## Đánh giá Sách
Sách “Chăn Gối” của Alberto Moravia, với bản dịch của Lê Thanh Hoàng Dân và Mai Vi Phúc, đã ra đời từ năm 1973. Alberto Moravia, người thật ra là Alberto Pincherle, là một nhà văn người Ý đã để lại dấu ấn trong văn học thế kỷ 20 với những tác phẩm táo bạo về sự xa lánh xã hội và tình yêu. Cuốn sách này của ông được biết đến với việc khám phá những khía cạnh tiêu cực của con người, thể hiện qua từng câu chữ sắc nét.
Với nền văn học phong phú và sâu sắc, Alberto Moravia đã tạo ra những tác phẩm ẩm thực tâm hồn như “Hai Vị Thanh Niên”, “Người Phụ Nữ Thành Rome” và “Bất Tuân”. Câu chuyện trong “Chăn Gối” không chỉ là một câu truyện tình cảm đơn thuần mà còn là một điều tra sâu về tâm lý con người.
Dịch giả Lê Thanh Hoàng Dân, một cựu giáo sư và nhà nghiên cứu Việt Nam, đã đem đến cho độc giả bản dịch chất lượng cao và chính xác. Nhờ vào sự tài năng và kiến thức sâu rộng của ông, việc truyền đạt tinh thần của tác phẩm gốc không bị mất đi trong quá trình dịch thuật.
Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách với cốt truyện phong phú và sắc bén về tâm lý con người, “Chăn Gối” của Alberto Moravia chắc chắn sẽ là lựa chọn không thể bỏ qua. Hãy sẵn sàng để bước vào thế giới tâm hồn đầy biến động và sâu sắc của nhà văn người Ý này!Được biến đổi một cách tinh tế, kích thích, và chăm chút, cuốn sách này vẫn giữ vững sức hấp dẫn. Nhân vật chính, dù không quá nổi bật, có vẻ đẹp dịu dàng và hoàn hảo. Gương mặt dài và thon dài của cô khiến ta khó mà thể hiện hết được cảm xúc, giống như những vị thần cổ điển trong những bức tranh cũ mờ nhạt vì thời gian. Tuy là không thể đoán trước tình cảm, vẻ độc đáo và khó biết đến từng nét trên khuôn mặt cô, như tia nắng chói loá phản chiếu, hoặc như bóng mây trên mặt biển có thể tan biến bất cứ lúc nào.Điểm nhấn của cô chắc chắn là mái tóc vàng rối, cùng với lối tóc dài tạo nên nét đẹp mơ hồ, vương vấn nỗi sợ hãi và áy náy, kể cả ánh mắt xanh lơ lạc quan, từng bộ mày căng thẳng, và ánh nhìn rụt rè và nghi ngợ đã tỏ ra. Đặc biệt, cái mũi thẳng và miệng đỏ hấp dẫn, tạo nên một vẻ đẹp không đồng đều nhưng vô cùng quyến rũ. Sự kết hợp này tạo nên một vẻ đẹp tinh tế khó cưỡng, giống như một bản phối âm hoàn hảo hoặc một ánh sáng đổi màu ẩn hiện huyền bí. Tuy vẻ đẹp này khiến ta phải trầm trồ, nhưng đôi khi màu sắc rực rỡ ấy có thể phai nhạt, để lộ ra những thiếu sót và biến dạng không ngờ của cô gái.Ở cuộc hôn nhân ban đầu, tôi phát hiện ra điều này, và một cảm giác thất vọng chợt ập đến, như người vội vàng lấy vợ với mục đích cá nhân nhưng chỉ nhận ra sự hão huyền của người vợ khắc khổ. Sự lo lắng, nỗi sợ hãi, và cám dỗ cuốn hút đôi khi khiến khuôn mặt của cô thêm phần nhếch nhác. Sự rối rắn này khẩn thiết bóng đến mức không đều đặn giữa các chi tiết, biến người phụ nữ trở nên kỳ quặc như mặt nạ nguyên sơ trong lễ hội vườn hoa, với những nét vẽ không ổn định, đặc biệt ở miệng, ria mép, lỗ mũi và mắt. Thêm vào đó là lớp son đỏ tươi, khiến diện mạo của cô trong những khoảnh khắc tĩnh lặng trở nên vô cùng phức tạp và rõ ràng.Cuốn sách không chỉ tập trung vào khuôn mặt của nhân vật chính mà còn miêu tả thân hình đầy sức quyến rũ nhưng mâu thuẫn của cô gái. Cử chỉ của cô tạo nên một sự hỗn độn và gợi cảm, thể hiện sự hấp dẫn mà khó lòng chịu đựng được.Trong tư thế đó, cơ thể của nàng uốn cong thành dáng cung như một lời mời gọi hoặc kích thích. Dường như nàng vẫn giữ một tư thế phòng thủ trước sự hiểm nguy tưởng tượng, nhưng đồng thời sự căng thẳng của hai bên hông cho thấy rằng nàng không bị làm phiền bởi mối nguy đó và sự tấn công đó. Tư thế này trông chướng mắt và đôi khi càng trở nên thêm nhăn nhó, đôi lúc khiến người ta nghi ngờ liệu đó có phải cùng một người đã từng rất cẩn thận, yên bình và đẹp tuyệt vời hay không. Tôi từng nói rằng yêu đồng nghĩa với việc yêu cả những nét xấu của người mình