Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Cáp Treo Tình Yêu của tác giả Keigo Higashino, cũng như link tải ebook Cáp Treo Tình Yêu miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
Giới thiệu sách Cáp Treo Tình Yêu
“Cáp treo tình yêu” là tác phẩm mới nhất của nhà văn trinh thám hàng đầu Nhật Bản Keigo Higashino. Trong tuần đầu tiên ra mắt vào ngày 01/11/2016, cuốn sách này đã đứng đầu trong bảng xếp hạng doanh số hàng tuần và tiếp tục giữ vị trí trong top 10 trong nhiều tuần tiếp theo.
Có một số thành tựu đáng chú ý của tác phẩm:
- Đứng đầu trong bảng xếp hạng tổng doanh số của các cửa hàng sách Kinokuniya.
- Là số một trong bảng xếp hạng tổng doanh số theo tuần của Nippan vào tháng 2 năm 2018, đã được mua bản quyền và xuất bản sang tiếng Hàn. Ngay lập tức trở thành một trong những sách bán chạy nhất tại Hàn Quốc. Trên cùng top 10 đó cũng có tác phẩm “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya”.
- Đã được mua bản quyền dịch sang Trung Quốc đại lục, Đài Loan và Hàn Quốc, chứng tỏ sức hút và uy tín của tác phẩm này trên thị trường quốc tế.
Review nội dung sách Cáp Treo Tình Yêu
Ưu điểm:
- Cốt truyện ly kỳ, hấp dẫn: Higashino tiếp tục chứng tỏ mình là bậc thầy của dòng tiểu thuyết trinh thám với “Cáp Treo Tình Yêu”. Câu chuyện bắt đầu bằng một vụ tai nạn cáp treo bí ẩn, từ đó hé lộ dần những bí mật động trời và mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật.
- Lối kể chuyện nghẹt thở: Tác giả sử dụng lối kể chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, tạo nên sự hồi hộp, gay cấn cho người đọc. Mỗi chương truyện đều khép lại với những nút thắt mở, khiến bạn không thể ngừng đọc cho đến trang cuối cùng.
- Khắc họa tâm lý nhân vật sắc sảo: Higashino không chỉ giỏi xây dựng tình tiết ly kỳ mà còn rất thành công trong việc khắc họa tâm lý nhân vật. Mỗi nhân vật trong truyện đều có những bí mật riêng, những góc khuất tâm lý được bộc lộ dần theo diễn biến câu chuyện.
Nhược điểm:
- Kết thúc có phần hơi bất ngờ: Kết thúc truyện có phần hơi bất ngờ và khó đoán, có thể khiến một số độc giả cảm thấy chưa thực sự thỏa mãn.
- Thiếu đi sự đột phá: So với một số tác phẩm khác của Higashino, “Cáp Treo Tình Yêu” có phần thiếu đi sự đột phá về mặt nội dung lẫn cách xây dựng nhân vật.
Kết luận: “Cáp Treo Tình Yêu” là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn, kịch tính, mang đậm phong cách của Keigo Higashino. Tuy nhiên, tác phẩm này có thể chưa đủ đô với những độc giả khó tính, từng yêu thích những tác phẩm xuất sắc trước đó của ông.
Đánh giá: 4.5/ 5 sao
Mục lục sách Cáp Treo Tình Yêu
- Cáp treo cabin
- Chiến dịch cầu hôn
- Gelecon
- Gia đình trượt tuyết
- Chiến dịch cầu hôn Revenge
- Cáp treo cabin Replay
Đọc thử sách Cáp Treo Tình Yêu
Sau khi trượt tuyết được một hiệp, Kota quay trở lại trạm lên cáp treo. Ở đây, người ta đang xếp thành một hàng dài, hơn cả những gì anh tưởng tượng. Vừa tháo đai trượt tuyết khỏi giày, Kota vừa tặc lưỡi.
“Sao mà đột nhiên đông người thế không biết?”
“Không phải bây giờ là lúc xe buýt chở khách du lịch đi theo đoàn đến sao?”
Momomi đã tháo xong giày và đang ngồi trên tuyết. Cô ôm ván trượt, từ từ đứng dậy.
Cô mặc một chiếc áo jacket kẻ trắng, hồng kết hợp cùng quần màu xanh lá cây. Theo như lời Momomi thì bộ quần áo này gợi cho ta liên tưởng tới một cây đào.
“À, cũng có thể. Chẹp, đen quá. Đúng lúc anh lại đang có hứng.”
“Anh vội gì chứ? Em thấy có sao đâu nhỉ. Ta cứ thong thả mà trượt thôi.”
Kể ra thì Momomi nói cũng đúng. Bởi vì mục đích chuyến du lịch lần này của Kota không phải là việc tận hưởng những cú bay người tuyệt đẹp trên tuyết bột hay cú rẽ cắt ngang bề mặt lớp tuyết phủ dày bằng mép ván, mà quan trọng nhất vẫn là việc được trải qua quãng thời gian vui vẻ cùng với Momomi.
“Anh có vội gì đâu. Nhưng anh không nghĩ Momomi lại trượt giỏi đến thế này nên anh đang thấy rất phấn khích.”
“Ôi, cũng bình thường thôi mà. Anh Kota mới siêu ấy. Ban nãy, anh vừa trượt xoay ngược ván phải không? Cả xoay ván một trăm tám mươi độ nữa.”
Kota phổng mũi vì những lời khen ngợi của Momomi. Hình như Momomi đã rất chăm chú dõi theo màn biểu diễn trổ tài kỹ thuật trượt ván của anh.
“Mấy thứ đó có là gì đâu em.”
