“Cô Dâu Đen” (The Bride Wore Black) của Cornell Woolrich, được xuất bản lần đầu vào năm 1940, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp văn chương của ông và khẳng định danh tiếng của ông là một tác giả “trinh thám đen” hàng đầu.
Câu chuyện xoay quanh một phụ nữ xinh đẹp và bí ẩn, quyết tâm trả thù bằng cách ám sát những đàn ông theo nhiều cách thức khác nhau. Mỗi kẻ chết điều mang theo một bí mật hoặc tội ác của riêng mình, và Cô Dâu Đen tiếp tục hành trình trả thù, không ngừng tìm kiếm những kẻ phải bị trừng phạt.
Woolrich tận dụng nội tâm nhạy cảm và tinh thần bi quan của mình để tạo ra một không khí bí ẩn và căng thẳng. Đêm tối, bóng tối và cái chết là những yếu tố chủ đạo trong câu chuyện, tạo nên một cảm giác không an lành và hồi hộp. Bằng cách kết hợp câu văn mềm mại và tình tiết đầy bất ngờ, Woolrich đưa độc giả đến với một kết cục đầy sự ngạc nhiên và suy tư về khả năng sửa chữa lỗi lầm và hoàn trả mối hận thù.
—-
Cuốn sách “Cô Dâu Đen” của tác giả Cornell Woolrich là một tác phẩm văn học kinh điển đã gắn liền với tên tuổi của tác giả trong nền văn học thế giới. Với cốt truyện hấp dẫn, những tình tiết gay cấn và sự phát triển tâm lý sâu sắc của nhân vật, cuốn sách đã thu hút hàng triệu độc giả trên khắp thế giới từ khi được xuất bản lần đầu vào năm 1948.
“Cô Dâu Đen” kể về câu chuyện của Bill Warrington, một chàng trai trẻ đẹp trai và giàu có, đang chuẩn bị kết hôn với cô gái mà anh yêu thương. Tuy nhiên, mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi anh gặp phải một cô gái lạ mặt tên là Julie. Julie là một cô gái xinh đẹp và bí ẩn, luôn mặc chiếc váy cưới đen và luôn xuất hiện đúng vào những khoảnh khắc quyết định của cuộc đời Bill.
Từ lần gặp đầu tiên, Bill đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp và sự bí ẩn của Julie. Anh bắt đầu theo đuổi cô gái này và dần dần phát hiện ra những bí mật kinh hoàng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và tinh nghịch của Julie. Cuộc sống của Bill bắt đầu rơi vào bế tắc khi anh phải đối diện với những quyết định khó khăn và những sự thật đau lòng về người phụ nữ mà anh yêu.
Cornell Woolrich đã tạo ra một tác phẩm đầy mê hoặc và sâu sắc với “Cô Dâu Đen”. Ông đã tài tình thể hiện sự phức tạp của tâm lý con người thông qua việc xây dựng nhân vật và tình tiết trong câu chuyện. Đọc giả không chỉ được trải nghiệm một câu chuyện ly kỳ mà còn được suy ngẫm về ý nghĩa của tình yêu, sự hy sinh và sự thật trong cuộc sống.
Ngoài ra, “Cô Dâu Đen” còn là một bức tranh sống động về xã hội và văn hóa thời đại. Tác giả đã khéo léo đặt những tình huống và nhân vật vào bối cảnh xã hội đầy biến động và mâu thuẫn, từ đó phản ánh rõ ràng những vấn đề đạo đức và đời sống xã hội trong thời kỳ đó.
Cuốn sách “Cô Dâu Đen” không chỉ là một câu chuyện giải trí mà còn là một tác phẩm nghệ thuật có giá trị về mặt văn học và tâm lý. Cornell Woolrich đã để lại một dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả thông qua tác phẩm này, và tên tuổi của ông sẽ mãi mãi được ghi nhớ trong lòng người hâm mộ văn học.
