Trong thời kỳ khai quốc thịnh thế, như tựa sách “Muốn gió có gió, muốn mưa có mưa”, nhưng đâu có điều gì là như ý được đâu.
Nhân vật chính: Lý Thuần Nhất, Tông Đình. Cùng với sự xuất hiện của Lâm Hi Đạo, Hạ Lan Khâm, Nguyên Tín, Lý Thừa Phong, Lý Tông, Lý Thiên Tảo, Tạ Tiêu.
Được đánh giá bởi LanThanh Nguyen – fb/hoinhieuchu
—–
Nếu bạn đã từng đọc “Ai bảo quan kinh thành có tiền và Boy dân quốc” thì bạn đã quen với phong cách của tác giả rồi đấy. Triệu Hi Chi luôn có câu chuyện sâu lắng, văn phong tinh tế, không quá chú trọng vào tình cảm nam nữ.
Cốt truyện diễn ra trong bối cảnh giống như thời kỳ của Võ Tắc Thiên hay Nữ hoàng Elizabeth, nơi mà nữ giới có thể lên ngôi nhưng quyền lực trên tay quan lại và binh lính vẫn thuộc về nam giới, nhấn mạnh vào việc không phải lúc nào nữ tính cũng bị ngưỡng mộ.
Lý Thuần Nhất là biểu tượng của tình yêu giữa Nữ hoàng và Hoàng đế phi. Sự hiểu lầm nghiêm trọng đã gây ra cái chết của cha cô khi cô mới chào đời, buộc cô phải trải qua sự hành hạ và chịu sự lạnh nhạt từ Nữ hoàng, cùng với áp lực đe dọa từ chị gái – con của Nữ hoàng và Hoàng đế.
Cuộc sống u tối của cô thay đổi khi gặp gỡ Tông Đình – con trai của một vị trọng thần.
Sự đồng điệu trong tính cách giữa họ đã thổi một luồng gió mới vào cuộc sống của cô. Tình yêu đã nảy nở, nhưng rắc rối chưa dừng lại khi Nữ hoàng chia rẽ họ và cô buộc phải rời xa để tìm ý chí riêng cho mình.
Vào lúc này, cuộc sống của họ trở thành một cuộc đấu tranh không ngừng trên con đường tìm kiếm quyền lực, với bí mật về cái chết của cha cô và sự căm ghét từ người mẹ ruột được bật mí. Liệu cô có thể thoát khỏi sự kiểm soát và thay đổi số phận của chính mình hay không?
Câu chuyện sôi động và đầy cảm xúc, bạn sẽ không biết câu chuyện sẽ đi về đâu và kết thúc như thế nào.
Đừng mong chờ một kết thúc nhanh chóng và hấp dẫn vì câu chuyện đôi khi rối ren với nhiều nhân vật, chức vụ, địa danh và các tình tiết phức tạp. Hơi tiếc là không có phần ngoại truyện nên bạn có thể cảm thấy hụt hẫng. Sửa chữa ổn.
Được đánh giá bởi Candy từ Hội Nhiều Chữ
—–
Nhân vật nữ chính Mạnh Cảnh Xuân, từ nhỏ đã được nuôi dưỡng như một chàng trai. Với nguyện vọng tìm hiểu về cái chết không rõ ràng của cha – người từng là Mạnh thái y trong cung, cô cố gắng học hành và thi cử để có thể trở thành quan trong kinh thành. Sau khi đỗ kỳ thi Thám hoa với học bổng 40 lượng một năm, phải trả phòng trọ tại quán xá mất một lượng mỗi tháng, cô chỉ còn lại một ít tiền. Cô luôn tò mò về mức lương 3600 lượng của một tướng trẻ tuổi là hàng xóm của mình, đó chính là nam chính Thẩm Anh.
Thẩm Anh lúc nào cũng sống khép kín, kiệm lời, đã đạt một vị trí quan trọng trong triều mà không gặp sự phản đối từ vua chúa, đã gần 30 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn và không quan hệ với ai. Sự xuất hiện của hàng xóm mới Mạnh Cảnh Xuân không chỉ làm xáo trộn cuộc sống yên bình mà còn gợi lên nhiều cảm xúc trong lòng anh.Đạ Bạch. Nếu biết Mạnh Cảnh Xuân là nhân vật nữ, thì hãy né tránh nàng nếu không muốn dính líu vào vấn đề, dù đã chuyển đến một lâu đài mới nhưng không cầm lòng được mà vẫn âm thầm quan tâm và bảo vệ nàng. Khi nàng bị tấn công và bị thương nặng, anh âm mưu dọn hết tài sản của kẻ tấn công về nhà mình, ở gần để dễ dàng thể hiện tình cảm.
