Cánh Hồng Ailen
Erin vừa ra khỏi bệnh viện và cảm thấy không hề vui vẻ. Mặc dù mọi việc đều ổn hết rồi. Thanh danh của Burke đã được phục hồi, con ngựa quý của anh đã chiến thắng trận đua chính với kỷ lục, và Erin cũng vẫn khỏe mạnh. Vậy tại sao vẫn có những khó khăn đây?
Burke có thể thiếu sự thông cảm, có lẽ anh kiêu ngạo và cứng đầu. Đó là ba điều rất đáng ghét, nhưng cũng là những điều mà đàn ông thường thiếu. Erin không thể hiểu được vì sao anh, mặc dù mới lạnh lùng và xa cách. Không bao giờ chạm vào cô ấy. Erin nhận ra rằng Burke luôn tránh xa cơ hội tiếp xúc với cô ấy. Anh đi ngủ muộn và dậy sớm. Anh thường rời khỏi nhà để tránh ở gần.
Erin tự nhủ rằng anh đang chuẩn bị cho cuộc đua tại Preakness – trận đấu quan trọng thứ hai trong giải “Vương miện ba giải” – nhưng cô không chắc chắn lắm.
Cô có quá nhiều thời gian rảnh rỗi, vì thế cô suy nghĩ linh tinh. Cô nhớ lời người nói tại đám cưới cô rằng: “Đàn ông dễ say đắm cũng dễ chán”.
Liệu điều này có đúng không? Liệu Burke đã chán cô rồi không? Từ đó, Erin tự hỏi. Khi cô nói về thai nhi, liệu anh có quay đi không? Erin không biết. Burke không bỏ bê con của mình. Nhưng cô thì sao? Nếu anh đã chán cô, khi cô trở nên tròn trịa và mập mạp, anh sẽ thấy thế nào?
Erin trông mong những biến đổi trong cơ thể mình, hy vọng thấy thai nhi lớn lên khỏe mạnh. Nhưng liệu những thay đổi này có khiến Burke càng xa cô hơn không? Nếu họ không định lại mối tình, họ sẽ đi về đâu? Vì vậy, khi cơ thể đang thay đổi, Erin quyết định là cô sẽ tiến hành hành động để làm hài lòng chồng.
Cô đã tự chọn chai rượu vang. Cô muốn phô diễn khả năng của mình. Cô không chỉ muốn uống, mà cô còn quan trọng cả không khí xung quanh.
Cần phải có đèn cầy. Cô sẽ thắp sáng nhiều đèn cầy, để phòng sáng và để mùi thơm nến lan tỏa khắp căn phòng. Cô chọn chiếc áo dài mà cô đã mặc trong đêm tân hôn, cùng với chiếc khăn trùm trắng, để cảm thấy như một cô dâu. Lần trước anh đã nói cô đẹp, anh đã yêu cô. Có lẽ anh sẽ mê mệt cô lần nữa. Cô chọn bản nhạc Chopin mà họ đã cùng nhau thưởng thức trong đêm tân hôn, cô tự hỏi liệu anh còn nhớ không?
Chắc chắn đêm nay sẽ trở thành đêm tân hôn lần thứ hai. Sau khi mọi chuyện đã xong, sau khi hạnh phúc đã được thỏa mãn, cô sẽ kể cho anh nghe về thai nhi trong bụng cô. Rồi họ sẽ bàn luận về tương lai.
Sau khi gọi điện thoại, Burke mới lên lầu. Anh chỉ việc cởi áo quần và rút vào giường bên cạnh vợ. Đó không phải là để ôm cô ấy, không để cảm nhận cô ấy ở bên cạnh, dịu dàng và quyến rũ. Đó chỉ là để chìm vào giấc ngủ, và giả vờ không cần gì từ cô ấy.
Nhưng tất cả điều đó đều giả dối. Anh thấy không thoải mái khi ở bên cô ấy, và cả khi không ở gần cô ấy. Anh không cách nào chấp nhận cô ấy, chỉ để cô ấy tự định hình lựa chọn. Nhưng có nhiều bí mật mà anh không biết, và anh có thể đọc được trong ánh mắt của cô ấy. Đôi khi anh muốn nắm lấy vai cô ấy và lắc mạnh cho đến khi cô ấy nói lên tất cả. Nhưng khi nhớ lại, anh đã làm như vậy thì cô ấy đã khóc và anh không dám động vào cô ấy nữa.
Kể từ khi họ trở về nhà, cô ấy trở thành một người vợ hoàn hảo. Không đặt ra yêu cầu, không cãi vã, không gây rối. Burke lại mong cô ấy.
Sau đó, anh bước vào phòng ngủ và cảm thấy lo sợ. Cô ấy đến bên anh, đưa tay cho anh và nói:
– Anh vẫn chưa lên. Anh làm việc quá sức rồi!
– Có rất nhiều việc phải làm, em à.
Khi thấy anh không nắm lấy tay mình, cô ấy co một chút ngón tay nhưng vẫn tiến về phía anh và nói:
– Phải sống thật với bản thân, mới nghĩ đến ngựa và đua đấy!
Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy:
– Anh cũng nghĩ có lẽ em đã ngủ rồi!
Cô ấy đưa tay lên má anh, nhẹ nhàng hôn anh:
– Em đợi anh. Em nhớ anh. Nhớ anh vì cô đơn, Burke, lên lầu đi.
– Anh vẫn chưa hoàn thành công việc ở dưới nhà.
– Để đó đi!
Cô ấy cười, mở nút áo sơ mi anh ra. Cô ấy chắc chắn anh sẽ đáp lại, anh cũng muốn. Cô ấy tiếp tục:
– Đã lâu rồi, chúng ta chưa có buổi tối nào cùng nhau đúng không!
Nhưng anh chỉ cảm thấy phảng phất một lớp vải xanh trải dài trên da thịt. Anh trả lời:
– Xin lỗi, anh lên chỉ để kiểm tra xem em đã khỏe chưa thôi. Em nên đi nghỉ ngơi.
Lời từ chối làm cô ấy đau lòng, cô ấy sau bước lùi khi anh lùi lại. Cô ấy lên tiếng:
– Anh đã không còn muốn em nữa phải không?
Chà, rất mong các bạn sẽ đọc Cánh Hồng Ailen của Nora Roberts.