Hồi ư? “Con Mồi”
Tôi rất vui được chia sẻ với các bạn về cuốn sách này. Không phải thích một cách cực kỳ, chỉ đơn giản là thích món truyện này mà thôi.
Từ lúc đầu đọc câu chuyện, tôi cảm thấy như mình đang nhìn vào cuộc sống đương đại, gia đình hiện đại được định hình theo một công thức, trong một thế giới đầy bon chen ngày nay.
Mặc dù từ khi gặp nhau lần đầu, tôi đã cảm nhận rằng tình huống giữa họ có phần phức tạp. Nhưng người đàn ông vẫn tin theo cảm xúc của mình, rằng cô gái là người phù hợp; theo tình cảm của mình, anh ta yêu cô. Và từ đó, anh đã quyết định cưới cô.
Việc trai lớn lấy vợ, gái lớn lấy chồng, có vẻ như đã trở thành điều bình thường. Dù không có tình yêu, họ vẫn sống theo dục vọng và mong muốn thỏa mãn bản thân.
Ba năm sống chung, ba năm như người bạn cùng chung thảm chăn. Ban đầu, tình cảm không sâu, chỉ như một trách nhiệm. Nhưng con người, dễ dàng phát sinh tình cảm, thời gian từ đó dần khiến họ trở nên không thể tách rời.
Bạn nghĩ rằng tôi đề cử cuốn sách này à? Không, tôi chỉ viết về những cảm xúc mỗi khi đọc một câu chuyện mà khiến tôi xúc động. Bạn biết đấy, cứ như một thói quen đó thôi.
Tôi thích tác giả này, từ chuyện chàng trai nhà quê thâm tình đến những chàng trai của Hắc Khiết Minh, họ đều là những người đàn ông mạnh mẽ, tin tưởng tôi đi, họ đều là những người đàn ông mạnh mẽ theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Họ có đủ kỹ năng đặc biệt để đối phó với kẻ thù, đủ sức mạnh để bảo vệ người họ yêu thương và đủ lòng dũng cảm để đối diện với đau thương mà họ trải qua với người yêu của mình.
Nhân vật của Hắc Khiết Minh không ai được may mắn cả, và những cô gái của Hắc Khiết Minh cũng không kém phần đặc biệt.
Hắc Khiết Minh viết cực kỳ chân thực, cởi mở, không hề nhuốm một màu hồng nhạt như phần lớn các truyện ngôn tình khác.
Nhưng mọi tác phẩm của Hắc Khiết Minh đều cuốn hút tôi một cách khác biệt, đến mức tôi không dám chỉ đơn giản lướt qua vì sợ bỏ lỡ những chi tiết nhỏ nhặt mà tác giả đã kỳ công thêm vào.
Tác phẩm của Hắc Khiết Minh không phải dành cho mọi người, nhưng phải nói rằng… Cực kỳ lôi cuốn đối với độc giả!
Nếu bạn thích truyện trinh thám, thích cách kể chuyện thực tế trong phong cách Tây mà bạn mới có thể hiểu được tác phẩm của bà ấy.
Điều tôi thích nhất là tình cảm gia đình trong tác phẩm của Hắc Khiết Minh, chứng tỏ một câu: Một con ngựa đau cả bầy ngựa khác bỏ cỏ. Khi mạnh mẽ, từng thành viên đều là cá nhân riêng lẻ với trí óc và cuộc sống riêng, nhưng khi yếu đuối hoặc gặp khó khăn, họ không còn chỉ là cá nhân nữa mà họ đã trở thành một tập thể.
Gia đình lớn của họ thực sự khác biệt, với đủ nghề nghiệp từ FBI, CIA, siêu trộm, tội phạm, thiên tài và cả nhà khoa học điên nữa, nhưng… Điểm chung của họ đó là sự ghê ghớm, sự quý trọng và tình yêu thương đối với vợ.
Cô gái của Hắc Khiết Minh không phải là người yếu đuối đâu bạn ạ, cô gái của Hắc Khiết Minh có đủ kỹ năng để bảo vệ chính bản thân và gia đình. Nhưng cô không phải là nữ anh hùng mạnh mẽ, mà vẫn cần một vòng tay an ủi từ người đàn ông của mình.
