Cuốn sách “Con Gái Là Thế Đó” kể về câu chuyện đầy thú vị của cô gái xinh đẹp Ban Họa, cô đã bị từ hôn ba lần và cuối cùng lại đính hôn với một chàng trai ngụy quân tử. Bối cảnh cung đình hầu tước, oan gia hoan hỉ, và hứa hẹn sẽ đem đến những phút giây giải trí thoải mái cho độc giả. Mỗi nhân vật trong câu chuyện đều có cá tính và hoàn cảnh riêng biệt, tạo nên một bức tranh đa diện và sinh động. Đọc sách này sẽ giúp bạn khám phá những khía cạnh độc đáo của tình yêu và đời sống xã hội thời phong kiến. Nếu bạn đang tìm kiếm một tác phẩm văn học ngọt ngào và ý nghĩa, đây chắc chắn là lựa chọn tuyệt vời!Ban Họa, nữ chính của câu chuyện, thực sự đặc biệt. Nàng tự biết mình đẹp và yêu cái đẹp. Ban Họa ưa những thứ nổi bật, phù phiếm, ưa món ngon nhất và mặc đẹp đẽ. Mỗi lần xuất hiện, nàng luôn tự hào khoe sắc với trang phục và trang sức lộng lẻo. Mặc dù được gọi là “bình hoa” và bị mỉa mai, ít ai biết rằng bên trong Ban Họa là một trái tim đầy tình thương và tinh tế. Nàng quan trọng tình nghĩa, yêu thương gia đình và sẵn sàng bảo vệ kẻ yếu. Điều này tạo nên một nhân vật hấp dẫn và đáng yêu một cách đặc biệt.
Về nam chính Dung Hà, được mô tả là nam tử tuấn tú nhất kinh thành, nhưng thực sự, anh cũng có những khía cạnh khó hiểu và đầy bí ẩn. Dung Hà mưu tính khôn khéo, chia mọi người ra làm 2 loại: hữu dụng và vô dụng, trừ Ban Họa và gia đình nàng. Mặc dù từng nói về dã tâm của mình, Dung Hà lại không thể kiềm chế tình cảm nồng nàn dành cho Ban Họa. Tình yêu giữa họ được mô tả một cách tinh tế và sâu lắng, khiến người đọc không thể không cảm thấy rung động và hồi hộp.
Câu chuyện không chỉ xoay quanh tình cảm lãng mạn giữa hai nhân vật chính mà còn nổi bật bởi tình cảm gia đình ấm áp và đáng yêu của Ban Họa. Gia đình nàng được mô tả một cách chân thực và đáng ngưỡng mộ, cho thấy tình yêu thương không giới hạn giữa các thành viên. Cảm xúc được xây dựng một cách tinh tế và cuốn hút, khiến câu chuyện trở nên sâu sắc và lôi cuốn hơn bao giờ hết.Rộng lớn khắp cung đình. Khi Ban Họa bị con trai nhà Trung Bình Bá từ hôn để trốn cùng người khác, Ban gia đã tức giận kéo cả nhà để làm loạn, đập phá hoàn toàn phủ Trung Bình Bá, ngay cả cổng chính cũng bị phá nát. Khi Ban Họa kết hôn, mọi người nói rằng cô gái gả đi giống như bát nước đổ đi, không đáng để quan tâm, nhưng Ban gia lại chuẩn bị tất cả tài sản gia đình, làm đồ cưới cho con gái. Ngày cô gái lên đại hôn, Ban Hoài, Ban Hằng, cha mẹ, anh trai, hai đấng nam chi, ai cũng đứng đó khóc u u vi con gái bước lấy chồng. Đọc “Con gái là thế đó”, ta cảm thấy thương xót cho những số phận trong xã hội phong kiến. Thạch Tấn, một người mang trên vai trách nhiệm to lớn của gia tộc, buộc phải kìm nén tình cảm của mình với một cô gái. Đó chính là số phận của phụ nữ phải hy sinh cho gia đình, những người phụ nữ nhỏ bé phải làm bàn cờ cho những kẻ quyền lực. Phong cách văn của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh nhẹ nhàng, tao nhã, phần đầu truyện hài hước, phần sau sâu sắc hơn. “Con gái là thế đó” là một tác phẩm khiến người đọc cảm thấy vui với nó, buồn với nó, và suy ngẫm về nó. Đọc xong cuốn sách này, thật sự mình cũng suy tư nhiều, muốn viết ra nhiều điều, nhưng văn viết có hạn, không thể nào diễn đạt hết được. Về bản chỉnh sửa, mình thực sự rất thích bản chỉnh sửa của nhà kaffesua, cách viết, cách xưng hô, cách chọn từ đều được sửa theo hướng hiện đại hóa, tạo cảm giác mới lạ, không nhàm chán theo quy tắc cổ điển, đọc rất sảng khoái, chỉnh sửa rất trôi chảy.ời cung đình vào một thời điểm nào đó có lúc rất rộng lớn, nhưng cũng có lúc trở nên chật chội. Buổi chiều, vì uống quá nhiều trà, Ban Họa buộc phải ra phía sau điện để giải quyết công việc cá nhân. Một lúc sau, cô tình cờ gặp Dung Hà. Mỉm cười, Ban Họa hỏi, “Dung Bá Gia, anh cũng ra ngoài xử lý công việc cá nhân à?” Câu nói vừa thoáng qua, Ban Họa đã cảm thấy bị lừa, đặt ra một câu làm cả hai đều bối rối. “Phải, thật trùng hợp.” Dung Hà nhẹ nhàng cười, như thể Ban Họa chỉ vừa nói “hôm nay trời nắng đẹp thật” đó, “Bên kia có biểu diễn tạp kỹ, quận chúa không hứng thú sao?” “Trong nhà có nhiều người chuyên làm tạp kỹ, thấy nhiều rồi nên cũng không còn hứng thú nữa.” Cảm thấy Dung Hà tỏ ra tự nhiên, Ban Họa cũng không cảm thấy ngượng nghịu như vừa đầu, “Ban đầu tôi cũng muốn tham gia, nhưng không ngờ không khí hôm nay lại kéo tôi vào tình huống ngượng ngập như thế này.” Khi hoàng tử phụ thuộc kia lên tiếng cầu hôn, không khí ở phía nữ quyến trở nên căng thẳng và không tự nhiên, đặc biệt là Thạch Phi Tiên, gương mặt lạnh lùng đến nỗi như tuyết rơi. Mặc dù Ban Họa không ưa Thạch Phi Tiên, nhưng vị hoàng tử đó thật sự không xứng với giai nhân này, làm cho sắc mặt của người cô gái Thạch trở nên quá khó chịu.