Review Nguyễn Ngoc Nam:
Cô Dâu Đen thuộc thể loại trinh thám đen, một thể loại mà lần đầu tiên tôi đọc, với bố cục sách khá là vừa tầm và dung lượng sách không quá nhiều thì việc ngốn nó trong khoảng thời gian ngắn là điều dễ dàng.
Câu truyện bắt đầu bằng cái chết của nạn nhân đầu tiên khi anh ta đang trong một buổi tiệc với người vợ tương lai của mình. Tiếp theo đó là hàng loạt những cái chết đầy bí ẩn của những người đàn ông khác. Điểm chung của những vụ án mày mà đều liên quan đến một người phụ nữ xinh đẹp mặc đồ đen. Tác giả đã xây dựng nên hình ảnh hung thủ thực sự thú vị với sự biến hóa ngoại hình tài tình, cách nói chuyện đầy mê hoặc, quyến rũ. Nó tạo cho người đọc cảm giác chân thực đến nỗi nếu đặt chính tôi vào vị trí các nạn nhân thì có lẽ tôi sẽ cùng chung số phận với họ. Xuyên suốt quá trình đọc tôi thấy ấn tượng với cái chất hài mà tác giả mang lại, 1 cái hài rất đặc trưng của nền văn học thế kỷ trước.
Điều làm nên sức cuốn hút, điểm nhấn, giá trị cho toàn bộ tác phẩm chính là cái cách mà hung thủ tiếp cận con mồi của mình: Công phu – Kiên nhẫn – Tàn độc. Như cách mà phụ nữ trừng phạt những kẻ làm tổn thương mình vậy.
Và điều cuối cùng mà tôi muốn nói chính là truyện có nhiều lỗi chính tả và đánh máy làm người đọc cảm thấy khó chịu. Nxb và đv phát hành cần phải xem xét lại vấn đề này cho những tác phẩm xb tiếp theo.
Qua truyện này tôi rút ra 6 điều:
Thứ nhất, nấm đẹp là nấm độc. Đừng để nhan sắc đàn bà giết chết sự kiêu hãnh của người đàn ông.
Thứ hai, đ’ có cái gì là tự nhiên cả, tất cả đều có nguyên do của nó.
Thứ ba, phụ nữ là những diễn viên xuất sắc.
Thứ tư, đừng bao giờ chọc điên hay gây thù với phụ nữ vì bạn không biết họ sẽ làm gì sau đấy đâu ????
Thứ năm, phụ nữ là những người giỏi chịu đựng và rất chung thủy một khi đã yêu thật sự.
Thứ sáu, trái tim của người phụ nữ thật sự rất mong manh.
Cornell Woolrich được coi là một trong những tác giả vĩ đại nhất của thể loại tiểu thuyết trinh thám đen, với khả năng tạo ra các câu chuyện căng thẳng và hấp dẫn. Ông đã đưa thể loại noir fiction lên đỉnh cao của sự thành công và trở thành một bậc thầy trong việc tạo ra những bí ẩn khó lường và không ngừng làm cho độc giả lo lắng và tò mò. Sự ảnh hưởng của ông đã lan rộng không chỉ trong văn học mà còn trong điện ảnh, với nhiều tác phẩm được chuyển thể từ tiểu thuyết của ông trở thành những bộ phim nổi tiếng.
Những tác phẩm của Woolrich thường mang đậm tinh thần noir, với các yếu tố như tấn công, hoang tưởng, mối đe dọa và cái chết. Nhân vật thường phải đối mặt với những tình huống đầy căng thẳng và nguy hiểm, và họ thường cảm thấy bị đe dọa và bị bủa vây bởi sự ám ảnh và nỗi sợ hãi. Đặc biệt, trong các câu chuyện của Woolrich, những nhân vật chính thường là những người bị cuốn vào những tình huống không lường trước, bị kết án vô tội hoặc phải đối mặt với sự bất công trong cuộc sống.
