Cánh Công Của Nữ Cơ Trưởng – Tử Thiếu Ngôn
Khi nói đến phụ nữ trong ngành hàng không, chúng ta thường nghĩ đến hình ảnh các tiếp viên hàng không phải không? Nhưng Vưu Châu Châu lại hoàn toàn khác biệt, với vị trí ngồi trong buồng lái máy bay. Không chỉ đơn thuần là một cơ phó, cô còn là cơ trưởng của chiếc Airbus A380 – loại máy bay chở khách lớn nhất thế giới.
Là ngôi sao sáng của hãng hàng không hàng đầu tại Bắc Thành, Vưu Châu Châu luôn tự hào với nghề nghiệp của mình. Mỗi lần giới thiệu, cô luôn tự tin nói “Tôi là nữ cơ trưởng trẻ tuổi nhất của Bắc Hàng”, và khi gặp Lương Tấn, cô còn thêm chút biến tấu, “Tôi là nữ cơ trưởng xinh đẹp nhất của Bắc Hàng”. Lần đầu tiên vô tình gặp Lương Tấn tại Rome, mặc dù chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi, nhưng Vưu Châu Châu lại cảm thấy trong lòng mình nảy nở những cảm xúc tương tư như một mùa xuân đang nảy nở.
Sự tái ngộ bất ngờ với Lương Tấn đã khiến Vưu Châu Châu nhận ra rằng, người đàn ông đó có đủ đẹp để khiến cô ghen tị, và không ngờ anh ta cũng là một cơ trưởng hàng đầu của một hãng hàng không khác. Duyên trời tặc đất, dù có hàng ngàn điểm đến, nhưng hai người vẫn có thể liên tục gặp nhau trên những chuyến bay khác nhau.
Vưu Châu Châu từng nói rằng, Lương Tấn như một khối băng khó tan. Vẻ ngoài lạnh lùng khó gần của anh khiến cô nghĩ ngay đến một nhân vật như chân tu thoát tục không gần gũi với nữ sắc. Tuy nhiên, cô không phải là con tàu Titanic, không thể từ bỏ trước khối băng di động đó. Dưới sự tác động không ngừng và sự quyến rũ khó cưỡng của cô, khối băng Lương đã chuyển biến thành một con sói sẵn sàng tiếp tục.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình, Vưu xinh Vưu mới dũng cảm tiến đến với Lương. Cô không ngần ngại tỏ lòng mến anh một cách thẳng thắn, chứ không cần tránh nhàu nhỉ “Anh trông rất đẹp”, hay thổ lộ “Tôi hứng thú với anh, tuyệt đối không đùa”, thậm chí không ngần ngại với lời khen “Tôi rất thích cơ bụng của anh”… Tóm lại, vẻ đẹp không quan trọng bằng chất lượng bên trong, chứ da mặt còn mỏng có thể là yếu tố quan trọng nhất.
Nếu bạn muốn đặt vé và có Lương Tấn làm cơ trưởng trên máy bay của mình, chỉ cần thực hiện thủ tục đăng ký sân bay. Vì vậy, câu hỏi đặt ra là, Vưu Châu Châu muốn giành được một chỗ trong trái tim anh, cô nên làm gì? Thủ tục đăng ký… kết hôn có thể không?
…
Thời gian một phi công dành để gắn bó với con đường của mình có thể kéo dài cả đời. So với thời gian đó, sáu năm mà Vưu Châu Châu làm việc trên bầu trời dường như không quá dài, nhưng cũng không hề ngắn ngủi. Từ những bước khởi đầu của hành trình, Vưu Châu Châu luôn cố gắng hết mình. Trong 6000 giờ cầm lái, cô chưa từng gặp phải bất kỳ sự cố nào. Danh tiếng của cô trên vị trí cơ trưởng truyền đi như một câu chuyện, mỗi người nói một nét, nhưng thông điệp tích cực vẫn truyền xa.
Tất nhiên Lương Tấn cũng đã nghe về những câu chuyện về Vưu Châu Châu. Cô vô cùng tài giỏi, tuy vẫn là phụ nữ, nhưng không ai có thể phủ nhận những thành tích của cô. Lương Tấn không chú trọng vào giới tính, mà lại đánh giá một người dựa trên khả năng thực sự của họ.
Các phương tiện truyền thông đã đưa tin về việc Vưu Châu Châu đã an toàn đưa hàng trăm hành khách vượt qua cơn bão, thậm chí Lương Tấn cũng chứng kiến bằng đôi mắt của mình cách cô xử lý tình huống nguy hiểm. Tính kiên nhẫn và bình tĩnh trong mọi tình huống là yếu tố quan trọng nhất của một cơ trưởng. Vì vậy, việc Lương Tấn tin tưởng hoàn toàn vào cô không hề là sai lầm.
