Được nhé!
Đại Cảnh Sát – Jason Dark
Jason Dark bắt đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng. Sau đó, ông tiếp tục viết một vài tiểu thuyết hình sự và về Miền Tây, cho đến khi sáng tác ra nhân vật John Singlair, một thám tử tại London, là cán bộ của Scotland Yard. Những kẻ theo dõi, cần được loại bỏ bởi John không phải là những tên tội phạm bình thường. Với sự hỗ trợ từ bạn bè, cây thánh giá thần bí và khẩu Beretta bắn đạn bạc, John Singlair đã trở thành một chuyên gia săn ma và tiêu diệt quỷ. Sự thành công của cuộc phiêu lưu của John đã biến ý tưởng thành một loạt truyện phim có số lượng người đọc không ngừng tăng.
Jason Dark sử dụng mọi “danh mục” của thế giới bí ẩn, từ những huyền thoại cổ đại trải rộng khắp châu lục như Medusa quỷ, ma cà rồng, xác sống… Các câu chuyện về đạo Thiên Chúa, đạo Phật, đạo Hồi, các nhóm tôn giáo ở Á, Mỹ, Âu, những truyền thuyết từ từng vùng miền cụ thể, kết hợp với những lý thuyết khoa học viễn tưởng hiện đại như chuyến du hành thời gian, vật chất trường, từ khóa sinh học mạnh mẽ… Sự huyền bí được tác giả sử dụng để “đối mặt” với những vấn đề thời sự nóng hổi từ một góc nhìn về nhân sinh: bảo vệ môi trường, bảo vệ viên cơ sở gia đình, giữ gìn lòng tin vào điều tốt lành…
Trong mỗi cuốn tiểu thuyết, tác giả đưa nhân vật anh hùng của mình vào trận đấu tại các địa điểm cụ thể ở châu Âu và thậm chí cả ở châu Phi, châu Mỹ. Các yếu tố đặc biệt trong các truyền thuyết địa phương được sử dụng làm nền tảng cho cuộc đụng đầu giữa cái thiện và cái ác. Sự nhanh chóng và sự lôi cuốn của cốt truyện là điểm thu hút chính.
Dù các miêu tả chỉ là thoáng qua nhưng chi tiết sắc sảo về phong cảnh, tập tục địa phương cũng tạo nên một khía cạnh lôi cuốn khác. Một điểm nổi bật trong loạt truyện John Singlair là việc tuân thủ Luật bảo vệ Thanh Thiếu niên của Đức mà tác giả Jason Dark luôn tuân thủ chặt chẽ: hấp dẫn, song không quá đẫm máu, không quá căng thẳng, không quá nhiều cảnh xác chết. Điều tốt là điều chủ yếu, cái thiện luôn thắng, đạt đến những đỉnh cao mới.
Một số tác phẩm đã được dịch ra tiếng Việt và NXB Thanh Niên phát hành trong Tủ sách Lâu Đài Xanh, hầu hết đều thuộc series Geisterjäger John Sinclair gồm hơn 300 cuốn sách:
– Hòn Đảo Bí Hiểm (Geisterjäger John Sinclair #002 – Die Totenkopf-Insel)
– Bàn Tay Gã Đao Phủ (Geisterjäger John Sinclair #248 – Gatanos Galgenhand)
– Điệu Nhảy Thầy Tu (Geisterjäger John Sinclair #270 – Geistertanz der Teufelsmönche)
– Câu Đố Bí Hiểm (Geisterjäger John Sinclair #640 – Das Blut-Rätsel)
– Nhóm Đạo Wyang (Geisterjäger John Sinclair #688: Der Kult)
– Điệu Tango Bí Hiểm (Geisterjäger John Sinclair #718: Tango Fatal)
– Con Quái Vật Sau Những Nụ Hoa (Geisterjäger John Sinclair #731 – Die Blüten-Bestie)
– Lưỡi Dao Bị Nguyền Rủa (Geisterjäger John Sinclair #740: Todesgruß der Templer)
– Bi Kịch Người Sói (Geisterjäger John Sinclair #759 – Werwolf-Wahnsinn)
– Thiên Tài Bí Hiểm (Geisterjäger John Sinclair #791 – Diondra, einfach mörderisch)
– Bức Tường Đá Kinh Hoàng (Geisterjäger John Sinclair #865 – Auf ewig verflucht)
– Con Quỷ Đất (Geisterjäger John Sinclair #879 – Das Erdmonster)
– Con Gái Quỷ Medusa (Geisterjäger John Sinclair #1778 – Das Wappen der Medusa)
– Lạc Vào Cõi Ma
– Đội Quân Ánh Sáng
– Dàn Máy Tính Quỷ Ám
Các bản dịch tiếng Việt thường ghi nhầm tên tác giả là Jarson Dark.
Hãy sẵn sàng!
Khốn khổ, cô ấy đã lừa tôi, và tôi đã đánh giá thấp quá phụ nữ đó. Tôi đã phá hủy ba tấm gương. Chín tấm gương còn lại đang trước mặt tôi. Chín lần Ramona. Nhưng Ramona thực sự đang ở đâu?
Cô ta chắc chắn đang đứng ở vị trí trung tâm, nhưng đáng tiếc vị trí này lại ẩn trong bóng tối. Dù tôi nhìn về hướng nào, tôi cũng không thấy phụ nữ đó.