Tác phẩm của Woolrich không chỉ tạo ra những câu chuyện ly kỳ mà còn làm cho độc giả suy tư về các vấn đề đạo đức và nhân quả, với việc khám phá sâu hơn về bản chất của con người và xã hội. Điều này đã giúp ông trở thành một trong những nhà văn vĩ đại nhất của thế kỷ 20 và một biểu tượng của văn học trinh thám đen.
Thế giới Woolrich tạo ra giống như một mê cung, đánh lạc hướng suy luận của người đọc. Tác giả đặt ra những “cái bẫy” cho các nhân vật chính không may mắn của mình và sau đó chờ đợi nhân vật chính sa vào bẫy và độc giả bị đánh lừa. Đầu tiên là tính bất khả thi. Tính “không thể” được sử dụng Woolrich làm cho tình huống trở nên khó hiểu hơn, che giấu sự thật đằng sau.
Dường như, trong các tác phẩm của Woolrich các nhân vật ban đầu bao giờ cũng khởi điểm từ tình yêu, sự chung thủy, từ những điều tốt đẹp nhưng sau đó, bởi vì sự “tham lam” mà dần dần đánh mất đi bản ngã của chính bản thân mình. Kết hợp với đó, yếu tố bạo lực cũng được áp dụng triệt để để mang đến cảm xúc mãnh liệt cho người đọc.
Với sự khai phá mới cho tiểu thuyết trinh thám, Cornell Woolrich đã cung cấp những ẩn dụ về sinh mệnh con người thật rẻ mạt, cái thứ đạo đức trắng đen lẫn lộn. Bằng lối kể hấp dẫn, luôn giấu kín sự thật, mỗi tác phẩm của ông luôn làm người xem phải tò mò. Ở Việt Nam, nhiều truyện ngắn của Cornell Woolrich đã được dịch và đăng trên tạp chí Kiến Thức Ngày Nay vào cuối thập niên 1990, Cô Dâu Đen (The Bride Wore Black) được xuất bản năm 2018.
Tác phẩm:
- Cô Dâu Đen
- Người Đàn Bà Trong Đêm
- Hạn Chót Lúc Bình Minh
- Điểm Hẹn Đen
- Đêm Ngàn Mắt
- Kết Hôn Với Người Chết
- Theo Em Vào Bóng Đêm
- Ám Ảnh Đen
- …
***
“Julie, Julie ơi!” Tiếng gọi bám theo người phụ nữ suốt bốn đợt cầu thang. Tiếng gọi đó là âm thanh mềm mại nhất mà cũng mạnh mẽ nhất mà đôi môi có thể phát ra được. Nhưng nó không khiến cô do dự, không ngập ngừng một bước. Khuôn mặt cô chỉ trắng bệch khi bước ra đón ánh mặt trời, chỉ thế thôi.
Có một thiếu nữ đứng cạnh vali đợi cô ở cửa, dường như không tin vào mắt mình khi thấy cô bước tới, lòng phân vân không biết cô lấy đâu ra sức mạnh để vượt qua chuyện đó. Cô như đọc được suy nghĩ này, liền trả lời câu hỏi chưa thốt ra, “Mình từ biệt họ chẳng dễ dàng gì, họ cũng vậy. Có điều mình đã quen rồi, còn họ thì chưa. Mình đã có nhiều đêm dài khiến bản thân cứng rắn, còn họ mới chỉ một lần. Mình đã trải qua cả nghìn lần rồi.” Không hề đổi ngữ điệu, cô nói tiếp, “Bắt taxi thôi, có một chiếc đằng kia!”
Người thiếu nữ nhìn cô dò hỏi khi chiếc xe chạy tới.
“Ừ, cậu muốn thì tiễn mình cũng được. Bác tài, tới ga trung tâm nhé.”