…
Trong mối quan hệ giữa hai người, Vưu Châu Châu luôn chiếm lĩnh vị thế chủ động. Việc quen biết, tỏ tình và thúc đẩy mối quan hệ luôn đến từ phía cô. Cho đến khi cô gái trẻ tỏ ra giận dữ, Lương Tấn mới nhận ra rằng, trong tình yêu, phụ nữ thường là người nhận sự quan tâm và tình cảm.
Lương Tấn trước đây luôn khá kín đáo trong việc thể hiện tình cảm, trong khi Vưu Châu Châu lại là mối tình đầu đích thực của anh ấy, vì vậy anh thiếu kinh nghiệm. Châu Châu đã bắt đầu cuộc chiến mà không hề để Lương Tấn biết, và anh chợt thấy rằng mình vô cùng thiếu kinh nghiệm. Anh hẳn nghĩ rằng mình có thể tự mình vượt qua, nhưng mọi nơi anh nhìn, anh đều thấy cô, từng góc phòng, từng vật dụng nhắc nhở về những kỷ niệm đẹp mà họ đã trải qua.
Thôi thì, anh…Truyện thì thú vị lắm đó cậu ạ, toàn chi tiết về hàng không được mô tả rất cẩn thận đó. Cảm giác lúc bay trong truyện mà hầu hết toàn tình huống nguy hiểm, tác giả muốn thể hiện trách nhiệm của một phi công cỡ lớn ra sao, khi không chỉ quan tâm đến bản thân mình mà còn phải lo lắng cho sự an toàn của cả phi hành đoàn và hành khách nữa.
Các nhân vật phụ cũng ổn, đủ màu sắc để làm nổi bật cặp đôi chính. Hai người chính thật sự là một cặp đẹp, có xuất thân quý tộc nhưng không khoe khoang, tự mình phấn đấu lên từ dưới lên, cuộc sống của họ thật đáng trầm trọng. Lương Tấn muốn phi đạo Vưu Châu Châu có thể cất cánh an toàn và tự ý ở lại khu vực động chấn lớn để chỉ dẫn cho cô ấy.
Vưu Châu Châu vui tính lắm, nhưng chỉ khi bên cạnh anh, nụ cười ấy mới thực sự tỏa sáng, nụ cười hạnh phúc khiến cô trở thành cô gái xinh đẹp nhất. Tình yêu của họ không ồn ào, mà rất dễ thấu hiểu từ tâm can, không cần phải nói lời lẻ nào, tình cảm của họ hiện lên thông qua cử chỉ, hành động vì an toàn của đối phương luôn là ưu tiên hàng đầu.
Thật sự mình muốn chia sẻ một chút về người biên tập truyện này, không phải hoàn hảo 100% nhưng biên tập thật tâm, giải thích rất tỉ mỉ. Bí mật một tí là người biên tập cũng đang chỉnh sửa vài bộ truyện cùng dạng hoặc của cùng tác giả nên mình cũng rất kỳ vọng đó đây.
Vậy nên các bạn đọc thân thương này, nhanh nhanh checkin đi, chiếc máy bay màu hồng của cơ trưởng Vưu và cơ phó Lương chuẩn bị cất cánh lên bầu trời tình yêu rồi đấy!
