Casanova Ở Bolzano
Năm 1756, Casanova, kẻ phiêu lưu nổi tiếng của thế kỷ 18, trở lại Bolzano với những bí ẩn và cuộc gặp gỡ đầy kịch tính với Francesca. Sự xuất hiện của anh khiến cả thành phố dậy sóng, thậm chí lan tới lâu đài của Bá tước Parma – chồng của Francesca. Một cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa họ đã tạo nên một bí mật đầy lôi cuốn và cảm xúc cuối cùng của tình yêu.
Được sáng tác bởi Márai Sándor, một vị danh nhân văn học Hungary, “Casanova ở Bolzano” không chỉ là một câu chuyện tưởng tượng và hư cấu, mà còn là một tác phẩm văn học tuyệt vời tràn ngập cảm xúc và thông thái. Với những đối thoại sắc sảo và cuốn hút, tác phẩm này đã chứng minh tài năng văn học đặc biệt của Márai Sándor.
Lời khen từ Elle và Vogue không chỉ là lời khen ngợi về câu chuyện tình yêu, tình bạn và sự phản bội trong tác phẩm, mà còn ca ngợi về sự sâu sắc, chiêm nghiệm và niềm vui cuộc sống được thể hiện rõ ràng trong “Casanova ở Bolzano”. Một tác phẩm đầy phong phú và đầy ẩn ý, xứng đáng được đọc và khám phá.
Nếu bạn đam mê văn học và tìm kiếm một tác phẩm đầy cảm xúc, thì “Casanova ở Bolzano” chính là lựa chọn hàng đầu. Hãy khám phá và đắm chìm trong thế giới văn chương tuyệt vời này!Đánh mặt thức dậy. Khi sáng lên anh ta đã đi rồi. Anh ta ngủ tại Pergine, sang hôm thứ ba đã đến Bolzano trên chiếc xe ngựa, vì giữa chừng đường đã được một người quen mò đc của sáu đồng tiền vàng. Balbi đã chờ đợi anh ta. Anh ta thuê phòng tại một quán trọ có tên là Con Hươu. Anh ta không có gì cả, quần áo rách rưới, chiếc áo đuôi tôm làm từ lụa màu nay chỉ còn mảnh tơ tá, không có áo khoác. Ở Bolzano, trên những con phố hẹp gió tháng Mười một đã bắt đầu thổi mạnh. Chủ quán trở nên lúng túng khi nhìn thấy khách ra trước mắt đều rách rưới.- Phòng tốt nhất ở đâu vậy? – ông ta bối rối.- Phòng tốt nhất đó! – anh ta đáp mạnh mẽ. – Và hãy đặc biệt chú ý vào thức ăn!- Ở đây họ thường nấu với mỡ ôi, thay vì dầu, và kể từ khi rời khỏi đất nước, tôi chưa được ăn một bữa đúng nghĩa! Hãy làm gà trống thiến và mái tơ vào bữa tối, không phải một mà ba con, với hạt dẻ. Và một loại vang từ Cyprus. Bạn thấy bộ quần áo của tôi phải không?… Bạn tìm hành lý của tôi đâu rồi? Bạn ngạc nhiên khi tôi đến đây trắng tay chứ? Tin tức không đi nhanh nhất hay sao? Bạn không đọc Leyden Gazette à?… Đồ ngốc! – anh ta la hét vì giữa đường anh ta đang bị cảm lạnh, và cơn ho đang khủng khiếp làm khó thở. – Bạn đã không nghe tin rằng một quý tộc Venice và thư ký vừa bị cướp ngoài biên giới chứ! Cảnh sát đã không tìm đến tìm tôi à?- Không, chưa thấy ạ, thưa ông, – người chủ quán trả lời hốt hoảng.Balbi cười nhíu mắt. Cuối cùng họ đủ phòng tốt nhất: phòng khách, hai cửa sổ lớn mở ra quảng trường chính, các đồ gỗ được mạ vàng và tấm gương Venice trên lò sưởi. Giường Pháp với màn che. Balbi ở cuối hành lang, gần cầu thang dốc dẫn lên tầng áp mái của những người hầu. Anh ta mãn nguyện với cách bài trí này.- Đây là thư ký của tôi, – anh ta giới thiệu Balbi với chủ quán trọ.- Cảnh sát ạ, – chủ quán trả lời như thanh minh. – Ở đây cảnh sát rất nghiêm túc. Họ sẽ đến ngay đấy. Họ sẽ kiểm tra tất cả những người lạ mặt.- Hãy nói với họ rằng, – anh ta nói qua loa – có một khách quý đến. Một ông…- Nhưng mà! – chủ quán cố nài, cúi đầu thấp, tay cầm chiếc mũ, tò mò và lễ phép.