“Chuyện Vặt Ông Pickwick” của Charles Dickens là một tác phẩm vui nhộn với tập hợp các truyện ngắn thú vị. Mặc dù không phải là một tiểu thuyết, nhưng tác phẩm này có đủ các nhân vật phong phú như ông Pickwick tốt bụng và chất phác, cùng với người đầy tớ Sam Weller.
Trong bối cảnh Câu lạc bộ Pickwick tổ chức một cuộc hội thảo quan trọng, độc giả sẽ được làm quen với ông Samuel Pickwick và ba người bạn đồng hành đặc biệt của ông: Tracy Tupman, Augustus Snodgrass và Nathaniel Winkle.
Câu chuyện bắt đầu với việc quyết định thành lập một Ủy ban du lịch, nhiệm vụ chính của họ là thăm thú khắp nơi trong nước để ghi lại những trải nghiệm thú vị và báo cáo cho Câu lạc bộ. Mỗi nhân vật trong ủy ban đều có đặc điểm riêng biệt, tạo nên sự đa dạng và hấp dẫn cho câu chuyện.
Với guồng quay sự kiện nhanh chóng và dí dỏm, tác phẩm mang lại cho độc giả những trải nghiệm giải trí thú vị và tiếng cười sảng khoái. Charles Dickens đã tạo nên một thế giới vui nhộn và đầy màu sắc, nơi mà những nhân vật hài hước này sống và khám phá.
“Chuyện Vặt Ông Pickwick” là một tác phẩm đáng đọc, không chỉ vì nội dung mà còn vì cách tác giả biến họ thành những nhân vật sống động, đầy sáng tạo. Hãy sẵn sàng để bắt đầu cuộc phiêu lưu vui nhộn cùng Ông Pickwick và đồng minh trong tác phẩm đầy hấp dẫn này!Tôi kẹt chặt vào càng xe, và con ngựa không còn ngã lệch. Đồng thời, chúng tôi cũng lắp thêm hai bánh xe lớn, giúp chúng bám chặt vào đít và không dừng lại khi con ngựa chạy.
Ông Pickwick ghi kỹ càng mọi lời người xà ích nói vào sổ ghi chép của mình, nhằm thu thập về cuộc sống gian khổ và cực nhọc của một con ngựa kéo xe. Khi họ đến quán trọ “Cây Thánh Giá Vàng”, ông xuống xe. Các bạn Tupman, Snodgrass và Winkle vây quanh ông hội trưởng, chào đón nồng nhiệt.
Đoạn kịch tiếp theo với người đánh xe đầy khó hiểu khi ném tiền xu xuống đất và thách thức ông Pickwick đánh nhau. Sự hỗn loạn dấy lên, nhưng cuối cùng mọi chuyện chỉ là hiểu lầm. Một người xa lạ mặt xuất hiện, giúp làm sáng tỏ tình hình. Cuối cùng, mọi chuyện đều được giải quyết và nhóm bước đến phòng nghỉ tại quán trọ.
Sau đó, gã lạ mặt với chiếc áo khoác xanh lá cây hướng dẫn ông Pickwick và nhóm đi đến phòng nghỉ. Bước dẫn dắt của anh ta đầy tự tin và bí ẩn, giải quyết mọi rắc rối một cách thông minh.ành lí.Trời ơi! – Người lạ mặt hét to, làm chuông rung vang – Mang ly rượu mạnh và nước nóng ra đây! Có sao với mắt ông không, thưa ông? Hầu bàn, đây thịt sống dành cho mắt đau của ông. Thịt sống là liệu pháp tốt nhất để giảm sưng mắt, thưa ông. Đèn trụ cũng là một lựa chọn tốt, nhưng – Ha ha! – Ông sẽ cười lớn nếu ông đứng ngoài đường và đặt mắt đau vào gần cột đèn nửa tiếng.
Đó là câu nói dài dòng nhất của người lạ mặt. Sau khi nói xong, hắn không ngừng để thở, nhanh chóng uống hết nửa ly rượu mạnh và nước nóng, sau đó thoải mái nhảy mình lên một chiếc ghế dựa, như không có gì lạ lùng vừa xảy ra.
Trong khi ba người bạn bận rộn cảm ơn người lạ mặt về sự giúp đỡ, ông Pickwick dành thời gian để quan sát ngoại hình của hắn. Người đàn ông này vừa vừa, nhưng với thân hình gầy và đôi chân dài, hắn trông cao hơn nhiều. Áo khoác màu xanh của hắn đã lỗi mốt, thậm chí có vẻ quá nhỏ so với hắn, vì hai tay áo không che đến cổ tay. Áo trông bẩn và đã phai màu, với cả nút ở cổ áo được cài chặt, có vẻ sắp rách ra bất cứ lúc nào. Quần đen mòn đã ráp đùi và thắt chặt bằng dây da đến giày, đã được sửa chữa nhiều lần, che giấu đôi bít tất trắng bẩn bên trong. Thả dài mái tóc màu đen dưới một chiếc nón cũ. Mặt hắn gầy trơ xương và mệt mỏi; mặc dù bề ngoài thế, hắn vẫn khiến người ta bất ngờ với sự sống động và tự tin.