Review bởi #Tà Thần – fb/ReviewNgonTinh0105
Một hôm tổ chức hôn lễ, Lương Tấn tự mình lái chiếc máy bay trực thăng đến đón Vưu Châu Châu. Cô chỉ mới lên trực thăng đã kéo chiếc khăn che đầu màu trắng của mình xuống, vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ hỏi: “Anh tự mình lái à? Có bằng lái máy bay trực thăng không vậy?” Trong máy bay trực thăng chỉ có hai người. Lương Tấn mặc bộ vest chú rể, trông đẹp trai hơn thường ngày một chút. Anh bạn nhìn qua Vưu Châu Châu đang ngồi ở ghế phó, cười nói: “Yên tâm, không vi phạm đâu.” Vưu Châu Châu gật đầu cười, “Cơ trưởng Lương ngầu quá đi mất! À không, chồng yêu của em ngầu quá đi mất!” Lương Tấn cong môi, “Cám ơn vợ khen.” Vưu Châu Châu cúi đầu qua hôn lên mái tóc của Lương Tấn một cái. Lương Tấn nói: “Chúng ta lên đường, vui lòng cài dây an toàn vợ.” “Đã cài rồi.” Vưu Châu Châu trả lời. “Hôm nay chỉ có hai ta cùng nhau bay, chúng ta sẽ bay hai tiếng.” “Hai tiếng?” Vưu Châu Châu ngạc nhiên, từ nhà cô đến khách sạn tổ chức hôn lễ đi xe cũng chỉ mất một tiếng, má”y bay trực thăng thì chỉ vài phút là đến rồi. Lương Tấn nói: “Địa điểm đến là nơi tổ chức hôn lễ, nhưng chúng ta cũng có thể bay chút xíu. Anh đã xin phép không phận để bay và kế hoạch cũng đã được thông qua. Chúng ta có thể bay từ Nam Thành đến Bắc Thành, rồi từ Bắc Thành bay đến Bắc Sơn, sau đó bay đến Bắc Giang, từ Bắc Giang bay đến Bắc Nguyên, sau đó từ Bắc Nguyên bay về khách sạn.” “Thật là một hành trình lớn!” Vưu Châu Châu rất vui, chẳng bao giờ nghĩ rằng người đàn ông này cũng có phút giây lãng mạn. Cùng bay với anh chắc chắn khác biệt so với lúc cô phải bay một mình. Đây là thế giới riêng của hai người, bay lên bầu trời nam biển bắc cùng anh là điều tuyệt vời nhất. Lúc kết thúc, Lương Tấn đẩy chân ga, máy trực thăng quẹo trái, bay một chút rồi anh quay ngược đưa máy bay trực thăng lên cao, sau đó bay ngang, cánh quạt phát ra tiếng “Cạch cạch cạch”. Chiếc máy bay trực thăng đang bay ở nơi có độ cao thấp. Vưu Châu Châu nhìn ra ngoài cửa sổ, dưới đó là những toà nhà chọc trời, đầy đường phố sầm uất, xe cộ như thác nước, người qua người lại. Nhưng giờ đây những cảnh đẹp ấy cũng trở nên nhỏ bé dần. “Đây là cầu Thất Xảo. Bên này là chung cư của em, còn bên kia là chung cư của anh.” Tới Bắc Thành, Vưu Châu Châu trỏ ra ngoài cửa sổ, cười nói. Lương Tấn cũng nhìn vào từng thứ cô chỉ, gật đầu, “Ừm.”Tiếp tục bằng cuộc bay theo không phận mà Lương Tấn đã xin trước đó, bọn họ trải qua những khoảnh khắc đầy phấn khích trên Bắc Sơn. Đến Bắc Giang, Lương Tấn giảm độ cao, trực thăng chỉ cách mặt đất một cách gần gũi, cánh quạt xoay vòng tạo ra luồng không khí mát. Phong cảnh Bắc Nguyên rực rỡ với đám dê bò tụm thành đàn, tạo nên một bức tranh tuyệt vời. Bọn họ đều ở bên nhau, giữa bầu trời cao và biển rộng.
Sau chuyến bay từ Bắc Nguyên, trực thăng hạ cánh tại khách sạn, nơi đã tụ tập đông người từ sớm. Vưu Châu Châu vươn tay ra ngoài cửa sổ, chào hỏi những người đứng dưới. Anh cả Vưu, đứng giữa đám đông, chỉ về cô bé rạng rỡ: “Nhìn xem, cô ấy cười đằm!” Anh hai Vưu tiếp: “Thật là hạnh phúc quá chăng.” Anh ba Vưu gật đầu: “Nhìn em cũng thấy mỉm cười.” Còn anh tư Vưu, chỉ cười mà không nói.
Hai anh em ngoại khen ngợi, ba anh em ruột trong nhà cũng không giấu được sự mừng rỡ: “Người đẹp nhất thế giới này đã trở thành cô dâu!” Bất ngờ khi nghe tin nhóc con đã lấy chồng, tất cả cảm thấy trái tim ấm áp. Cả ông nội Vưu với vẻ oai hùng, cũng không kìm lòng được.
Máy bay hạ cánh trên mái nhà khách sạn, thu hút đám đông tò mò chạy lên xem. Lương Tấn nắm tay đỡ Vưu Châu Châu từ trực thăng xuống, bước vào lễ đường dưới sự chúc phúc của mọi người. Hôn lễ của họ diễn ra trong niềm vui ấm áp và sự hoan hỉ của tất cả.
Chiếc sách “Cơ Trưởng, Cất Cánh Đi” của tác giả Tử Thiếu Ngôn chắc chắn sẽ mang đến cho bạn những trang sách đáng đọc đầy cảm xúc.