- Một ông, từ Venice! – anh ta nói.Anh ta nói như mình đang thông báo về một vị tướng tư lệnh nào đó. Balbi cũng phải chú ý đến cách nói của anh ta. Rồi anh ta tĐắm chìm trong câu chuyện, Casanova tại Bolzano, cái tên đầy bí ẩn và quyến rũ này, thu hút sự chú ý với cuộc phiêu lưu lớn, cuộc tẩu thoát, khiến cho các điệp viên ở khắp nơi đều đổ xô tới. Và họ đều muốn biết mọi chi tiết. Anh ta đã đi ngủ chưa hả?… Không mang theo hành lý gì chăng?- Một con dao găm, – chủ quán trả lời. – Anh ta chỉ mang theo một con dao găm. Không gì khác cả.- Một con dao găm à, – họ nhắc lại, đầy sự hiểu biết và tò mò. – Loại dao nào vậy?- Dao găm Venice, – chủ quán trả lời với vẻ ngưỡng mộ.- Không còn gì khác sao? – họ tiếp tục hỏi.- Không, – chủ quán đáp. – Không có gì khác cả. Chỉ có một con dao găm thôi. Tin tức này khiến hai viên cớm chìm ngạc nhiên. Họ sẽ không ngạc nhiên nếu Casanova xuất hiện với những chiến lợi phẩm đầy túi, đá quý, vòng cổ và nhẫn quý rơi từ ngón tay của phụ nữ lịch lãm trên đường. Tiếng cáo tên của chàng đã lan truyền trước, như người đẫn ngựa trước đoàn xe, và mọi người đều biết đến tên anh. Sáng hôm sau, giám mục đã báo cáo cho hoàng tử, yêu cầu trục xuất ngay khách khí phách đó. Ở Tirol và Lombardia, sau lễ cầu kinh buổi sáng, tại các quán rượu buổi tối, mọi người kể lại câu chuyện về cuộc tẩu thoát của Casanova.
Hãy cẩn thận với hắn! – những viên cớm nhấp mình. – Chúng tôi muốn biết hết tất cả thông tin của hắn. Hãy theo dõi mọi chuyển động của hắn! Dường như, – họ thì thầm, bàn tay vịt vào tai chủ quán như loa, – hắn đã có sự bảo trợ. Thậm chí giám mục cũng không thể kiểm soát hắn.
– Trước mặt thôi, – chủ quán nói với cảm xúc.
– Trước mặt, – những viên cớm chìm trầm ngâm.
Sau đó, họ rời khỏi với khuôn mặt u ám và lo lắng. Chủ quán ngồi xuống trong tiếng nước, hít một hơi dài. Ông không muốn tiếp đón những khách hàng có tiếng tăm, những kẻ thu hút sự chú ý của giám đốc và cảnh sát. Ông tưởng tượng đôi mắt của khách, đen như lửa trong bóng tối và màu ấm áp trong đôi mắt nầy, và ông sợ hãi. Ông nghĩ đến con dao găm, con dao găm Venice, vật duy nhất của khách, và ông sợ. Ông càng nhớ đến thông tin sau lưng khách, và bắt đầu than thở lặng lẽ.
– Teresa! – ông gọi mắng.
Một cô gái, chưa kịp cởi áo lót, bước vào. Cô bé mười sáu tuổi, một tay cầm cây nến phát sáng, tay kia kẹo hai vạt áo ngủ áo lót lên trên ngực.
– Hãy nghe đây! – ông thì thầm, yêu cầu cô bé ngồi xuống chiếc ghế. – Chỉ có con mới tin được ta. Chúng ta có một khách nguy hiểm. Teresa, khách này…
– Đến từ Venice à? – cô bé nói với giọng ngân nga như hát.
– Đúng, đến từ Venice, từ Venice, – ông nói vội vã. – Từ trong nhà tù. Từ bóng tối. Từ dưới góc treo cổ. Nghe này, Teresa. Hãy chú ý mọi lời ông nói. Tai mắt con hãy luôn đứng canh ở cửa. Ta xem con như con gái mình. Con là con nuôi của ta; nhưng nếu ông ta gọi con vào, con đừng sợ. Con sẽ đưa bữa sáng đến cho anh ấy. Hãy giữ gìn sự trong sáng của con và hãy chú ý! – Vâng, – cô bé đáp lại.
Vẫn cầm cây nến, cô bé đi đến cửa, nhẹ nhàng như bóng tối. Đến cửa, cô bé than thở, kéo dài như giọng trẻ con:
– Em sợ.
– Ta cũng thế, – chủ quán nói. – Bây giờ đã đến lúc con đi ngủ. Nhưng trước hết, mang rượu vang đỏ đến cho ta.
Tuy nhiên, đêm đầu tiên, mọi người đều không thể ngủ yên.
Mình mời các bạn đón đọc “Casanova Ở Bolzano” của tác giả Márai Sándor & Giáp Văn Chung (dịch).