Công Chúa Mặt Trăng – Tập 1: Cinder (Lọ Lem)
Cuốn Cinder là bước đầu tiên trong loạt sách Công Chúa Mặt Trăng, một trong những bộ truyện dành cho thanh thiếu niên thành công nhất gần đây, với nhiều giải thưởng và được yêu thích mạnh mẽ. Câu chuyện này đem lại sự ngạc nhiên, những nhân vật đầy sáng tạo và một cốt truyện sâu sắc. Cinder được xem là một kiệt tác trong văn học dành cho teen, thực sự độc đáo và gây cảm xúc đến mức làm tim bạn đập nhanh.
Hãy tưởng tượng, một thế giới đã đổi khác, khoa học đã mang lại những thay đổi mà trước đây có vẻ không thể. Một cyborg – nửa người nửa máy, là cuộc sống mới của Cinder. Và câu chuyện của cô bắt đầu từ đó.
Cinder phải đối mặt với sự khinh thường từ xã hội vì bản thân là một cyborg. Cuộc sống của cô bị kiểm soát bởi một bà mẹ kế tàn ác và đứa con của bà ta, những người không coi cô là một con người. Người bạn đồng hành của Cinder không phải là người, mà là một android, cỗ máy được lập trình để phục vụ chủ nhân theo ý muốn, mặc dù vẫn giữ một số đặc tính con người.
Những thay đổi bất ngờ đã đến với Cinder khi một hoàng tử xuất hiện và thay đổi cuộc sống cô, nhưng cũng không thiếu những thử thách khó khăn. Với mạch truyện hấp dẫn, câu chuyện sẽ khiến bạn không thể dừng lại chỉ sau một lần đọc.
Cinder là một cuốn sách không chỉ gây nghiện mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc, như một tác phẩm nghệ thuật được sang tác bởi bậc thầy văn chương. Đừng bỏ lỡ cơ hội tận hưởng trải nghiệm đặc biệt từ series Công Chúa Mặt Trăng này!Cinder bị rối rít với chiếc bàn chân nhỏ ấy suốt 4 năm qua. Cô chẳng muốn đụng vào nó bao giờ nữa! Hy vọng Iko sẽ sớm trở lại với một chiếc bàn chân mới.
Cô gái là thợ cơ khí tài năng duy nhất ở chợ cuối tuần Thị mới Bắc Kinh. Không cần biển hiệu hay quảng cáo, đủ nhìn vào sạp hàng của Cinder, ai cũng biết cô bán những món hàng gì – với phụ tùng máy móc treo trên kệ gỗ. Cửa hàng nhỏ nằm trong góc khuất của chợ, bên cạnh tiệm bán màn hình cũ và tiệm bán lụa. Cả hai đối thủ số một của Cinder thường phàn nàn về mùi dầu mỡ từ cửa hàng của cô, nhưng thực tế thì mùi bánh mật ong từ tiệm bánh đối diện mới là “vua” mùi vị ớn ào đó. Cinder biết họ chỉ muốn trốn khỏi cô thôi.
Một tấm khăn sạm che lấp, tạo khoảng cách giữa Cinder và người qua lại bên ngoài. Toàn bộ quảng trường rộn ràng tiếng hò reo của người mua, người bán hàng rong và trẻ con. Tiếng đàn ông mặc cả với rô-bốt bán hàng, tìm cách trả giá. Tiếng máy quét thẻ căn cước và máy tính xác nhận số tiền thanh toán đều kêu liên hồi. Hàng trăm màn hình khổng lồ trên tòa nhà phát sóng quảng cáo, tin tức và giải trí.
Sau một thời gian bán hàng tại chợ, Cinder đã học cách lãng quên những âm thanh ồn ào ấy, nhưng hôm nay có một tiếng vang đặc biệt đánh thức sự chú ý của cô – nhóm trẻ con đứng ngoài cửa hàng cô, hát “Hắt xì, hắt xì, nào chúng mình cùng ngã!” và cười toe toét khi từng ngã lăn ra trên vỉa hè.
