Cuốn sách “Con Chó Vàng” của Georges Simenon đưa đến cho độc giả nhân vật Thanh tra cảnh sát Tư pháp Paris Maigret từ năm 1931. Với bút pháp tinh tế, tác giả đã tạo dựng một hình ảnh chân thực về sự tinh tế và sâu sắc của Maigret trong việc phá giải các vụ án. Từ việc tìm kiếm dấu vết nhỏ đến phân tích tâm lý, Maigret không ngừng khám phá và phá giải bí ẩn để đem lại sự công bằng cho mỗi vụ án.
Georges Simenon, với hơn 300 tác phẩm viết bằng tiếng Pháp, đã chinh phục hàng triệu độc giả trên toàn thế giới với khả năng sáng tạo và sự phát triển tư duy phong phú. Cuốn sách “Con Chó Vàng” không chỉ là một tác phẩm trinh thám thông thường mà còn là một tác phẩm văn học có giá trị, đã được đánh giá cao bởi các nhà phê bình.
Việc in toàn bộ tác phẩm của Georges Simenon tại Pháp vẫn chưa có, nhưng sự lan rộng của văn học của ông đã khiến tác giả trở thành một bậc thầy trong thể loại tiểu thuyết trinh thám. Với tác phẩm “Con Chó Vàng”, độc giả sẽ được dẫn dắt qua từng trang sách với những tình tiết hấp dẫn và sự thông minh của nhân vật chính Maigret.Biệt thự nằm sát vách đá, mang dáng vẻ của một cung điện hoàng gia. Cửa sổ rực sáng khắp nơi. Trên đường đi, hai người đàn ông im lặng cho đến khi một trong họ nói:
– Anh có thể dẫn đường cho tôi được không?
Ông thị trưởng cởi áo lông, đặt lên tay một người hầu.
– Vậy bà đã đi ngủ chưa?
– Dạ, bà chờ ông Thị trưởng trong phòng thư viện ạ…
Cái bóng của bà vợ ông Thị trưởng lọt ra từ phòng thư viện. Mặc dù đã bước sang tuổi ăn chín chưa đã trở mấy, bà vẫn trẻ trung bên cạnh ông chồng lớn tuổi hơn mình. Bà chào ông cảnh sát trưởng với sự lịch sự.
– Có chuyện gì?
Ông thị trưởng lịch lãm hôn tay bà, giữ lấy đôi bàn tay nắm chặt và nói:
– Bà ổn chứ? Một nhân viên hải quan đã bị thương nhẹ. Tôi hy vọng, sau cuộc trò chuyện giữa cảnh sát trưởng Maigret và tôi, cơn ác mộng đó sẽ tan biến.
Bà bước ra, áo lụa phát ra tiếng xào xạc. Một tấm màn nhung màu xanh rơi xuống. Phòng thư viện rộng lớn, tường được lát bằng ván đẹp, trần nhà ốp bằng những thanh xà to như ở những căn nhà sang trọng ở Anh. Nhiều cuốn sách bìa đẹp nằm trong tủ sách đầy sách kín.
Toàn bộ không gian phòng thư viện tràn ngập vẻ đẹp tinh tế, không thiếu tiện nghi. Mặc dù có sưởi trung tâm, nhưng vẫn có vài khúc củi đang rực cháy trong lò sưởi lớn.
Không gian xa hoa không giống với biệt thự của một người bác sĩ. Ông thị trưởng lấy một điếu thuốc từ hộp xì gà đưa cho Maigret.
– Cảm ơn, tôi sẽ hút cái này nếu anh không phản đối.
– Hãy ngồi xuống, anh… Uống whisky không?
Ông thị trưởng châm một điếu xì gà sau khi quẹt que diêm. Người hầu đến phục vụ. Maigret, với vẻ vụng về, được chào đón trong ngôi nhà quý tộc. Vẻ lịch lãm của ông dường như kém hơn; ánh mắt mơ hồ.
Chủ nhân đợi người hầu rời đi trước khi nói:
– Cảnh sát trưởng, không thể tiếp tục để chuỗi vụ ám sát này tiếp diễn. Trong năm ngày anh ở đây, chúng ta đã thấy… và trong những ngày đó…
Maigret lấy ra cuốn sổ tay bọc vải đánh xi từ túi:
– Anh cho phép chứ? Maigret gián tiếp đề cập đến chuỗi vụ ám sát.
Nhưng tôi ngó thấy rằng tất cả nạn nhân đều sống sót, chỉ có một người thiệt mạng: Le Pommeret. Về vụ ám sát nhân viên hải quan, anh thừa nhận nếu kẻ muốn hại anh ấy thật sự, hắn đã không bắn vào chân… Anh biết vị trí viên đạn bắn vào. Không ai nhìn thấy kẻ tấn công. Hắn đã chuẩn bị mọi thứ kỹ càng. Nếu không, anh ta sẽ không nắm được khẩu súng ngắn chứ?
…
Hãy đọc cuốn “Con Chó Vàng” của tác giả Georges Simenon.