Cuốn sách “Cùng Em Cất Bước” của tác giả Phù Quang Lược Ảnh mang đến một câu chuyện rất đầy hứng thú. Nó kể về cuộc gặp gỡ giữa Tô Kiều và Lục Minh Viễn; hai nhân vật có tính cách đặc biệt và hấp dẫn.
Tô Kiều, một thiên kim tiểu thư, đến Anh với một mục tiêu xác định. Cô muốn tiếp cận Lục Minh Viễn để giúp bảo vệ cha và cũng để đạt được mục đích cá nhân. Nhưng không dễ dàng khi anh chàng nghệ thuật gia này khá khó tính và đa nghi. Tuy nhiên, sau nhiều biến cố, họ đã cùng nhau vượt qua khó khăn, tạo nên một kết thúc đầy bất ngờ.
Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện ngôn tình thông thường mà còn là hành trình phấn đấu và trưởng thành của nhân vật chính. Tô Kiều và Lục Minh Viễn đều có những sở thích và sự kiêng nể riêng, từ đó tạo nên sức hút đặc biệt cho câu chuyện. Đọc và cảm nhận sự phức tạp của tình yêu và tâm hồn trong từng trang sách.Tôi muốn chia sẻ với bạn về cuốn sách “Cùng em cất bước” của Tố Quang Đồng. Truyện này tập trung vào mối quan hệ giữa hai nhân vật chính, Tô Kiều và Lục Minh Viễn. Lục Minh Viễn được mô tả là một người đàn ông hoàn hảo, đáng yêu và đặc biệt. Anh ta không chỉ đẹp trai mà còn có tấm lòng thẳng thắn, bao dung và đầy thấu hiểu. Những phẩm chất này khiến cho độc giả không thể không yêu mến anh. Lục Minh Viễn là điểm tựa vững chắc cho Tô Kiều, hiểu và chia sẻ cùng cô trong mọi khó khăn.
Cùng với nhân vật chính, truyện còn đi sâu vào những nhân vật phản diện nổi bật như Tô Triển, một nhân vật mà dù tàn bạo nhưng lại cuốn hút không ít độc giả. Việc này giúp làm phong phú thêm diễn biến của câu chuyện, tạo cảm giác căng thẳng và hấp dẫn.
Tác giả Tố Quang Đồng đã thể hiện tài năng viết văn sâu sắc và thể hiện rõ nét nhân văn trong tác phẩm này. Mặc dù có thể truyện không hoàn hảo từ đầu đến cuối, nhưng nó vẫn giữ được sự hấp dẫn và tạo ấn tượng sâu đậm cho người đọc. Nếu bạn yêu thích thể loại thương trường, đấu tranh gia tộc, thì đây thực sự là một cuốn sách đáng để đọc và tận hưởng.Xây dựng các nhân vật có cá tính và nổi bật. Tuy cuối tác phẩm có phần yếu điểm, vẫn đáng tiếc vì những vấn đề nêu ra không được giải quyết rõ ràng. Đôi khi, đọc giả cảm thấy khó hiểu tâm lý và mục đích của nhân vật. Tuy nhiên, sau các bộ truyện ngọt ngào gần đây, đây có thể là lựa chọn thay đổi đáng giá. Điểm cộng lớn không thể phủ nhận là cách chuyển ngữ mượt mà, cẩn thận và tâm huyết của Thùy Lam, một editor có uy tín về chất lượng biên tập. Đề xuất cho các bạn đọc yêu thích thể loại này nhé!
Tô Triển không nói nữa, mẹ ngồi bên cạnh một cách im lặng. Nàng nhận ra sự căng thẳng giữa Diệp Xu và Cố Ninh Thành, thậm chí cảm thấy đồng cảm với tình hình, nhưng nàng không dám đánh giá ai đúng ai sai. Cố Ninh Thành và Diệp Xu đều có lý do riêng, trong khi Trần Nhã chỉ là người ngoài cuộc, thường xuyên phải nhìn ngắm. Nụ cười hiện lên trên môi nàng: “Hai ngày trước ở nhà, em trai uống say rượu…” Cuối cùng, Tô Triển mới nhìn lên và hỏi: “Tô Triệt đã uống rượu à?” “Anh ta cầm một lọ rượu, uống vài ngụm, rồi say,” Trần Nhã giải thích, “Tôi đưa anh ta vào phòng, và anh ta kể cho tôi nghe mọi điều trong tình trạng say.” Nhưng nói về nội dung, Trần Nhã không đề cập. Nàng nhìn Tô Triển nằm trên giường, thả lỏng vào chăn: “Sau khi ốm, tính cách của anh thay đổi, ít nói hơn, mẹ biết anh đang lo lắng, con đường hiện tại anh chọn, không nên phụ thuộc vào người khác.” Tô Triển quay đầu nhìn nàng. Anh ta dần trở nên toả sáng trong ánh mắt, đầy tò mò và sự tìm hiểu: “Khi nói ‘con đường này’, ý mẹ là gì?” “Anh đã ký một lá thư ủy nhiệm, giúp đỡ Tô Kiều, người mà anh biết rõ,” mẹ nói thẳng không chút do dự, “Anh ta đang ở nhà, không hài lòng khi được đề cập một hai câu.” Làm phụ thân, anh ta không thể không cảm thấy bực bội. Tô Triển thể hiện sự bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng và đầy sợ hãi: “Tôi giúp anh ta trong công việc của người khác, anh ta không biểu lộ lòng biết ơn, hơn nữa còn phải cảm ơn tôi. Điều đó giống với cách Cảnh Sơn và Hoành Thăng xử lý vấn đề, làm tôi không muốn dính líu.” Mẹ an ủi anh ta: “Tô Kiều là đứa con tốt, đã không gây ra rắc rối. Khi anh xuất viện, anh tự lập kế hoạch của mình, không cần phải quan tâm đến người khác.” Khi nói “người khác”, nói đến cha của Tô Triển. Trước khi Tô Triển nói gì, anh không biết phải trả lời thế nào, vướng mắc trong công việc gia đình khiến anh càng mệt mỏi. Trần Nhã thấy anh không muốn nói, quyết định không đề cập thêm. Nàng vuốt nhẹ trán của anh, nhận ra rằng dù Tô Triển vẫn trẻ, cha mẹ anh đã lớn tuổi. Nàng cười nhẹ, thì thầm: “Nếu em trai vẫn còn ở đây…”
Hãy đón đọc “Cùng Em Cất Bước (Phù Quang Lược Ảnh)” của tác giả Tố Quang Đồng.