Và cuốn sách mà tôi chuẩn bị giới thiệu với bạn vẫn là tác phẩm của Hắc Khiết Minh, với việc cưới nhau theo công thức, xem phim, ăn cơm, ôm nhau và kết hôn.
Ba năm, hơn một ngàn ngày chung sống, mỗi người giữ cho mình một phần riêng, cô ấy giữ bí mật của mình, anh ấy kể chuyện riêng của mình, đến khi xẩy ra vấn đề, họ không giống như những con chim trong rừng gặp nguy hiểm mà chạy trốn, mà họ lo lắng cho nhau, dùng chính bản thân để che chở đối thủ để bảo vệ người quan trọng đối với họ.
Hãy chú ý, người quan trọng ở đây không chỉ là người yêu, bởi, với họ, người kia quan trọng hơn cả tình yêu, hơn cả tính mạng của chính họ, thậm chí khi có tai nạn, họ luôn ưu tiên bảo vệ người khác trước.
Mọi khó khăn sẽ qua, mọi vấn đề sẽ được giải quyết, những kẻ có sở thích kỳ lạ, sở hữu nhiều tài sản, lợi dụng đau khổ và bất mãn của người khác như một trò chơi, sẽ nhận được sự trừng phạt riêng dành cho họ. Nhưng những nhân vật của Hắc Khiết Minh sống động, chân thực, giống như hình ảnh ngoài đời vậy, khiến tôi ước mơ đến cuối truyện: Chẳng lẽ cái kết phải đến, vì nó quá ngọt ngào, quá thực tế, quá đời thường. Ta có thể nhìn thấy một cảnh quê yên bình, ấm áp, ngọt ngào, đầy đủ, nhộn nhịp nhưng đầy tình thương.
Tôi sẽ chỉnh sửa lại toàn bộ series của tác giả.Văn án: Truyện “Con Mồi” của tác giả Hắc Khiết Minh là một câu chuyện hấp dẫn với sự kết hợp độc đáo giữa hôn nhân và tình yêu. Cô gái cần phải kết hôn và cuộc gặp định mệnh với một người đàn ông không phải hoàng tử bạch mã đã thay đổi cả cuộc đời cô. Cuộc sống hôn nhân lúc đầu đơn giản nhưng ngày càng phức tạp khi tình cảm thật sự được tìm thấy.
Hạ bộ: Nam chính cũng cần kết hôn và anh đã may mắn gặp được một người vợ tốt như cô. Họ dần hiểu và chia sẻ cuộc sống cùng nhau, khiến mọi thứ trở nên bình an. Tuy nhiên, khi mối đe dọa xuất hiện, họ phải đương đầu với những khó khăn mới, đòi hỏi họ phải thể hiện tình cảm và tò mò hơn với nhau.
Review: Truyện “Con Mồi” mang đến một cốt truyện không quá mới lạ về hôn nhân nhưng được xây dựng một cách đầy lôi cuốn. Nam nữ chính không hoàn hảo về ngoại hình nhưng lại có sức hút từ điều hấp dẫn bên trong. Sự kết hợp giữa yếu tố thời gian và những bí mật sâu kín từng bước hé lộ, khiến câu chuyện trở nên đầy kịch tính và đáng đọc.Sự yêu thương sâu sắc của đàn ông cô chính là điều mà tác phẩm này mang lại.
…
Phần mình thực sự xúc động là khi cô phải chạy trốn , những khoảnh khắc nguy nan đầy hiểm nguy. Trong lúc đó, cô vẫn nhớ đến anh, mong muốn lưu giữ kỷ niệm về anh trước khi rời khỏi đất nước này.
…
Khi tỉnh dậy, cô nhận ra mình đứng trước trạm xe buýt, chiếc xe bus chậm rãi lao tới. Cô nhận ra số xe đó, chiếc xe sẽ đi qua công trường của anh. Dù biết hành động đó hơi ngớ ngẩn, nhưng cô vẫn muốn gặp anh, muốn nhìn thấy anh một lần nữa trước khi rời đi.
…
Cô lặp đi lặp lại hành động đó, một hành động không ý nghĩa mà cô không thể kiểm soát được. Cô không thể ngừng bước, không thể phá vỡ quy luật trốn chạy. Cô bất lực.