Sau khi nhận ra kính của mình không bị vỡ, ông Pickwick mới lịch sự cảm ơn người đã giúp đỡ mình.
– Đừng bận tâm, ông! – Người lạ mặt nói – Không cần phải nói gì thêm. Hắn rất thành thạo, người đánh xe đấy. Hắn sử dụng hai bàn tay rất khéo léo. Nhưng ông, thưa ông – Hắn nhìn ông Winkle – cái áo thợ săn ông đang mặc! Hắn sẽ dễ dàng làm vỡ cái đầu của hắn mà thôi. Và cả cái đầu của thằng bán bánh nữa chứ.
Đúng lúc, người đánh xe ngựa từ trạm Rochester bước vào, cho hay xe sẵn sàng để đi.
– Rochester à? – Người lạ mặt há hốc má – Đây chính là xe của tôi. Đã đặt trước. Ông trả tiền rượu chưa? Tiếc quá, tôi không có tiền lẻ. Chỉ có tiền lớn. Có thể không có tiền thối phải không? – Rồi hắn lắc đầu đầy nghịch ngợm.
Thật là may mắn, vì ông Pickwick và các bạn đều định thăm Rochester. Để tránh chờ đợi thêm, họ quyết định ngồi bên ngoài xe ngựa từ trạm cùng bốn người.
– Ông không mang bất cứ đồ đạc nào hả? – Người đánh xe hỏi.
– Ừ, tôi có một gói bọc giấy nâu ở đây thôi. Hành lý khác sẽ đến sau bằng tàu, có cả hòm gỗ lớn. Trọng lượng lớn lắm đấy. – Người lạ mặt trả lời. Trong khi nói, hắn đang cố gắng nhét gói bọc vào túi áo. Dường như gói hàng chỉ chứa một chiếc sơ mi và một khăn tay, không nhiều hơn.
– Cẩn thận các ông! – Gã lạ mặt cảnh báo khi đi qua dưới trần vòm dẫn ra phố – Nơi này nguy hiểm. Có lần một bà to lớn, đang ăn táo, quên trần vòm. Bốp! Cái đầu của bà ta bị tách ra khỏi cổ. Trái táo vẫn còn trong tay bà… nhưng không miệng để ăn. Thật đáng tiếc, rất đáng tiếc!
Sau đó, người lạ mặt hỏi các bạn đồng hành mới họ quan tâm đến vấn đề gì. Ông Pickwick muốn tìm hiểu về bản chất con người; ông Snodgrass mong muốn thành thi sĩ; còn ông Winkle đam mê thể thao.
– Thể thao ư? – Người lạ mặt hỏi – Có phải là nuôi chó săn không, ông?
Ông Winkle nói ông không còn nuôi chó nữa. Sau đó, người lạ mặt kể một câu chuyện dài với phong cách hài hước quen thuộc của mình về việc từng nuôi một con chó. Một ngày nọ, theo lời hắn, hắn mang súng ra ngoài. Hắn vào rừng. Con chó không đi theo. Hắn thổi hồn.Sáo gọi không hề nhúc nhích khi được gọi bởi ông Pickwick, chủ nhân của nó. Chiếc tấm bảng cảnh báo về nguy hiểm ở khu đất tư nhân đã khiến con chó thông minh này không chịu bước chân qua. Đúng là con vật khôn ngoan! Ông Pickwick không khỏi ngạc nhiên và tỏ ra trìu mến trước tinh thần độc lập của thú cưng của mình.
Trên hành trình, kỳ lạ, ông Pickwick ghi chép những điều mới lạ về con chó biết đọc này trong cuốn sổ của mình. Đồng thời, sự chú ý của ông dường như bị thu hút bởi anh bạn Tupman – một người quý tộc không ngần ngại tỏ ra quý phái. Anh ta lạnh lùng nhưng lại không thể rời mắt khỏi một phụ nữ trẻ đi trên phố. Cuộc trò chuyện của họ về tình yêu được chuyển từ ôm vào ô, cho đến khi họ đến tòa lâu đài Rochester.
Tại quán trọ “Con Bò Đực”, ông Pickwick mời anh bạn lạ mặt tham gia bữa tối và được đón nhận nồng hậu. Món ưa thích của đồng bọn là vịt quay với nước xốt táo. Anh Pickwick đo lại thời gian trên đồng hồ quả quít của mình, bày tỏ sự chuyên nghiệp trong việc sắp xếp thời gian.
Đọc xong về chuyến phiêu lưu này trong “Chuyện Vặt Ông Pickwick” của Charles Dickens, bạn sẽ được chiêm ngưỡng một câu chuyện đầy màu sắc và phong phú. Chắc chắn bạn sẽ trải qua những trải nghiệm tuyệt vời khi lạc vào thế giới đầy cảm hứng của tác giả tài ba này.