Cuốn sách “Chí Phèo” nằm trong series DANH TÁC VIỆT NAM của công ty PHAN THỊ. Đây là một dự án đầy tham vọng, không chỉ đem đến một cách tiếp cận mới cho Truyện tranh Việt Nam mà còn muốn đổi mới tư duy văn học cho thế hệ trẻ. Trong câu chuyện, Thị Nở ngồi dưới ánh trăng sáng, cảm thấy ngáp nghênh nhưng lại không sao cản được giấc ngủ đến. Khi Chí Phèo xuất hiện, mọi chuyện bắt đầu biến đổi, họ cười đùa cùng nhau trước khi rời xa giấc ngủ.
Truyện tiếp tục với một Chí Phèo bất ngờ không khỏe, cảm thấy đau đớn và mệt mỏi sau một đêm dài. Hãy cùng khám phá tiếp diễn biến của hai nhân vật và cảnh trăng sáng rực trên sông trong cuốn sách thú vị này.Chí Phèo bị say rượu mà Thị Nở phục vụ lo lắng. Thị chăm sóc hắn, dẫn hắn vào lều và che chở cho hắn nằm ngủ. Sáng hôm sau, khi Chí Phèo tỉnh dậy, anh ta cảm thấy miệng đắng và cảm thấy buồn rầu. Anh ta lo lắng, nhưng những âm thanh quen thuộc từ bên ngoài lều – tiếng chim hót và tiếng cười vui vẻ – nhắc nhở anh về thế giới bên ngoài. Anh nghĩ ngợi về cuộc sống của mình và cảm thấy buồn bã. Thị Nở xuất hiện, hỗ trợ và chăm sóc Chí Phèo, thể hiện tình cảm và lòng nhân ái của mình. Hai người dường như đã có một sự kết nối đặc biệt qua những khoảnh khắc chia sẻ và quan tâm trong cuộc sống đầy khó khăn này.Trong câu chuyện viễn tưởng và sự kỳ lạ của tình yêu vợ chồng, con người thường có những khao khát không dám thốt ra. Nhưng liệu sự thú vị của vật chất có khiến họ hé môi những phương diện không từng trải nghiệm?
Hãy cùng nhau đọc câu chuyện về Chí Phèo, khi anh ta gặp thì có lẽ đề cập tới đêm qua sẽ buồn cười đấy. Gớm! Làm sao có ai mà suốt thế! Ngồi yên mà lại bị kéo đến, không chỉ ngang ngược mà còn lớn thêm khi bị gọi bé nhỏ.
Kể ra cũng thú vị. Thằng tội nghiệp này, dù bao nhiêu cơn ác đây, vẫn sợ ai hò hét. Nhưng thật uất ức. Thất tịch đó thì thực đáng phải biết. Làm việc mệt lắm nha. Phải cho anh ấy ăn chút gì mới được. Đang ốm thế thì chỉ ăn cháo hành. Không mồ hôi thì mới là nhẹ nhõm đó… Vậy là sớm sáng đã chạy đi tìm gạo. Còn hành tỏi có thể được thụt lại cả.
Thị Nở nấu xong cho vào cái rổ, dẫn ra cho Chí Phèo.
Anh chàng này thực sự bất ngờ. Sau cùng, anh nhận ra rằng: những người suốt đời không ăn cháo hành không biết rằng cháo rất ngon. Nhưng sao lại mãi đến bây giờ anh mới ngửi thấy hương vị cháo?
Anh tự hỏi rồi tự trả lời: vì ai đã nấu cháo cho anh ấy ăn chứ? Và ai lại nấu cháo và ăn cùng? Đời anh chưa bao giờ được chăm sóc bởi một “đàn bà”.
Hỡi mặn nồng, cháo mới thơm vậy làm sao! Chỉ cần mùi khói xông vào mũi cũng đủ khiến lòng người nhẹ nhõm. Anh húp một húp và nhận ra rằng: những người suốt đời không ăn cháo hành không biết rằng cháo rất ngon. Nhưng sao lại mãi đến bây giờ anh mới ngửi thấy hương vị cháo?
Anh nhớ đến “bà ta”, con quỷ đó hay bắt anh bóp chân mà lại kêu bóp lên trên, trên nữa, nó chỉ muốn thoả mãn mình chứ chẳng có yêu anh đâu.
Đó là bản tính của anh, dường như bị che giấu. Có khi cơn ốm thay đổi về thể chất, thậm chí thay đổi cả tâm lý? Những người yếu đuối vẫn thường hiền lành. Muốn ác, phải là kẻ mạnh. Anh không còn mạnh nữa. Có những lúc anh nghĩ về bản thân mình và lo lắng.
Hãy cùng đọc Chí Phèo của tác giả Nam Cao để khám phá thêm về câu chuyện này.