Có những tác phẩm thật sự đặc biệt, và “Tôn Ngộ Không” chính là một trong số đó. Nếu bạn đam mê thể loại tiên hiệp, không thể bỏ qua cuốn sách này! Cùng tìm hiểu thêm về câu chuyện hấp dẫn này:
– Bắt đầu với việc nhân vật chính Tôn Ngộ Không xuất hiện, từ khi mới sinh ra trên mảnh đất này.
– Đây là một câu chuyện đầy kịch tính, với âm mưu phức tạp, và những nhân vật siêu phàm.
– Tôn Ngộ Không, nhân vật chính của câu chuyện, phải trải qua nhiều khó khăn, từ đầu đến cuối truyện, không phải là một cuốn sách hợp với ai thích đọc về tình yêu lãng mạn hay đấu trường hậu cung.
– Truyện đề cập đến tình yêu, mối quan hệ gia đình và tình bạn, điều đó khiến nhiều đoạn truyện đầy xúc động.
– Dựa trên cốt truyện Tây Du Ký, nhưng được xử lý chi tiết và chân thực.
– Cuốn sách trở nên hấp dẫn hơn sau mỗi trang, hãy đọc hết trước khi đánh giá về nội dung và nhân vật chính.
Nếu bạn là người yêu thích thể loại tiên hiệp, “Tôn Ngộ Không” sẽ là một lựa chọn tuyệt vời. Đừng bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu về thế giới phong phú và phức tạp của cuốn sách này!Đâu phải nét hiền từ như những hòa thượng khác, nhưng có vẻ kiên định khó nói được. Đó là Ngũ Hành Sơn rồi.
Hòa thượng ghì chặt dây cương. Con ngựa trắng đột nhiên dừng lại, đạp đạp vó tại chỗ. Hòa thượng nhìn quanh như tìm kiếm gì đó trong núi. – Ai đâu?
Tại góc xa hiếm thấy vết chân người, bỗng nhiên có một cánh tay đầy lông lá vươn ra từ trong bụi cỏ. Cánh tay vén hai bên cỏ dại, một cái đầu khỉ dính đầy cỏ khô lộ ra. – Phì! Phun hai cây cỏ dại ngậm trong miệng, cái đầu khỉ hít một hơi thật sâu, vận sức quát: – Tôi mất mộng đẹp! Cút ngay cho lão tử! Âm thanh vang vọng trong rừng núi hoang vu. Tiếng con khỉ rít gào không ngừng quanh quẩn. – Kia sao?
Hòa thượng nhìn theo hướng âm thanh, thúc ngựa trắng đi từ từ tới. Rất nhanh, con khỉ và hòa thượng gặp nhau. Vừa thấy con khỉ, hòa thượng nở nụ cười. Mà thấy hòa thượng, con khỉ cũng cười, nhưng là cười lạnh. – Là ngươi?
Con khỉ vừa nhìn quần áo đã biết thân phận của đối phương, thậm chí là ý đồ đến. Lịch sử vốn đang thay đổi, nhưng lịch sử vẫn tương tự kinh người. Vẻ lười nhác trên mặt con khỉ lập tức hóa thành nét cười lạnh: – Ngươi tới làm gì? Để lão tử đi Tây Thiên thỉnh kinh sao?
Hòa thượng cũng không nói chuyện, dựng pháp trượng, leo từng bước dọc theo sườn dốc mấp mô, thân thủ nhanh nhẹn. – Trở về đi. Giam ta chính là các ngươi, thả ta cũng là các ngươi, còn muốn nói với ta cái gì thỉnh kinh thành Phật? Coi lão tử là ai chứ?!
Nói xong, con khỉ cười lớn như điên dại, lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn. – Tội gì phải khổ như thế chứ? Chẳng lẽ thí chủ muốn ở chỗ này năm trăm năm nữa sao?
Hòa thượng thở dài, lại không dừng bước. – Có một vạn năm nữa cũng là chuyện của lão tử, có liên quan gì đến con lừa ngốc nhà ngươi đâu?
Con khỉ dùng cánh tay duy nhất có thể cử động sờ sờ chung quanh, muốn tìm một hòn đá ném qua, lại phát hiện năm trăm năm rồi, chút đá vụn bên người đã sớm bị mình ném sạch đi theo thời gian nhàm chán. Hiện tại chỉ có thể vơ được một nắm đất. Đất cũng được! Con khỉ tiện tay ném ra: – Cút!
Mời các bạn đón đọc Đại Bát Hầu của tác giả Giáp Ngư Bất Thị Quy.