyện như “Ông nội ta đóng giả sư gia,” hoặc “Bà nội ta trước giờ đoan trang hữu lễ…” sẽ khiến bạn bật cười và cảm thấy thân thiện với những tuyến nhân vật giàu cá tính trong truyện.
Với sự hấp dẫn từ các màn hài hước đến những tình huống lãng mạn, “Bùn Loãng Cũng Có Thể Trát Tường” sẽ khiến bạn ấn tượng ngay từ cái nhìn đầu tiên.Câu chuyện về sư phụ và đồ đệ thực sự gây tò mò. Đôi khi, sư phụ có những quyết định khá lạ lùng, nhưng đáng yêu không thể chối từ. Mỗi lời đối thoại đều làm tăng thêm sự hấp dẫn của câu truyện. Với sự chăm chỉ và thông minh, giải quyet̂ mọi khó khăn không khó khăn chút nào. Các tình tiết ngày càng khiến ta trở nên háo hức để biết diễn biến tiếp theo của họ.Rượu hoa điêu sóng tạo nên cảm giác sánh mịn, say lòng người bậc nhất chỉ bằng cái nhìn, sau đó âm thanh ôn nhu như mặt nước kể lời: “Hãy để ta chăm sóc.” Ta cảm thấy như tim đập mạnh, cơ thể trở nên yếu đuối. Không phải tà công lấp lửng nào cả! Đang hoang mang, anh ta nói: “Hãy nhắm mắt lại.” Ta lúng túng nhắm mắt theo hắn, và sau đó, một cái gì đó ấm áp nhẹ nhàng chạm đến môi ta – đó là môi của hắn. Môi hắn êm đềm lướt nhẹ trên môi ta, như thể môi ta là điều quý giá nhất trên thế giới, khiến hắn không thể rời mắt. Một lúc sau, trên môi hắn, có điều gì đó mơ hồ thốt ra: “Hãy mở miệng ra.” Tâm trí ta mê mải, mơ hồ mở miệng, và đầu lưỡi của hắn thăm dò vào, khuấy động từng giọt nước miệng. Hồn ta lung lay, và ta không thể chịu đựng việc điều khiển như thế này, không chịu đắng. Ta đáp trả bằng cách đưa đầu lưỡi lên và hắn đón nhận, hai đầu lưỡi kết nối với nhau. Không biết bao lâu, ta cảm thấy như vừa uống chút rượu, thoả mái và nhẹ nhàng. Hơi thở của hai người trở nên nặng hơn, sau đó hắn rút ra, nhấc lên đến vai ta để thở sâu. Một lát sau, hai người bình tĩnh trở lại, ta cũng dần lấy lại tinh thần. Hắn nhìn ta, đưa tay lên trước mặt và nói: “Đừng nhìn ta bằng ánh mắt say mê như vậy, ta sẽ không thể kiềm chế.”
Mời các bạn đón đọc “Bùn Loãng Cũng Có Thể Trát Tường” của tác giả Vô Tụ Đinh Hương.