Nụ cười nhẹ hiện lên môi Cinder. Cô không vui vì bài hát thiếu nhi đó mà vì thông điệp ẩn sau lời ca. Nó như một bóng ma về dịch bệnh và cái chết nổi lên trong thập kỷ qua, khiến cô cảm thấy buồn nôn, nhưng cô thích cách mà người qua đường nhìn đám trẻ con vui vẻ trên vỉa hè. Bọn họ càng phản cảm, cô lại càng yêu thương chúng.
“Sunto! Sunto!” Sự hứng thú của Cinder tan biến ngay lập tức. Bà Chang Sacha, chủ tiệm bánh đang đi qua đám đông, vô tình gặp ánh mắt của cô. “Sunto, về nhanh đi, mẹ bảo đừng chơi gần…”.
Khi nắm bắt ánh nhìn của Cinder, bà mẹ Sacha lập tức im lặng, kéo con trai bước chạy khỏi. Đứa bé nhăn nhó đi theo mẹ về tiệm bánh và Cinder nhìn theo bóng lưng ít nói của chủ tiệm bánh. Các em trẻ nhanh chóng kết thúc trò chơi ngã vật xuống vỉa hè, mang theo tiếng cười trong lòng đám đông.
“Bà ấy cứ như dây điện, toàn lây bệnh!” Cinder thốt lên một mình.
Cô vươn vai, thọn thả bàn tay dơ vào cào lượt mái tóc rối rắm rồi buộc nó thành một chùm phía sau. Khi đeo găng tay, cô cảm thấy tự tin hơn dù lòng bàn tay trái cô vẫn phải giữ găng tay để ướt. Cô thẳng tay lấy dụng cụ cần thiết dưới bàn làm việc. Rồi sau một hồi lục lọi, cuộc tìm kiếm kết thúc thú vị với việc Cinder tìm thấy chiếc kẹp cắt cáp bị chôn sâu dưới đống đồ nghề. Cô sử dụng nó để giải thoát chân của mình khỏi dải dây còn bám dai dẳng và không ngừng phát ra tia lửa kéo dài, dù với bàn tay đã đủ bảoot.Không cảm nhận được gì ở các đầu ngón tay, nhưng dòng chữ đỏ liên tục nhấp nháy trên màn hình hiển thị cảnh báo rằng bạn đang mất liên lạc với bàn chân của mình. Dùng hết sức mạnh nắm chặt sợi dây cuối cùng, bạn để mặc cho bàn chân rơi phịch xuống sàn bê tông. Bạn ngay lập tức cảm nhận sự khác biệt. Lần đầu tiên trong đời bạn cảm thấy… thật nhẹ nhõm. Bạn dọn sạch một góc bàn và đặt bàn chân lên đó cùng với đống cờ lê và đai ốc, trước khi cúi xuống dùng miếng giẻ lau cũ lau chùi cái hốc chân đang bám đầy bụi bẩn. “BỊCH.” Bạn bất ngờ nhảy mình, va đầu vào thanh bàn. Hóa ra đó là một người máy android ngồi chồm hổm trên mặt bàn toàn thân bất động, đứng sau là một chàng thanh niên trẻ tuổi với mái tóc đen cắt ngắn gọn. Ánh mắt của bạn chạm phải ánh mắt màu nâu đồng đang không kém phần bất ngờ và bờ môi hút hồn. Biểu cảm giận dữ của bạn lắng xuống. Sự ngạc nhiên của chàng trai cũng nhanh chóng chuyển thành lời xin lỗi. “Tôi xin lỗi,” anh chàng nói, “Tôi không biết có người ở dưới đó.”…
Mời bạn đón đọc Công Chúa Mặt Trăng Tập 1: Cinder của tác giả Marissa Meyer.