Tất nhiên, cô ấy quen với mỗi góc nhỏ trong căn nhà này, cô ấy biết phải chuyển động như thế nào, phải đứng ở đâu để làm lạc đối thủ. Dù sao, ánh sáng từ chiếc đèn cũng đủ cho tôi nhận biết mặt cô ta. Bản thân khuôn mặt đang bị bóng.Nhân vật nhảy múa tuyệt vời như được phủ dầu. Đôi mắt lấp lánh như hai viên đá màu đen. Không còn vẻ quyến rũ và gợi cảm như lúc vũ đạo nữa. Người phụ nữ trước mặt tôi giờ đây trở thành một kẻ sát nhân, một người sẽ thưởng thức từng khoảnh khắc đến giây phút cuối cùng. Kể cả việc giết chết đối thủ.
– Cậu không thể nghĩ đến khả năng đó, phải không?
– Đúng vậy.
Cô ta nhếch môi.
– Tôi sẽ nói cho cậu biết, Singlair. Tôi sẽ không để ai phá huỷ thế giới mà tôi đã xây dựng. Tôi sẽ không chịu nhìn thấy cậu phá hủy những gì cha mẹ tôi để lại. Tôi đã phải chứng kiến cách mà cậu hủy hoại tinh thần của họ, lòng căm phẫn trong tôi trỗi dậy, nhưng cậu chỉ khiến cho sự căm ghét của tôi càng trỗi dậy. Singlair, tôi sẽ tiếp tục, tôi sẽ tiếp tục hành động thay mặt cho họ. Tôi sẽ chứng minh cho Beelzebub thấy tôi là một đệ tử trung thành và xứng đáng.
Tôi lắc đầu. Một cử chỉ thất vọng, tiếc nuối.
– Tôi thật tiếc cho cô, Ramona. Cô đã chọn sai con đường. Hãy nghe tôi đi, cô không thể chiến thắng đâu. Không có một cơ hội nào cả. Ác sẽ luôn thất bại trước Thiện. Nó đã thua cuộc suốt thời kỳ lịch sử, và không có lý do để thay đổi. Tại sao cô lại đối đầu với điều đó?
– Vì tôi đã quyết định!
– Xin nhường đi, Ramona!
– Không bao giờ! – Người phụ nữ giơ súng lên.
Tôi muốn kéo dài cuộc trò chuyện hơn nữa nếu có thể. Trong lòng, có chút hy vọng tìm ra chỗ trốn của cô ta. Không phải sau, không giữa những tấm gương, mà phía trước chúng. Nếu không, những tấm gương không thể phản chiếu rõ hình ảnh của cô ta như vậy.
Tôi thở dài. Bề ngoài trầm tĩnh, không hề biểu lộ gì. Trong lòng, tôi hy vọng có cách nào đó khiến cô ta phải lộ diện. Chỉ cần bước về phía trước vài bước, tôi sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Tôi đã nghĩ đến việc sử dụng đèn pin để soi sáng mọi nơi nhanh chóng, nhưng phương pháp này không thể đem lại kết quả, vì Ramona đã quyết tâm đẩy tôi xuống địa ngục.
Với khẩu súng đã nạp đạn trong tay cô ta, mục tiêu sẽ trở thành một bài toán dễ giải quyết.
– Không có thời gian cho cầu nguyện cuối cùng, Singlair. Tôi muốn thấy cậu chết!
Người phụ nữ tràn đầy hận thù. Cô ta không giữ vẻ lạnh lùng của một tay sát nhân chuyên nghiệp, và đây là cơ hội cho tôi. Những người hành động như cô ta thường sẽ tiết lộ ý định trước khi hành động.
Cô ta giơ hai tay lên, nhưng đồng thời gập nòng súng xuống. Cô đang ở trên và muốn bắn phá xuống dưới. Những gì tôi kể chậm chạp, nhưng trong thực tế diễn ra rất nhanh chóng, và tôi phản ứng cũng rất nhanh chóng.
Tôi nhảy lên phía sau.
Đúng lúc khẩu súng bắt đầu nổ.
Khi tôi lăn đi, tôi vẫn thấy lửa bắn từ nòng súng, sau đó tôi đập mình xuống bậc cầu thang. Danh mục đạn tấn công sàn nhảy, làm nứt toác sàn gỗ.
Những viên đạn gần kề, chúng đến gần, chỉ còn một nhịp tim nữa là chúng sẽ trở thành vụ thảm sát.
Tôi lăn xuống dưới.
Đó là bậc cầu thang trên cùng.
Tôi lấy đà, nhảy mạnh. Tôi quay người xuống, nhanh chóng. Tôi không cần thêm năng lượng, độ quay ban đầu đủ mạnh để tôi quay theo các bậc thang.
Âm thanh súng im lặng.
Kèm theo là tiếng kêu, không phải là khóc lóc, rên rỉ hay hét lên, mà là sự kết hợp của tất cả, tạo thành một tiếng kêu thống khổ của sự thất vọng vô tận.
Tôi nghe thấy tiếng ồn vào tai, khi cơ thể tiếp tục hành trình kỳ diệu xuống dưới.
Tình hình trở nên nguy hiểm hơn, dù tôi đã giảm tốc, vẫn cảm nhận được sự đổ gổ, cứng nhắc của các bậc cầu thang, không cách nào giảm bớt sự cứng nhắc đó.
….
Hãy thưởng thức Cuốn Sách “Điệu Tango Bí Hiểm” từ tác giả Jason Dark.