Bình tĩnh như vạn núi, yên lặng bí mật như kho báu bị chôn giấu! Địa Tạng Trường Bộ đột ngột xuất hiện trên thế giới, Hoàng Kim Phượng Hoàng một lần nữa xuống trần, nam bắc anh hùng, thế giới mơ hồ, hậu cung rối ren mưu toan cạm bẫy, chiến trường đẫm máu. Sử dụng thế giới như bàn cờ, đặt mạng sống như quân cờ, anh hùng hào kiệt, mỹ nhân phong nguyệt, một ván cờ không ai bì kịp! Chàng vương hầu cẩm y, cùng ngã Xuân Thu…
Về tác giả Sa Mạc
Cách đây hơn 4 năm, vào ngày 20/5/2012, Koco và Koba bắt tay vào việc dịch Quốc Sắc Sinh Kiêu, tôi vẫn nhớ từ giới thiệu em viết: truyện mới đã có 40 chương, thường thì, những người dịch sẽ ngần ngại, lo sợ tác giả bỏ dở, sợ truyện không hay không ai đọc không có lợi nhuận… Nhưng tôi vẫn dịch, dịch với niềm tin vào sức mạnh của bút, týnh tật và uy tín của Sa Mạc. Lúc đó, nhiều người bảo tôi liều lĩnh, nhưng tôi vậy, giống như Diệp Tiểu Thiên, týnh cách của tôi thế, nhưng một khi đã quyết tâm, sẽ không để ý người khác.
4 năm sau, Sa Mạc đã chứng minh tôi đúng. Truyện hay, cuốn hút và quan trọng hơn là, ảnh đã đi hết quãng đường, mặc dù ở đoạn cuối, vì đã bán quyền phim gì đó nên truyện không được đăng liên tục. Theo lời của Sa Mạc, chỉ còn 20 chương nữa là kết thúc, kết thúc một hành trình hơn 4 năm với hơn 2000 chương,thấm đẫm sóng gió đến nghẹt thở, mà bản thân tôi – người dịch trong nhóm, cũng đã trải qua muôn vàn sóng gió cuộc đời.
Hôm nay, Cẩm Y Xuân Thu mới vừa có số chương tương tự, tôi lại tiếp tục dịch mà không cần đọc chương thứ 2 để biết nó như thế nào.
Tôi vẫn nghĩ và tin rằng, những người dịch truyện – họ hẳn cũng còn một cảm giác cô đơn sâu thẳm nào đó trong lòng. Người cô đơn thì lòng kiên nhẫn với những dòng chữ, cũng sẽ cao hơn. Chính vì thế phải không? Dẫu bây giờ đã lớn tuổi hơn 4 tuổi kể từ khi bắt đầu Quốc Sắc Sinh Kiêu, tuổi cao thường cảm thấy yếu đuối, sắp chạm mốc không còn cảm thấy cô đơn nữa, nhưng tôi chắc chắn rằng tôi sẽ tiếp tục theo đuổi Sa Mạc, ngày qua ngày! Điều này, VIP có thể tin tưởng tôi, như tôi đã từng và luôn tin tưởng vào Sa Mạc. Yêu Sa Mạc, bởi đó là tình yêu đầu tiên khi dịch truyện, bắt đầu từ Quyền Thần.
Mưa rơi như trút nước. Những tia sét lóe lên từng cơn trong bầu trời đêm, ngay sau đó, tiếng sấm vang ầm như muốn xé toang trời đất, lan tỏa khắp nơi. Thế giới rung chuyển.
Dương Trữ mở mắt to, sau khi quan sát tình hình hiện tại trong một thời gian, anh ta đã đưa ra một quyết định không thể thay đổi. Anh ấy – sẽ bắt đầu hành động.
Anh ta phải dùng đến võ công, sau khi tận dụng hết trí lực mà vẫn không thể giải quyết vấn đề phiền toái của mình.
Cảnh tượng trước mắt khiến anh ta tức giận. Ba bốn người trẻ tuổi bao vây một tên ăn mày quần áo rách nát. Họ liên tục đấm đá, đánh cho người kia cuống cuồng cuộn mình trên mặt đất, không một chút phản kháng.
Anh ta cũng không phản đối việc ẩu đả. Nói cách khác, thật ra, anh ta rất thích cảm giác đấm vào người đối thủ. Nhưng mâu thuẫn, với anh ta, đó không phải là điều vui vẻ. Ai làm anh ta không vui, anh ta sẽ làm cho đối phương không vui.
– Dừng lại.
Dương Trữ nâng giọng nói to. Anh ta cần kêu to để tạo cảm giác sợ hãi cho người khác.
Âm thanh vang lên, không hề mang tính uy nghiêm như anh ta nghĩ, thậm chí, đối lập hoàn toàn, yếu ớt, vô vị.
Tiếng này, mặc cho không tạo ra rung chuyển trời đất như nửa, nhưng vẫn khiến những người khác quay đầu nhìn về phía anh ta.
Nhìn thấy điều này, Dương Trữ mới nhận ra, nhóm người này cũng không sạch sẽ hơn tên bị đánh. Tóc rối bù, quần áo rách rưới, nhóm người giống như một băng đảng ăn mày.
Đọc đầu đến chân, dường như đã chìm đắm vào câu chuyện đầy kịch tính của tác giả Sa Mạc.
Anh chàng trẻ ơi … không ngờ rằng ngươi vẫn còn sống!
Chàng trai tiến đến gần Dương Trữ, mỉm cười nói:
– Bạn trẻ này … không ngờ là vẫn chưa đặt chân vào thế giới bóng đêm.
Dương Trữ phản xạ nhanh chóng, không để cho đối phương kịp phản ứng. Một đòn uy lực, và cánh tay của đối phương đã bị tháo rời, tạo ra âm thanh giòn tan kinh hoàng.
Chất như này, sử dụng tay không đánh nhau, hắn thực sự là chuyên gia. Mỗi chiêu thức lui ra của hắn dường như không cần sự mạnh mẽ.
Một hồi kêu rền vang, cánh tay đau đớn trơ ra, đối phương chỉ còn biết khóc lóc trong đau đớn.
Dương Trữ, với chiến thuật thông minh và lợi dụng môi trường xung quanh, đã vượt qua những thử thách lớn trước mắt mình.
Chất chất, cây côn gỗ được vung lên. Mỗi động tác của Dương Trữ đều chứa đựng sự mạnh mẽ không thể xuyên thấu.
Hãy cùng theo dõi cuộc phiêu lưu hấp dẫn trong tác phẩm Cẩm Y Xuân Thu của tác giả Sa Mạc.