…
Nhưng mỗi giây trôi qua, số tiếng giảm dần, bầu trời chuyển sang màu tối. Mọi người bắt đầu tan tầm, cô không thể kiểm soát bản thân, không chủ động ngồi gần cửa sổ, tay nắm lấy chiếc điện thoại di động. Cô ấn nút nguồn, màn hình sáng lên, thông báo nhiều cuộc gọi nhỡ, cứ mỗi vài tiếng sẽ có một lần anh gọi. Mỗi bước, mỗi giờ trôi qua. Có lẽ anh biết cô sẽ không bỏ qua chiếc điện thoại này, nhưng lòng cô cứ nóng bừng.
…
Anh gửi tin nhắn cho cô, những câu đơn giản, không hối thúc, nhưng khi cô đọc, lòng cứ đau đớn. Từ câu hỏi “Vợ ơi, đã ngủ chưa?” đến lời nhắn về đồ ăn, cô bị shock khi biết về một người phụ nữ khác, Tiểu Phì, tình nhân bên ngoài của anh.
…
Cảm giác đau thắt con tim, vỡ vụn, khi cô thấp thỏm đọc những tin nhắn cay đắng về mối quan hệ đầy rẽ lìa.Là một người phụ nữ đích thực, cô khẽ cắn môi, nước mắt rơi đầy hốc mắt khi đọc tin nhắn từ anh. Chỉ ba chữ đơn giản, nhưng cô không ngừng đọc và đọc. Anh không thích sử dụng điện thoại thông minh, mà thích chiếc điện thoại cũ đời đầu. Tối qua, anh đã ăn cơm chưa? Phục vụ viên Tiểu Phì đã hầm vịt dưa chua cho anh, nhưng cô cảm thấy món nấu của mình ngon hơn. Ngoài dưa chua và gừng, còn có loại gia vị gì khác nữa không? Vào buổi sáng, anh không thể ngủ, còn cô thì sao? Anh trở về công việc, còn cô ở đâu? Hãy phóng điên thoại, anh sẽ đến ngay như siêu anh hùng Batman. Nhưng cô nên cẩn thận, đừng để vận động tín hiệu gây nguy hiểm đến bản thân. Tin đồn cho biết sắp có bão, cô đã tìm chỗ ẩn nấp chưa? Đã rõ ràng, nơi anh sẽ giữ chỗ cho em. Tin nhắn liên tục từ anh và vài cuộc gọi nhỡ đã khiến cô không ngừng lo lắng. Cuối cùng, cô đọc tin nhắn thứ hai từ dưới lên và cảm xúc cứ ngừng ở đó. “Vợ ơi, anh nhớ em.” Câu nói trực tiếp và đầy ý nghĩa mà anh chưa từng dùng trước đây. Cô nhấn vào tin nhắn đầu tiên: “Rất nhớ em.” Nỗi đau khiến cô không thể kìm nén, nước mắt trào ra nhưng cứ rơi không ngừng. Đột nhiên, điện thoại rung lên với tin nhắn mới: “Rất nhớ em.” Cả cơ thể cô như run lên, khó chịu. Kỷ niệm và tình yêu đập mạnh, khiến nước mắt cô rơi không ngừng. Điện thoại lại rung lên, điều đó càng khiến cô cảm thấy bối rối và đau đớn. Cuối cùng, chuông điện thoại ngừng, nhưng cô vẫn không dám nhận máy, chỉ có thể nhìn vào màn hình với mọi cảm xúc trên khuôn mặt. Cô rất nhớ anh, rất muốn được bên cạnh anh, đến mức có thể cảm thấy mùi hương anh, như anh đang ở ngay cạnh cô. Cầm chặt điện thoại, cô cắn môi, im lặng và khóc. Dù đầu gối che mặt, mọi người vẫn có thể nhận thấy cơn run nhẹ từ vai cô và dòng nước mắt rơi không ngừng. Có lẽ vì vậy mà không ai dám nhắc cô nhận máy. Khi chuông điện thoại ngưng, một người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cô, đưa ra chiếc khăn tay cho cô. Mình thực sự, thực sự… rất thích nhân vật Lã Kỳ Phong. Một người đàn ông xứng đáng để yêu, để làm chồng. Thật sự say mê gia đình đại đôi của Hồng Nhãn. Mời các bạn đọc cuốn sách “Con Mồi” của tác giả Hắc Khiết Minh.