Cuộc Đời Vui Quá, Không Buồn Được” của Trần Nhã Thụy là một tập tản văn mới được phát hành, với tên gọi được mượn từ nhà thơ Tuân Nguyễn. Trong từng trang sách, chúng ta sẽ cảm nhận được nhiều cảm xúc riêng biệt của tác giả giữa cuộc sống ồn ào của thành phố và kỷ niệm về quê hương. Như thể các bức ảnh chụp khắp nơi trên hành trình của Trần Nhã Thụy, cho chúng ta thấy cả những góc đẹp và cả những góc buồn, xù xì của cuộc sống. Những chia sẻ như niềm vui khi ngắm những bông hoa mười giờ đỏ tươi nở gần một con đường ồn ào. Những dòng chữ tươi tắn này như những khoảnh khắc lãng mạn hiếm hoi, không chỉ ngoài kia mà còn đọng sâu trong tâm hồn con người.
Trần Nhã Thụy viết tản văn như cách anh trồng những khóm rau, cây ớt hay bí ngô trong góc vườn nhỏ của mình. Anh trồng không chỉ cho bản thân mà còn dành cho chúng ta, những người từng có thời thanh xuân và luôn khao khát sự tươi mới, dù Làng Mai ngày nay đang dần bị lấn át và thu hẹp.
Trần Nhã Thụy, tên thật Trần Trung Việt, sinh năm 1973 tại Quảng Ngãi và hiện đang sinh sống làm việc tại Thành phố Hồ Chí Minh. Tác phẩm của anh đã đạt nhiều thành công và giải thưởng văn học, trong đó có tập tản văn “Cuộc Đời Vui Quá, Không Buồn Được”.
Những tác phẩm đã xuất bản của Trần Nhã Thụy bao gồm nhiều thể loại từ truyện ngắn đến tản văn và tiểu thuyết, mỗi tác phẩm đều là một sự sáng tạo độc đáo mang đậm phong cách riêng của tác giả. Phong cách viết của Trần Nhã Thụy mang đến cho độc giả những trải nghiệm đầy cảm xúc và sâu lắng, khơi gợi nhiều suy tư và cảm xúc khác nhau.
Nếu bạn yêu thích văn học, đặc biệt là tản văn và truyện ngắn, tác phẩm “Cuộc Đời Vui Quá, Không Buồn Được” chắc chắn sẽ là một sự lựa chọn thú vị và đáng giá trong thư viện cá nhân của bạn.Cuộc đời vui quá, không buồn được! Đó là câu thơ mà Phùng Quán trích từ người bạn cùng tiểu đội, nhà thơ Tuân Nguyễn. Cuộc đời Tuân Nguyễn đầy bi hài, cay đắng. Một người đam mê văn chương, tôn thờ Dostoievsky; hiền lành trong sáng nhưng lại bị bỏ tù một cách bí ẩn. Trước khi bị bắt, Tuân Nguyễn còn nhờ Phùng Quán tìm giúp một “đồng tiền vàng” để làm chất liệu cho tác phẩm, nhưng kết quả thì… tiếc nuối. Truyện ngắn “Người đàn ông sau cánh cửa xanh” của Ngô Tự Lập cũng khắc họa một hình tượng đầy hấp dẫn, khi người trong sáng Trí bị xã hội lẳng ngọng xem thường. Từ những câu chuyện này, ta thấy những nhân vật “người hiền” hiếm thấy, thậm chí có nguy cơ biến mất.
Những cuốn sách như thế giúp chúng ta suy ngẫm về tương lai của văn học. Cuốn tiểu luận “Tương lai văn học” của tác giả Frédéric Badré là một tài liệu thú vị để khám phá vấn đề này. Chúng ta cùng nhau tìm hiểu và khám phá nhé!Trong cuốn sách Cuộc Đời Vui Quá, Không Buồn Được của tác giả Trần Nhã Thụy (NXB Đà Nẵng, 2006), Frédéric Badré đã chia sẻ với độc giả về quan điểm của mình về tình hình văn học hiện nay. Badré đã lắng nghe ngao nức, thổ lộ với nỗi lòng rằng văn học đang trải qua giai đoạn thách thức. Ông đã so sánh số phận của các cuốn sách với các món sữa chua, cho thấy điều tương tự giữa hai thế giới đầy sự biến đổi. Badré đã nhấn mạnh vấn đề về thị trường tiêu dùng sách ngày nay, nơi chỉ những tác phẩm giúp tăng doanh số bán ra, không nhất thiết phải có sức sáng chói hoặc độc đáo. Điều quan trọng là những tác phẩm này phải thu hút được một đám đông độc giả, thường dễ dàng truyền tải thông điệp. Mỗi ý kiến của Frédéric Badré được truyền đạt trong cuốn sách này đều tỏ ra chân thành và tâm huyết, khơi dậy sự nhiệt huyết và tình yêu với văn học trong lòng người đọc. Cuốn sách không chỉ là một bản đánh giá sâu sắc, mà còn chất chứa sự quan tâm và niềm đam mê với văn chương. Hãy cùng đọc Cuộc Đời Vui Quá, Không Buồn Được để khám phá thêm về những quan điểm và góc nhìn mới lạ về văn học đương đại.