Trong thể loại tiểu thuyết du đãng, Duyên Anh lưu ý rằng “Tuổi trẻ bơ vơ, thèm xả thân cứu giúp đời, mà rốt cuộc tinh thần hào hiệp đó biến thành tinh thần du đãng.” Trong “Điệu Ru Nước Mắt,” ông nhấn mạnh về nhóm người trẻ này như là “những thằng trong sạch nhất trong xã hội,” “du đãng nhiều thằng lương thiện gấp bội những thằng to tiếng đòi giáo dục du đãng” hoặc “xã hội du đãng cũng ăn đứt xã hội đạo đức giả.” Họ là những người nổi loạn vì cảm giác cô đơn, “nổi loạn tâm hồn” do “bất mãn gia đình, học đường, tổ quốc,” hoặc thù đời, “khinh miệt cuộc đời, vì cuộc đời cứ coi nó là du đãng.”
Trong cuộc trò chuyện với nhà văn Đỗ Tiến Đức, Duyên Anh tiết lộ rằng khi viết cuốn tiểu thuyết du đãng đầu tiên, “Điệu Ru Nước Mắt,” ông bắt đầu thấy chán nản với tình hình các tướng lãnh đảo chánh nhau, “ông tướng này bắt ông tướng kia, nay là tướng anh hùng mai là tướng gian, lung tung hết.” Dưới góc độ của một nhà văn, ông cảm thấy tình trạng đó quá nản chí, không còn gì đáng ca ngợi nữa. Đó là lý do ông quyết định mang yếu tố du đãng vào để khen ngợi, và “thế thôi.”
—
Điệu Ru Nước Mắt là một cuốn sách đầy cảm xúc và ý nghĩa của tác giả Duyên Anh. Cuốn sách này kể về câu chuyện của nhân vật chính là Linh, một cô gái trẻ đầy nhiệt huyết và ý chí. Cuộc đời của Linh đã trải qua biết bao sóng gió, từ những niềm vui, hạnh phúc đến những đau khổ, nước mắt.
Cuốn sách mở đầu bằng việc giới thiệu về cuộc sống của Linh, một cô gái trẻ sống ở một vùng quê nghèo. Linh không may mắn khi phải trải qua những bi kịch từ nhỏ, mất mẹ từ khi còn rất nhỏ và cha cô lại mắc phải một căn bệnh nặng. Từ đó, Linh phải đối mặt với sự cô đơn và trách nhiệm lớn lao từ việc phải lo cho gia đình.
Tuy nhiên, Linh không bao giờ từ bỏ hy vọng và ý chí của mình. Cô luôn cố gắng hết mình để vượt qua khó khăn, học tập và làm việc chăm chỉ để nuôi sống gia đình. Cuộc sống của Linh cứ như là một chuỗi ngày đau khổ, nước mắt và hy vọng. Cuốn sách đã mô tả rất chân thực và sâu sắc về những nỗi đau, nước mắt mà Linh phải trải qua.
Điệu Ru Nước Mắt không chỉ là câu chuyện về cuộc đời của Linh mà còn là câu chuyện về tình yêu thương, sự hy sinh và ý chí phi thường. Trải qua bao nhiêu sóng gió, Linh vẫn không bao giờ từ bỏ hi vọng và niềm tin vào cuộc sống. Cô luôn tin rằng, dù cho cuộc đời có đau khổ đến đâu, thì vẫn còn những điều tốt đẹp và hạnh phúc đang chờ đợi phía trước.
Cuốn sách cũng đề cập đến những mối quan hệ xã hội, sự đau đớn và khổ đau mà những người phụ nữ nông thôn phải trải qua. Nó đã đưa ra những tình tiết rất chân thực và gần gũi với độc giả, giúp họ hiểu rõ hơn về cuộc sống và tâm trạng của những người phụ nữ bị áp đặt bởi xã hội.
Ngoài ra, cuốn sách cũng đề cập đến vấn đề giáo dục và quyền lợi của phụ nữ. Linh là một ví dụ sống động về sự quyết tâm và nỗ lực của phụ nữ trong việc vươn lên từ đau khổ, tìm kiếm kiến thức và tự do cho bản thân. Cuốn sách đã đưa ra những thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của giáo dục và quyền lợi của phụ nữ trong xã hội.
Cuối cùng, Điệu Ru Nước Mắt là một cuốn sách đầy ý nghĩa và cảm xúc, nó đã góp phần làm thức tỉnh và chuyển động tâm hồn của độc giả. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện về cuộc đời của Linh mà còn là thông điệp về sự kiên cường, hy vọng và tình yêu thương. Điệu Ru Nước Mắt xứng đáng là một tác phẩm văn học đáng đọc và suy ngẫm.
===
Duyên Anh, hay tên thật là Vũ Mộng Long, sinh ngày 16 tháng 8 năm 1935 tại làng Tường An, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Ông đã học tiểu học và trung học tại Thái Bình và Hà Nội. Là một trong những nhà văn nổi tiếng miền Nam trước năm 1975, Duyên Anh nổi tiếng với tài năng đa dạng, nhưng cũng có khía cạnh gây tranh cãi, đặc biệt là trong lời nói!
Duyên Anh thích “tháu cáy” và thách thức đối thủ, nhưng lại rất nhạy cảm khi bị người khác “tháu cáy”. Năm 1954, ông Duyên Anh di cư vào miền Nam. Để kiếm sống, ông đã thực hiện nhiều công việc khác nhau, không giữ một nghề cố định. Ông từng tham gia nhóm sơn đông mãi võ, đi cùng đoàn cải lương lưu diễn, và thậm chí quảng cáo cho gánh xiếc rong. Ông cũng đã làm gia sư, dạy kèm cho trẻ con và giảng dạy đàn ghita, sáo trúc cho những người học nghệ thuật.
Duyên Anh bắt đầu viết thơ từ rất sớm, và đến những năm cuối thập kỷ 50, ông chuyển sang viết văn xuôi. Ban đầu, ông viết để thỏa mãn đam mê với bút ký mà không đăng tải công khai. Cho đến năm 1960, ông được nhà văn Trúc Sĩ giới thiệu cho nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, tổng biên tập của tờ Chỉ Đạo. Bài thơ đầu tay “Bà mẹ Tây Ninh” của ông đã được đăng trên tờ này. Sau đó một tháng, những tác phẩm như truyện ngắn “Hoa Thiên Lý” và “Con sáo của em tôi” tiếp tục xuất hiện trên Chỉ Đạo, với sự giới thiệu và đánh giá tích cực của Nguyễn Mạnh Côn. Duyên Anh được độc giả chào đón nồng nhiệt. Mỗi bài viết được trả nhuận bút 5.000 đồng, một con số đáng kể vào thời điểm đó. Sự ưu ái và hỗ trợ của Nguyễn Mạnh Côn đã tạo điều kiện cho sự nghiệp sáng tác của ông trên các diễn đàn văn học. Tuy nhiên, đây cũng là điểm khởi đầu cho mối quan hệ rắc rối của cả hai trong tương lai.
Mời các bạn đón đọc Điệu Ru Nước Mắt của tác giả Duyên Anh