Phiên bản tóm tắt (biên tập bởi LV@PHC)
Tóm tắt 1: Trong đại gia đình của Phó Tư Diễn, đột ngột xuất hiện một cô gái nhỏ xinh xắn cần sự chăm sóc đặc biệt. Với vẻ dễ thương của mình, cô bé này đã chứng minh khả năng chiếm trọn trái tim và sự yêu thương của anh. Tóm tắt 2: Dù mọi người biết Phó Tư Diễn thường rất nghiêm nghị trong công việc và không mấy chân tình, nhưng không ai ngờ rằng anh cũng có khoảnh khắc dịu dàng khi ở bên cô gái nhỏ. Sự xuất hiện đặc biệt này đã khiến nhiều người hoài nghi và tò mò về mối quan hệ của họ. Đánh giá: Thể loại học đường, đô thị, nuôi dưỡng tình cảm, chênh lệch tuổi tác, lãng mạn, đáng yêu.
Thông tin về cuốn sách “Đẹp Chiều”:Bạn sắp đến với một câu chuyện tình yêu đậm chất ngọt ngào và sự chăm sóc đặc biệt giữa Dung Hoan – cô cô gái mạnh mẽ nhưng cần được yêu thương, và Phó Tư Diễn – người đàn ông lạnh lùng nhưng đã trở nên dịu dàng với cô. Hãy chuẩn bị cho cảm xúc và những bất ngờ mà tác phẩm này mang đến, bạn nhé!Đừng khóc nữa, vì bờ vai ấy biết cách gửi đi những lời động viên ấm áp và đầy sức mạnh. Phó Tư Diễn, một cách tinh tế nhưng đầy ý nghĩa, che chở Dung Hoan khỏi những cay đắng cuộc đời. Anh ta đã trải qua nhiều đau khổ, và vì thế, anh tình nguyện chịu phần cay đắng để Dung Hoan có phần ngọt ngào. Dung Hoan sẽ chỉ biết đến hạnh phúc, lãng quên những đau buồn xưa.
Phó Tư Diễn, người giỏi tính toán, là người đàn ông thành công trong thế giới kinh doanh, khiến mọi người nghe tên anh ta một nửa ngưỡng mộ một nửa lo lắng. Nhưng chỉ có một người được anh ta chấp nhận vượt qua giới hạn, đến nỗi, giới hạn ấy dường như vô tận.
Những khoảnh khắc ngọt ngào cuối cùng cũng sẽ phai nhạt, lòng tham của con người không đáy, và Dung Hoan đã tim được sự quan tâm từ “chú” Phó Tư Diễn, được che chở trong lòng bàn tay như giọt sương đêm ẩm ướt cánh hoa. Trái tim nhỏ bé của cô thiếu nữ rơi vào rung động mỗi khi nghe giọng nói của “chú”. Càng ngày càng thèm muốn chiếm hữu anh. Nhưng với hai thân phận đặc biệt, cùng với khoảng cách tuổi tác, tạo ra rào cản vô hình, ngăn cách cô thiếu nữ không thể ngừng suy tưởng về “chú”…