**Đánh giá sách: “Cẩm Chướng Đỏ”**
“Với câu chuyện đầy cảm xúc và tình bạn học trò, “Cẩm Chướng Đỏ” từ nhà văn nổi tiếng đã chạm đến lòng đọc giả bằng những mảng kí ức đẹp và sâu lắng. Qua từng lời kể, ta được đắm chìm trong không gian xưa, những mối quan hệ tồn tại mãi trong tim và tâm hồn.
Câu chuyện về Thuyên, Trúc Anh, Thiện, Trang với những kí ức tuổi học trò ngọt ngào, đong đầy những cung bậc cảm xúc, những đam mê và ước mơ tuổi trẻ. Đến cuối trang sách, ta cảm nhận được sự trưởng thành, những nỗi buồn và hạnh phúc đã tạo nên những kỷ niệm không thể phai nhạt.
Từ những trang sách, chúng ta như được đưa trở lại quãng thời gian ngọt ngào của tuổi học trò, nhìn lại những giá trị đích thực và cảm nhận sức mạnh của tình bạn thân thiết. Đó chính là lý do khiến cuốn sách trở nên đặc biệt và đầy cảm hứng.
Hãy để “Cẩm Chướng Đỏ” là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, đưa bạn lắng đọng trong những mảnh kỷ niệm ngọt ngào và những mối quan hệ vững bền của tuổi học trò.”Mỗi khi bạn bè chia tay, quay về con đường riêng sau những kỷ niệm và thử thách, đó thực sự là một phần không thể thiếu của cuộc sống. Lời khuyên “Sống trọn một cuộc đời đáng nhớ” đã được nhắc đi nhắc lại. Và không thể quên câu chữ “carpe diem” của nhà thơ La Mã cổ điển Horace, đã nhắc nhở chúng ta biết trân trọng từng khoảnh khắc, sống hết mình và biến chúng thành vĩnh cửu.
Tình bạn học trò thường dễ phai như những tia nắng cuối hạ, nhưng vẫn còn vương vấn trong không gian quen thuộc của trường học, qua các bài học và khuôn viên ngày xưa. Khi nhận ra những bí mật đã mất, liệu có kịp để hối tiếc không?
Ở đoạn tiếp theo của câu chuyện, chúng ta được gặp Thuyên, học sinh lớp 12 với cuộc sống hằn sâu những rung cảm đầu đời, qua lá thư từ một người đàn ông đầy bí ẩn. Từ cảm xúc hồi hộp tới hồi hộp, cuộc sống của Thuyên sẽ đi về đâu khi tình cảm nảy nở? Đón đọc để khám phá toàn bộ câu chuyện thú vị này!Thiên- Tranêlliamienda- lại bướng bỉnh câu hỏi “người yêu Thuyên sau này phải thế nào?”. Thiên không do dự: “Người yêu của em hả, phải cao hơn em một cái đầu chứ. Nhưng để em nói trước, nếu muốn yêu thật lòng thì phải đợi em tới… 30 tuổi, lúc đó em mới lấy chồng à nghen!” Vừa nói xong, Thiên lại cười đầy hồn nhiên. Ồ, 18 tuổi mà bảo phải đợi… 12 năm, chưa chắc có kết quả tí nào đâu! Lúc đó, Thiên chỉ muốn tạo tiếng cười cho vui thôi. Còn bây giờ, Thiên tự trách mình sao lại ngây thơ thế. Rung! Rung! Rung! “Hắn” đã chiếm tâm trí Thiên quá lâu rồi. Tức giận, Thiên mở cửa phòng bước ra ngoài, gặp ngay Trúc Anh vừa đến…- “Dì ơi, có Quỳnh Thuyên ở nhà không dì?” – Trúc Anh hỏi mẹ Thiên.- “Nó ở trong phòng đó con. Không hiểu sao từ trưa đến giờ vẫn nằm im như đói bụng.” Thấy Thiên vừa bước ra, mẹ quay trở vào bếp. – “Trúc Anh ở chơi với con đi nha!”Trúc Anh cưng như đứa nhỏ, với vẻ mặt tươi tắn, quay sang Thiên mỉm cười:- “Trúc Anh ngoan lắm đó!”- “Phải nói vậy chứ. Là Trúc Anh mà!”Ngay lập tức, người bạn thân thiết từ thời Thiên mới biết đi vừa ngồi xuống và lấy trái mận ăn. Trúc Anh bây giờ lớn lên, mạnh mẽ hơn và không còn giống… con gái nữa. Thả tóc mượt ra sau một cách nhẹ nhàng, Trúc Anh hỏi:- “Thuyên làm bài toán xong chưa? Có cần học chiều không?”- “Chưa làm, cơ mà cũng dễ mà. Sao cứ hỏi vậy?”- “Chiều nay Trúc Anh đi xem ca nhạc.” Trúc Anh rút ra hai tấm vé. – “Cho “công chúa” một vé, nhé!”Quỳnh Thuyên vỗ tay vui mừng:- “Vậy là Trúc Anh chiếc vé trễ trưa là vì mua vé à? Thú vị đó nha! Chiều nay Thiên sẽ mời Trúc Anh ăn bắp rang bơ, có được không?”- “Ừ, nhưng nhớ làm bài xong đó nghe!”- “Rõ rồi, “nữ học trò” à!”Nghe cách trêu chọc của bạn, Trúc Anh nắm lấy tay Thiên, vẻ mặt như muốn đùa dai dẳng. Hai người cười vui vẻ. Đó là điều ước hòa bình mà họ đã “thiết lập” từ khi học lớp một.Sớm thơ ấu là khoảng thời gian không thể nào quên. Hạnh phúc lớn lao khi có bạn đồng hành suốt cuộc đời, cùng nhau trải qua niềm vui và nỗi buồn, cùng nhau trưởng thành. Trúc Anh đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của Thiên. Không phải người thân ruột nhưng tình cảm mà Trúc Anh dành cho Thiên như anh em, không lúc nào Trúc Anh để Thiên phải buồn hay phải chịu sự áp đặt của người khác. Thiên biết mình may mắn có Trúc Anh bên cạnh. Có lẽ vì điều đó mà Thiên thêm yêu thích hoa cẩm chướng đỏ. Gần như mỗi lần Thiên đến chơi, Trúc Anh đều thấy trên bàn học có lọ hoa cẩm chướng đỏ lấp lánh…Hãy cùng đọc “Cẩm Chướng Đỏ” của tác giả Bùi Đặng Quốc Thiều để tìm hiểu thêm về câu chuyện này.