yêu, nhưng cũng chứ không kém phần những vẻ đẹp. Những nét nhăn nhó, sự căng thẳng đó, mặc dù có thể không duyên dáng, nhưng với tôi, cũng đầy ý nghĩa như những nét duyên dáng, sự cân đối và vẻ thanh tịnh của những khoảnh khắc lãng mạn nhất. Tuy nhiên, yêu cũng có nghĩa là không hiểu rõ, vì nếu tình yêu có sức mạnh thật sự bao gồm sự hiểu biết, thì cũng có một sức mạnh khác, mê hoặc hơn, khiến bạn trở nên mù quáng trước người mình yêu. Mặc dù tôi không mù quáng, nhưng tôi thiếu đi sự sáng suốt tinh thần của một tình yêu chịu nhiều thử thách và lâu dài. Tôi hiểu rằng trong một số trường hợp, vợ tôi trở nên xấu xí, điều đó đối với tôi có vẻ kì lạ nhưng cũng dễ thương, giống như tất cả những vấn đề về nàng, và tôi không muốn, cũng không biết phải xử lý thế nào để vượt qua những đánh giá đó.ngoài ra, tôi cũng phải nói rằng những biểu hiện lo lắng kia xảy ra rất hiếm khi, và không bao giờ trong những thời điểm chúng tôi thân thiết với nhau. Tôi không nhớ bất cứ hành động nào, hay cử chỉ nào của tôi đã gây ra quá trình biến đổi lạ lùng đó của khuôn mặt trở thành một cái mặt nạ và cơ thể nàng trở nên như con rối. Ngược lại, chính trong những khoảnh khắc ấy, đôi mắt to lớn của nàng với ánh nhìn tận mắt trở nên lờ lợ và mềm mại hơn bất kỳ lời nói nào. Bằng cách gợi dục và quyến rũ từ đôi môi cong, miệng của nàng diễn đạt, qua sự dịu dàng và sự quay trở của đôi môi, một trái tim nhân từ hoặc thay đổi và thông minh và cả khuôn mặt của nàng nhận được ánh nhìn của tôi như một tấm gương ma thuật và mang lại cảm giác an tâm, nơi những sợi tóc màu vàng rối bời tạo nên một khung trời phù hợp với tấm gương. Cơ thể nàng như lưng chừng trong hình ảnh đẹp nhất của mình, nằm lang thang một cách vô tội và thư thả, dịu dàng và u buồn, giống như một miền đất hứa rộng lớn đưa ra cảm giác bất tận và xa xăm, với những cánh đồng, dòng sông, đồi núi và thung lũng dưới ánh mắt đầu tiên. Ngược lại, nét nhăn nhó và căng thẳng xuất hiện trong những tình huống bất thình lình và không lý do; tôi chỉ cần nhớ lại một vài tình huống. Vợ tôi luôn là một người đọc say mê thể loại tiểu thuyết hồi hộp. Trong những đoạn mà câu chuyện trở nên hấp dẫn và căng thẳng hơn, tôi nhận ra rằng khuôn mặt của nàng dần trở nên khó chịu dưới vẻ nhăn nhó và mặt này không biến mất cho đến khi cảm xúc được kích thích. Ngoài ra, vợ tôi cũng là một người chơi bạc. Tôi đã đồng hành với nàng đến Campione, Monte-Carlo, San Remo. Không một lần nào, sau khi đặt cược và khi bánh xe quay, quả cầu bắt đầu nhảy trên các con số, vẻ nhăn nhó xấu xí không biến mất trên khuôn mặt của nàng. Cuối cùng, chỉ cần nàng thọc kim, hoặc nhìn thấy một đứa trẻ chạy dọc theo một cái hố, có thể sẽ rơi xuống, hoặc chỉ cần nàng nhận được một giọt nước lạnh trên lưng, cử động căng thẳng ấy lại rơi vào nàng.
Tuy nhiên, để xem xét cẩn thận vấn đề, tôi muốn đề cập đến hai trường hợp mà sự biến đổi độc đáo của vợ tôi có vẻ phức tạp hơn theo tôi. Một ngày, ở miền quê, trong khu vườn của biệt thự chúng tôi đang ở, tôi cố gắng nhổ một cây cỏ mọc lan, rễ già và cao lớn, như một cây con đã phát triển ngay giữa sân trước nhà mà không hiểu làm sao. Việc này không dễ dàng, vì cây cỏ xanh mướt và ướt sẽ trượt trong hai bàn tay tôi và rễ của nó như đã lún sâu xuống đất. Mải mê nhổ cỏ, tôi không hiểu tại sao tôi lại quay lưngvacăng thẳng đấy vồ lấy nàng.Mắt tôi không khỏi tròn xoe khi nhìn thấy sự biến đổi kỳ lạ trên khuôn mặt và thân hình của vợ. Đồng thời, cây cỏ cũng như sống dựa vào sức nặng của tôi bỗng trở nên rối rắm hơn. Những tình huống không thể tin nổi xảy ra tại biệt thự gợi cho tôi một sự tò mò không nguôi. Và sau đó, một bữa tối ấn tượng tại La Mã đã để lại dấu ấn với sự xuất hiện của một con tôm hùm được xử lý một cách tài tình. Tôi khuyên bạn chắc chắn không thể bỏ qua cuốn sách “Chăn Gối” đầy hấp dẫn của tác giả Alberto Moravia.