Cướp Chồng Bạn Thân
Tôi từng nghe một câu “tình bạn giữa phụ nữ như sợi chỉ mong manh,” khi còn trẻ, tôi chưa hiểu hết ý nghĩa của câu đó. Nhưng đến khi lớn lên, tôi mới thấu hiểu rằng mọi tình cảm đều mong manh như vậy. Mong manh bởi vị trí xã hội, hoàn cảnh hiện tại, nhan sắc hay tri thức…
Năm ấy, dưới bóng cây sấu, tôi và Nguyệt trở thành bạn thân. Nhưng cuối cùng, vì một người đàn ông, tình bạn của tôi và Nguyệt đã tan vỡ. Cuốn truyện này đáng đọc, bởi đó là một bài học, một lời cảnh tỉnh cho phụ nữ và đàn ông về tình yêu và ngoại tình. Cuốn sách dựa trên một câu chuyện thật được tác giả kể lại và thêm thắt bởi lời văn tinh tế. Lịch đăng truyện vào các ngày trong tuần, nghỉ vào cuối tuần. Trước khi đọc, hãy chú ý nhân vật nữ chính trong truyện là phản diện. Đừng quên tôn trọng công sức của tác giả.
“Hai bàn tay anh cởi áo con sót lại trên người rồi thì thầm: ‘Quý, nghe lời anh, chỉ cần em nghe lời anh muốn gì anh cũng chiều em tất cả.'”
Nếu bạn muốn tìm hiểu sâu hơn về tình bạn và tình yêu, đừng bỏ lỡ cuốn sách đầy cảm xúc này.Chào bạn thân yêu của tôi, điều mà bạn Nguyệt, cô gái kiêu hãnh đến mức đó, vẫn cố giữ chút tự trọng cuối cùng sao? Tôi đã phản ứng với sự bình tĩnh tối đa có thể: – Lý do của việc đó là gì vậy? Khi nghe câu đó, cô ấy bất ngờ nổi lên giận dữ: – Cuối cùng thì lý do là gì? Tôi đã làm gì có lỗi với bạn chứ? – Chỉ vì tôi và Hải yêu nhau, tôi yêu anh ấy và anh ấy cũng yêu tôi, chúng ta xứng đáng ở bên nhau. – Yêu sao? – Đúng vậy. – Quý, tôi thực sự kinh tởm bạn. Bạn đáng kinh tởm hơn cả những người phụ nữ trên đường. Sau khi dây bên kia nói xong, nó khóc rồi tắt máy, tôi ngồi xuống cố gắng kiềm chế cơn tức giận nhưng không chịu nổi, sau đó vung tay ném chiếc điện thoại xuống đất và làm vỡ. Mất một lúc để bình tĩnh, tôi đứng dậy và đi vào nhà tắm, đổ nước lạnh từ trên đầu xuống chân. Nguyệt Anh! Lần này bạn thất bại trước tôi. Xinh đẹp ư, thông minh ư, gia đình hạnh phúc ư? Cười ỉa!*** Tôi tên là Quý, đầy đủ họ và tên là Nguyễn Thị Kim Quý. Thực sự, tôi không thích cái tên này, nhưng mẹ tôi lại rất thích. Mẹ tôi tên Nguyễn Thị Kim, thêm từ “Quý” là tên của tôi. Nhưng làm sao đây? Gia đình và cái tên là hai điều tôi muốn thay đổi nhất nhưng không thể. Từ nhỏ, tôi sống với mẹ, theo họ của mẹ và không biết bố mình là ai. Ngay cả mẹ cũng không biết chính xác tôi là ai. Thực ra, mẹ tôi làm công việc không đạo đức, thô tục hơn là làm đĩ! Mẹ tôi đã ngủ với hàng trăm người, và tôi được sinh ra bởi một người mà bà cũng không nhớ. Mẹ tôi làm đĩ và cả làng xóm đều biết, từ khi tôi còn bé, tôi đã chứng kiến mẹ bị vợ người ta đánh ghen. Ban đầu, mẹ tôi còn giấu tôi, nhưng sau này khi tôi thấy mẹ đưa khách về nhà, bà không còn giấu nữa. Một buổi tối đó, bà ôm tôi khóc lóc nói: – Mẹ xin lỗi, nhưng mẹ không còn cách nào khác. Để kiếm tiền lo cho con, mẹ phải làm việc đó. Mẹ xin lỗi, mẹ có lỗi với con, mẹ xin lỗi vì không tạo cho con một gia đình như người khác. Mẹ khóc, tôi cũng khóc, từ khi còn bé, tôi đã bị người khác chửi rủa chỉ vì mẹ. Mẹ làm việc không đạo đức, bị xã hội coi thường, nhưng mặc kệ, bà vẫn là mẹ tôi, người đã sinh ra tôi, nên tôi không thể quay lưng với bà. Mẹ tôi rất đẹp, thực sự rất đẹp. Tóc đen, da trắng, và vóc dáng nóng bỏng không khác gì các cô gái trẻ khác. Vì thế, bà không cần phải tranh giành khách với những cô gái khác, vẫn có người tự tìm đến. Từ khi biết mẹ làm công việc đó, tôi đã hứa với bản thân rằng sẽ học hành chăm chỉ, kiếm nhiều tiền để mẹ không phải làm công việc đó nữa. Nhưng khi tôi còn nhỏ, mẹ đã dừng lại. Khi tôi tròn 15 tuổi, một buổi sáng, mẹ thu dọn quần áo và hỏi tôi: – Con muốn có ba không? Hãy đọc “Cướp Chồng Bạn Thân” của tác giả Phạm Vũ Anh Thư để khám phá câu chuyện tiếp theo.