Người ta thường nói rằng nếu có duyên thì sẽ gặp lại nhau, và Thẩm Anh, người tham gia vào vụ án của Mạnh thái y, chính là người mà bạn sẽ gặp trong truyện. Khi đọc đến đây, bạn có thể nghĩ rằng Mạnh Cảnh Xuân, vì mối hận thù với cha mình đã quay lưng với Thẩm Anh, họ xa nhau, và Thẩm Anh phải đối mặt với nhiều thử thách. Tuy nhiên, truyện không mạnh mẽ như vậy. Mặc dù có những khó khăn, nhưng thực ra, Thẩm Anh chính là người tự làm khó mình. Mười một năm trước, Thẩm Anh rời bỏ gia đình vì lý tưởng của mình, bước vào xã hội với nhiều đam mê, nhưng khi tham gia vào vụ án đó, càng thất vọng bấy nhiêu. Thẩm Anh cuối cùng cũng chỉ có thể thả vợ con của Mạnh thái y ra ngoài và khuyên họ sống tốt. Mười một năm trôi qua, nhiều biến đổi đã xảy ra, và không ngờ rằng cô bé 8 tuổi kia lại trở thành đồng nghiệp với mình. Vụ án đó và cái chết của Mạnh thái y vẫn là ám ảnh trong giấc mơ của Thẩm Anh. Bây giờ, trước tình cảm của mình, Thẩm Anh cảm thấy sợ hãi hơn, sợ rằng nàng sẽ rời bỏ mình.
Điều mà mình thích nhất trong truyện chính là tính cách và suy nghĩ của nữ chính. Khi cần, nữ chính sẽ vui vẻ, lịch sự trước tướng gia Thẩm Anh, nhưng sau lưng thì lại lầm bầm, lén lút nhìn trộm tiền của người khác. Khi biết sự thật về vụ án của cha mình, nàng cân nhắc kỹ lưỡng, không đổ lỗi cho Thẩm Anh, và hiểu được nỗi bất lực và day dứt của Thẩm Anh suốt thời gian qua, từ đó nâng trọng hơn tình cảm giữa hai người.
“Cô đã đồng ý với Tướng gia rồi, chắc chắn sẽ không rút lại lời hứa.” Câu này như một lệnh đặc biệt với Thẩm Anh, giúp anh mở rộng trái tim sau hơn mười năm gìn giữ.
Vì họ đều trải qua nhiều năm cô đơn, hai người càng trân trọng thời gian ở bên nhau. Thẩm Anh cam kết với hoàng thượng rằng sẵn sàng dành thêm mười năm nữa để cống hiến cho triều đình, chỉ mong đổi lấy được quyền lợi cho phụ nữ được học tập, vào triều làm quan, để cuối cùng có thể kết hôn với Mạnh Cảnh Xuân – điều quan trọng nhất đời Thẩm Anh.
Trong bối cảnh đầy biến cố và đấu đá như vậy, trong gia đình Thẩm Anh tạo nên cảm giác yên bình. Con trai đã rời nhà từ lâu vì lý tưởng, không gửi một chút tin tức về, nhưng khi trở về, anh ta như chưa bao giờ xa lạ với gia đình. Nhờ Mạnh Cảnh Xuân, Thẩm Anh có thêm niềm tin để quay về nhà, thú nhận lỗi lầm với ba mẹ. Trong triều làm quan, Thẩm Anh tỏ ra kiên cường, nhưng về nhà, anh ta không có lời nói, luôn bị mẹ và chị gái bắt nạt, châm chọc mà không dám phản kháng. Người cha chỉ biết lên án con trai trước mặt nhưng hàng năm lại âm thầm gửi tiền vào tài khoản của con vì sợ con phải gánh cảnh đói khó.
Truyện có nhiều nhân vật phụ, nhưng được tác giả xây dựng một cách rõ nét, từng người có cuộc sống, hướng đi riêng như Đổng Tiêu Dật, nữ phẫn nam trang vào triều làm quan, có tình cảm với tân Đế được phong làm hoàng hậu nhưng phải đối diện với sự cạnh tranh trong hậu cung, từng muốn rời xa cung đi tìm bình yên nhưng không thể tìm, cuối cùng buộc phải trở về hoàng cung. Trần Đình Phương, trạng nguyên cùng cánh cửa với Mạnh Cảnh Xuân, được xem là quan hệ gia tộc trong triều, nhưng chán ngán với cuộc sống triều đình, quyết định ra đi tìm nơi yên bình cho bản thân…
Đọc hết 95 chương và truyện ngoại truyện, mình muốn đọc thêm về cuộc sống trong gia đình Tướng gia. Vợ con tuổi tác ngày càng già đi, nhưng lại đáng yêu hơn, biết nói những lời ngọt ngào hơn. Có những đoạn đọc khiến mình cảm thấy vui vẻ và thích thú với cách thể hiện tình cảm giữa hai người. Mạnh Cảnh Xuân, mặc dù là phụ nữ cổ đại, nhưng không ngần ngại tỏ ra mình thấp thỏm, thậm chí thể hiện nghĩa vụ.
Mời bạn đọc truyện “Cầu Nữ” của tác giả Triệu Hi Chi.