“Ôi, vậy ư? Em thì lại nghĩ nó điêu luyện tới mức người thường không thể làm được đâu.”
“Em cứ nói quá. Ai mà chẳng làm được. Ngay cả Momomi, chỉ cần luyện tập một chút cũng sẽ trượt được ngay thôi.”
“Có thật thế không?”
“Anh đã nói được là được. Lần tới, Momomi thử sức xem sao.”
“Ối, em không làm được đâu.”
“Không làm được là thế nào? Em nên biết thách thức bản thân mình. Ta sẽ không nghỉ cho tới khi thực hiện được nó.”
“Ôi, chiến binh quả cảm!” Momomi nói với vẻ thích thú. Đương nhiên, Kota cũng thấy thú vị không kém.
Hai người họ cùng ôm ván trượt và đứng xếp vào cuối hàng. Ngay lập tức, có một nhóm những cô gái từ đâu đến đứng nối ngay sau Kota và Momomi. Đám người đó khá là ồn ào nhưng nó khiến cho bầu không khí xung quanh trở nên sôi nổi hơn. Nghe nói hằng năm số lượng khách tới trượt tuyết ngày càng giảm đi, vậy mà riêng hôm nay có vẻ khu trượt tuyết lại náo nhiệt hơn thường lệ.
Mặc dù khách đứng xếp hàng rất đông, nhưng mọi người vẫn tiến về phía trước, từng chút một.
“Dù sao thì chúng ta cũng đã thật may mắn vì điều kiện khá thuận lợi.” Momomi nói. Kota nhìn thấy được nụ cười dịu nhẹ của Momomi hiện ra giữa kính trượt tuyết và lớp khăn quàng cổ giữ ấm rất dày.
“Đúng thế nhỉ. Anh không nghĩ tuyết lại đẹp đến vậy. Thật tốt biết bao khi điều mà dự báo thời tiết nói đã không xảy ra, tại vì anh đã nghe người ta bảo là có thể có cả mưa nữa.”
“Trời mưa sẽ chán lắm anh nhỉ?”
“Thế thì thật khủng khiếp. Gì chứ đừng có mưa vì lần này, từ đầu đến chân anh toàn đồ mới hết.”
“A, đúng rồi.”
“Thực sự chúng ta quá may mắn.”
Kota mặc chiếc áo jacket màu xanh thẫm và chiếc quần màu xám. Nói thật thì anh đã mua chúng để dành riêng cho ngày hôm nay, buổi hẹn hò trượt tuyết lần đầu tiên với Momomi. À, đâu chỉ có thế. Cả ván trượt, giày trượt, thậm chí đến cả chiếc mũ len màu vàng, anh cũng mua nó vì hôm nay.
Dòng người vẫn chậm rãi tiến về phía trước. Cuối cùng họ cũng tới được chỗ có mấy bậc thang. Mọi người vừa phải để ý chân nhau, vừa tiến lên từng bậc.
“Anh này, ở đây có tiệm mì tantanmen* rất nổi tiếng phải không?” Momomi nói.
“Chuẩn đó em. Có cả rau Nozawana* trong bát mì nữa. Ngon khỏi phải nói. Lần nào anh cũng phải ăn một bát đó.”
“Vậy ư? Em muốn ăn thử!”
“OK. Vậy trưa nay chúng ta ăn ở đó nhé. Tiệm mì nằm ngay phía dưới của khu nghỉ dưỡng trượt tuyết Hinata.”
“Anh giỏi quá. Anh Kota chắc rành về khu trượt tuyết này lắm nhỉ?”
“Thì bởi vì năm nào anh cũng tới đây mà.”
“Anh giỏi ghê!” Momomi nhắc lại thêm một lần nữa.
“Tuyệt vời thật.” Kota nhâm nhi niềm sung sướng vì anh được tới đây để trượt tuyết – sở thích lớn nhất của mình, và được tận hưởng giây phút cùng với cô gái mình yêu trong không gian chỉ có hai người. Kể từ hôm nay, anh và Momomi sẽ ở bên nhau suốt hai ngày liền. Nơi nghỉ ngơi là một khách sạn nằm ngay cạnh khu trượt tuyết. Không biết mình và Momomi sẽ cùng nhau trải qua một đêm nồng cháy như thế nào đây? Trí tưởng tượng của Kota cứ bung nở không giới hạn. Chỉ có điều, nếu cứ thổi phồng lên những ý nghĩ đó thì chẳng còn gì là cái thú khi đi trượt tuyết nữa, thành thử Kota sẽ cố kìm nó lại.
Cuối cùng, bọn họ cũng leo lên hết các bậc thang. Kota với tay ra lấy hai chiếc túi đựng ván trượt đã được để sẵn trong giỏ, một chiếc anh đưa cho Momomi và giúp cô cho chiếc ván vào túi đựng vì Momomi đang phải vất vả với nó. Mỗi lần leo lên cáp treo ở bất kỳ khu trượt tuyết nào, Kota vẫn luôn trăn trở rằng tại sao mấy chiếc túi đựng ván trượt lại khó dùng đến thế? Rằng người ta chẳng thể cải tiến để nó tốt hơn lên hay sao?
Họ sắp đến được gần trạm lên cáp treo.
“Xin lỗi, đề nghị quý khách ngồi ghép với các đoàn khác.” Cô nhân viên với tông giọng cao vút thông báo.
Đó là tình huống chẳng mấy thú vị đối với Kota, người đang nung nấu ý định sẽ được ngồi riêng với Momomi trong một cabin cáp treo. Nhưng hành khách đông đến mức này thì anh cũng chẳng thể buông được lời phàn nàn nào cả, bởi vì cabin cáp treo ở đây thuộc loại to, chứa được tối đa mười hai người.