Sách Được Kỳ Vọng
“Nhấp chuông…! Nhấp chuông…” Tiếng chuông cửa vọng trong căn hộ yên tĩnh. Lục Ninh Thần vốn đang tắm, ngay lập tức tắt nước và chạy ra mở cửa. Tiếng chuông reo lên nhanh hơn, thể hiện sự nóng nảy của người bên ngoài. “Tới đây ngay, tới đây.” Không biết ai lại đến vào giờ này. Ninh Thần mở cửa và nhìn thấy Tô An đứng bên ngoài. “Chị, sao chị lại đến đây?” Đứng bên ngoài là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi. “Chị có tin vui muốn báo cho em đây.” Tô An nhìn cô với sự hào hứng. Cô nhíu mày hiếu kỳ. “Là tin vui gì?” “Hãy vào nhà trước, sau đó chị sẽ kể cho em nghe.” Chị ta đóng cửa lại, đẩy cô vào phòng khách và kéo cô ngồi xuống sofa. Trong khi Ninh Thuần vẫn đang cố hiểu chuyện gì đang xảy ra. “Rốt cuộc là chuyện gì mà chị vui đến như vậy?” Cô tò mò hỏi. “Em biết Liêu Thần Duệ không?” Tô An hỏi. Lục Ninh Thuần lắc đầu ngu ngơ. “Không biết, đó là ai chị?” Chị không hài lòng với câu trả lời của cô. “Liêu Thần Duệ là một trong những tỷ phú trẻ nhất Châu Á, là tài phiệt đời thứ ba. Hiện đang nắm giữ ghế tổng giám đốc của Liêu thị và là người sáng lập thương hiệu xe hơi điện Puissant.” “Nhưng anh ta liên quan gì đến tin vui chị muốn nói với em?” Cô vẫn chưa hiểu lắm. “Trợ lý của anh ta đã liên lạc với chị, muốn mời nhà văn Violet chấp bút cho cuốn tự truyện sắp tới của Liêu tổng.” Tô An là người quản lý mà cô thuê cách đây hai tháng. “Tự truyện? Nhưng em chưa viết bao giờ.” “Thì bây giờ hãy viết. Ninh Thuần à, đây là cơ hội tốt, số tiền từ việc này có thể lớn hơn viết tiểu thuyết.” Tô An hào hứng giải thích. Nhưng cô vẫn e dè. “Vào đây một năm qua, cô không viết được cuốn nào. Chị cũng cần cơm ăn.” Lần đầu tiên cô nhìn thấy Tô An nghiêm túc như vậy. “Nhưng ít nhất em cũng cần thời gian suy nghĩ.” ***************** Lục Ninh Thuần ghét nhất là ngày đầu tuần và càng ghét phải ra đường vào sáng thứ hai. Sáng sớm hôm nay, Tô An đã đến và đánh thức cô dậy, còn nói: “Hôm nay là thứ hai, kẹt xe, chúng ta phải đi sớm.” Cô bị bưng lên xe một cách nhanh chóng. Một tiếng sau, cô đứng trước toà nhà khổng lồ có biển hiệu “Liêu thị”. Cô đã đồng ý chấp bút viết tự truyện cho người đàn ông quyền lực kia. Dù Tô An nói sẽ để cô suy nghĩ, nhưng cô biết mà. Hãy để xem cô có đồng ý không. Còn lâu mới yên thân với chị ta. Trợ lý của Liêu tổng đưa hợp đồng đến. “Trong”Trong cuốn sách này, tôi cực kỳ ấn tượng với cách mà Violet đã tạo ra những tình tiết hấp dẫn và khó quên. Đôi khi, chỉ cần nhìn vào số tiền thù lao trên giấy cũng đủ khiến người ta kính phục tài năng của tác giả. Việc Liêu tổng yêu cầu cô phải đi làm cùng anh để cảm nhận thực tế cho câu chuyện càng khiến tôi thấy mê hoặc hơn với cách sáng tạo của họ. Nhân vật và tình huống trong sách thật sự sống động và tinh tế. Đừng bỏ lỡ cơ hội đọc cuốn sách này, bạn sẽ không hối hận đâu!