**Đánh giá sách: Chỉ Là Tôi Nhớ Em**
Với một câu chuyện tình cảm đầy sức hút và bi kịch, “Chỉ Là Tôi Nhớ Em” đưa độc giả vào thế giới của Trương Tiểu Mai – một cô gái trẻ đầy tài năng và sự hy sinh.
Được viết bởi tác giả Sammy, câu chuyện xoay quanh cuộc sống khủng hoảng đầy kịch tính của Tiểu Mai sau khi bị ép buộc kết hôn với một người đàn ông xa lạ. Sự tận tâm và chi tiết của tác giả đã tái hiện lại những khó khăn, sự đau khổ và quyết tâm của nhân vật chính trong việc bảo vệ gia đình và tình yêu đích thực.
Kết hợp giữa tình tiết ly kỳ và những cung bậc cảm xúc, cuốn sách mang đến cho độc giả những trang sách đầy cảm xúc, khiến họ không khỏi cảm thấy thấu hiểu và đồng cảm với số phận của Trương Tiểu Mai.
Dành cho những tín đồ của truyện teen hấp dẫn và lôi cuốn, “Chỉ Là Tôi Nhớ Em” chắc chắn sẽ là một lựa chọn đáng để bắt đầu hành trình khám phá thế giới văn học đầy màu sắc và sâu sắc.Không chỉ nâng cao sức khỏe bản thân, mà còn vượt qua việc yêu mình. Khi Tiểu Mai bước vào thế giới hào môn, cô tưởng rằng cuộc đời đã kết thúc ở đây. Nhưng cuộc sống luôn đầy bất ngờ, quay quoạch khiến Tiểu Mai ngỡ ngàng. Đại thiếu gia Lưu, người thường bị mỉa mai là xấu xí, lại phong độ, tài năng, chỉ trừ sự lạnh lùng, cay đắng trong lời nói. Tiểu Mai tồn tại như một bóng đen yên tĩnh, không ngờ sự áp đảo, sống giữa ghen tuông và âm mưu trong hôn nhân sẽ là nguồn cảm hứng và tình yêu đích thực cho cô. Chẳng thể làm gì khác, Tiểu Mai vùng lên trong sự đau khổ tâm lý, tránh anh mặc kệ lòng rung động và tình cảm mà cô giữ cho anh. Một cái kết không ngờ, ngọt ngào sẽ khiến bạn cảm thấy hạnh phúc và phấn khích. “Chỉ là tôi nhớ em” đẩy xa thông điệp mới về tình yêu: “Tình yêu là bất ngờ và khó lường nhất. Ngay cả giữa những trở ngại, gượng ép và trao đổi, nó vẫn có thể nảy nở và tồn tại.” Với việc tình cảm được xử lý tinh tế, tiểu thuyết này hứa hẹn mang tới trải nghiệm đáng đọc, hấp dẫn cho độc giả trẻ. Với sự kiện, cao trào và ngược lòng đủ, tác giả đã kết hợp mọi yếu tố một cách khéo léo để tạo nên một tác phẩm đáng giá. Đánh giá từ Mei.***Nếu muốn, mình sẽ viết một đoạn nhỏ về Minh Vũ.***Trong một ngày 4 năm trước…Khi nghe tin Minh Vũ sẽ trở về Mỹ, Tiểu Mai nhanh chóng kêu Khải Phong đưa mình đến sân bay. Anh không từ chối, lấy chìa khóa xe và đi cùng cô. Đến đó, thấy Minh Vũ ngồi cạnh Khả Vân, may là Tiểu Mai đến kịp. Nhìn thấy anh, cô phê phán:”Cậu có ý đi mà không nói với mình à?” Minh Vũ vuốt đầu cô, cười nhẹ nhàng: “Cậu vẫn chưa khỏe hoàn toàn, mình nghĩ nên nghỉ ngơi thêm trước” Tiểu Mai nhìn anh:”Mình chưa kịp cảm ơn cậu. Minh Vũ, cậu muốn thấy mình ân hận à?” Anh ngậm đắng nước nước mắt: “Không phải vậy” “Mình nghe Khải Phong nói rồi, cậu đã giúp đỡ mình nhiều, và giải quyết vấn đề cho Khải Phong…Minh Vũ, mình cảm ơn cậu thực lòng”_Cô nói, đôi mắt sáng lấp lánh. “Bây giờ cậu mới nhận ra mình là người tốt hả?”