Cô không ngoái nhìn ngôi nhà, không ngoái nhìn con phố đang lùi dần phía sau. Cô cũng chẳng nhìn ra những con phố thân quen kế tiếp vốn là biểu trưng cho thành phố này, nơi cô lớn lên và trưởng thành.
Ở quầy vé, họ phải chờ vì có người đã đến trước. Người thiếu nữ đứng bơ vơ một bên. “Cậu định đi đâu?”
“Cũng chưa biết nữa. Mình chưa tính toán được gì cả.” Cô mở túi xách tay, chia cuộn tiền nhỏ làm hai phần không đều nhau, cầm lấy phần nhỏ hơn. Cô bước tới cửa bán vé, đẩy tiền vào.
“Chỗ này đủ cho tôi đi bao xa, chuyến trong ngày ấy?”
“Ngần này đủ cho cô đến Chicago. Còn thừa chín mươi xu.”
“Thế thì cho tôi vé một chiều.” Cô quay lại với người thiếu nữ. “Giờ cậu về nói với họ như vậy nhé.”
“Nếu cậu không muốn thì mình sẽ không tiết lộ đâu, Julie à.”
“Có sao đâu. Tên của một nơi nào đó có quan trọng gì khi mình một đi không trở lại?”
Hai người ngồi trong phòng chờ một lúc, rồi đi xuống phía đường tàu, đứng ở cửa ra chờ tiếp.
“Hôn tạm biệt nào, như bọn mình thường làm hồi bé ấy.” Môi họ chạm nhẹ. “Đúng rồi.”
“Julie ơi, mình biết nói gì bây giờ?”
“Cứ nói ‘vĩnh biệt’ thôi. Trong cuộc đời này, người ta còn gì để nói với nhau nữa cơ chứ?”
“Julie yêu quý, mình hi vọng sẽ sớm gặp lại cậu.”
“Không bao giờ đâu.”
Sân ga lướt về phía sau. Con tàu lao qua một hầm dài rồi lại ngoi lên trong ánh nắng, lăn bánh trên những trụ cầu cao ngang với tầng trên của những tòa chung cư, những con phố lướt qua như những khe hẹp trên hàng rào.
Đoàn tàu chạy chậm lại trước cả khi nó đạt vận tốc tối đa. “Phố Hai Lăm”, tiếng người soát vé vang trong toa. Người phụ nữ quyết tâm ra đi này với lấy chiếc vali, đứng lên, bước giữa hai hàng ghế như thể đây là trạm cuối của hành trình chứ không phải điểm khởi đầu.
Cô đứng chờ sẵn ở cửa khi tàu dừng. Cô bước ra ngoài, đi dọc sân ga tới cổng, men theo cầu thang ra phố. Cô mua một tờ báo ở quầy tại phòng chờ, chọn một cái ghế ngồi xuống, lật trang cuối ra xem phần rao vặt. Cô cuộn tờ báo lại cho vừa rồi lấy ngón tay dò theo cột có tựa Phòng đủ tiện nghi.
Ngón tay dừng ngẫu nhiên ở một cái tên mà cô chả buồn để ý xem những tiện nghi kèm theo là gì. Móng tay cô bấm sâu vào giấy để đánh dấu vị trí. Cô kẹp tờ báo vào nách, nhấc va li rồi ra ngoài gọi taxi. “Đưa tôi tới chỗ này. Đây.” Cô đưa tờ báo cho tài xế.
Bà chủ nhà lặng lẽ đứng chờ cô quyết định, cửa phòng vẫn mở. Cô quay lại nói với bà ta. “Tôi thấy chỗ này phù hợp rồi. Tôi sẽ trả tiền ngay cho hai tuần đầu.”
Bà chủ nhà đếm tiền xong mới viết giấy biên nhận. “Cô tên gì?” Bà ta ngước lên hỏi.
Mời các bạn đón đọc Cô Dâu Đen của tác giả Cornell Woolrich.