_Minh Vũ giả vờ nghiêm mặt”Không phải…”_Tiểu Mai lo lắng Minh Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng nói với cô: “Mối quan hệ giữa chúng ta không bao giờ thay đổi trong suốt thời gian qua” Tiểu Mai không thể nói gì khi anh trấn an, vì vậy cô không thể nhận ra những biểu cảm phức tạp trong ánh mắt anh. “Cậu vẫn là cô bạn ngốc ngếch của tôi như xưa” Tiểu Mai ngẩng đầu thì Minh Vũ cười thật to. Cô cũng đáp lại nụ cười. Đôi mắt sâu lắng của anh, ôm Mai Mai một cái ôm thân thiết giữa các bạn: “Tiểu Mai, cậu phải sống hạnh phúc…Nếu cần gì, hãy gọi cho tôi, mình sẽ giúp cậu hết sức” Tiểu Mai gật đầu:”Cậu cũng phải hạnh phúc nhé” Minh Vũ vuốt đầu Mai Mai rồi thả cô ra, đi về phía Khải Phong. Anh lưng gù tay qua cổ Khải Phong, nghiêm túc từng lời: “Nhớ những gì tôi đã nói, không để Mai Mai phải khổ đau, tôi luôn sẵn lòng quay lại bất cứ lúc nào” Sau khi nhắc nhở, Minh Vũ cầm cốp của mình, cười chào tạm biệt rồi quay lưng bước đi.Khu vực kiểm tra hộ chiếu kết thúc rồi nhé. Tuổi trẻ quý giá của chúng ta, không thể quay lại được nữa đâu. Và đây, Tiểu Mai sẽ trở thành kỷ niệm đẹp nhất, sâu sắc nhất của anh ta… Minh Vũ đã rời đi, Khả Vân đã nói vài lời với Tiểu Mai trước khi đi. Khải Phong đến gần, ôm vai Tiểu Mai, nhìn Minh Vũ xa dần, anh ấy nhẹ nhàng hôn lên tóc cô: “Chúng ta về nhà thôi nhé.” Tiểu Mai gật đầu rồi cùng anh ta về.—————-Tại sân bay quốc tế Albany, Minh Vũ mặc chiếc áo dạ dáng dài, bên trong là chiếc áo len cổ lọ đen đơn giản nhưng rất lịch lãm. Anh ta kéo va-li, nhìn đồng hồ trong khi đi, không để ý có người vội vã đến gần.- “Ôi!” – Giọng của một phụ nữ vọng lên, sau đó là một đống giấy rơi xuống sàn. Minh Vũ nhíu mày, chớp mắt nhìn cô gái vừa va vào mình, giờ đang ngồi khom xuống. Trong chốc lát, anh ta chuẩn bị giúp cô nhưng cô gái chỉ nhìn anh ta rồi tự đứng dậy, nhặt điện thoại và giấy tờ của mình. Minh Vũ giữ bình tĩnh, cúi xuống, lấy giấy tờ giúp cô.Cô gái có mái tóc nâu chạm vai, đội chiếc mũ len đỏ, đeo kính cận nên anh không nhìn rõ mặt, dáng vẻ thanh thoát, mặc áo phao trắng cùng quần jean tối màu. Sau khi nhặt giấy tờ, cô gái đứng thẳng, vén tóc sang một bên, mỉm cười cảm ơn Minh Vũ. Anh ta lịch sự gật đầu, nhận ra một tấm thẻ dưới đất, nhưng khi quay lại, cô gái đã đi mất.Mở ra, Minh Vũ nhận ra đó là thẻ thư viện của sinh viên Clara Phạm, trường đại học Fordham, với bức ảnh của một cô gái châu Á đang mỉm cười tươi. Anh ta đặt thẻ vào túi áo, sau đó nhanh chóng gọi taxi về căn hộ cao cấp ở phía Đông thành phố New York.——/——-Đây chỉ là một phần nhỏ về Minh Vũ thôi, mình đang có ý định viết một câu chuyện hoàn chỉnh cho anh ấy, ai thích không nhỉ????? Mình sẽ cố gắng viết tiếp ngoại truyện về gia đình nhỏ của Mai Mai nữa, mọi người đợi nhé. Mời các bạn đón đọc “Chỉ Là Tôi Nhớ Em” của tác giả Sammy.