Đánh Giá “Đóa Mạn Đà La Của Cô Dâu Xứ Lâu Lan” Thể loại: Ngôn tình, tiểu thuyết
Đóa Mạn Đà La của Cô Dâu Xứ Lâu Lan là một tác phẩm kỳ diệu kết hợp nhiều yếu tố như kinh dị, Phật giáo, hoàn hồn mượn xác, tình yêu qua vài kiếp,… Trước khi bắt đầu đọc, tác giả đã tận tình giới thiệu về hai địa điểm chính của câu chuyện: Đôn Hoàng và Tân Cương.
Đôn Hoàng là một thị xã tại đại cấp thị Cửu Tuyền, tỉnh Cam Túc, nổi tiếng với các tượng Phật trong hang đá và còn giữ nhiều di sản văn hóa cổ đại. Núi Minh Sa, Nguyệt Nha Tuyền, và hang Mạc Cao là những địa danh đáng chú ý tại Đôn Hoàng, với lịch sử và văn hoá phong phú.
Tân Cương, với nghĩa là ‘biên cương mới’, chiếm một phần lớn diện tích Trung Quốc và là điểm giao thoa của hai vùng đất Bồn địa Dzungarian và Tarim. Vở kịch giữa hai nhân vật chính chính diễn ra tại vùng Tân Cương, trên con đường tơ lụa.
Cuốn tiểu thuyết này còn đề cập đến quốc gia cổ Lâu Lan, tồn tại từ thế kỉ thứ II TCN tại vùng Đông Bắc sa mạc La Bố, nay thuộc Trung Quốc. Lâu Lan, với tên gọi tiếng Nga là Krorayina, nổi tiếng với vị trí chiến lược trên con đường tơ lụa và lãnh thổ rộng lớn.
“Đóa Mạn Đà La Của Cô Dâu Xứ Lâu Lan” là một câu chuyện hấp dẫn, rất đáng để bạn khám phá và tận hưởng.Được bao quanh bởi sa mạc, vương quốc Lâu Lan đã trở thành một phần của Đại Hán sau khi nhà Hán ở Trung Quốc xâm chiếm vào năm 108 TCN. Ngày nay, những di chỉ còn sót lại của Lâu Lan chỉ là những tàn tích của các tòa thành mà đã bị vùi lấp trong sa mạc Tân Cương.
Nhắc đến “Con Đường Tơ Lụa” của Trung Quốc, chúng ta không thể không nói đến sự khởi đầu ở Phúc Châu, Hàng Châu, Bắc Kinh và theo tới Mông Cổ, Ấn Độ, Afghanistan, Kazakhstan, Iran, Iraq, Thổ Nhĩ Kỳ, Hy Lạp, vùng Địa Trung Hải và kết thúc ở châu Âu. Con đường kỳ diệu này cũng đi qua Hàn Quốc và Nhật Bản, với chiều dài khoảng 7 nghìn cây số.
Lịch sử của Con Đường Tơ Lụa xuất phát từ việc Trung Quốc là quốc gia đầu tiên trồng dâu nuôi tằm, sản xuất tơ lụa từ thế kỉ 3 TCN. Tơ lụa ban đầu chỉ dành cho vua chúa và tầng lớp quý tộc, sau đó được đưa tới các vùng lân cận, từ đó, Con Đường Tơ Lụa dần dần hình thành. Trong thế kỉ 2 TCN, Trương Khiên đã khai phá một tuyến đường mới để kết nối các vùng lân cận và đảm bảo an toàn hơn, điều này đã đặt nền móng cho việc hình thành Con Đường Tơ Lụa.
Con Đường Tơ Lụa không chỉ là lối thông thương quan trọng dành cho buôn bán mà còn là hành trình giao lưu văn hóa và tôn giáo đa dạng giữa Trung Quốc và Tây Á, mang theo hàng ngàn câu chuyện truyền thống kỳ diệu.
Với những tác phẩm văn học như “Dấu Chu Sa Phật Ấn”, chúng ta được dẫn đến những khám phá về lịch sử huyền bí, đời sống và văn hóa trong quá khứ. Những đoạn văn tươi sáng, cú pháp uyển chuyển, tạo nên một cảm giác hào hứng khi đắm chìm trong trải nghiệm đọc sách.Vẻ sâu thẳm hay nông thật của guồng mặt, với các cảm xúc phản chiếu trên đó, tạo nên một tổng thể đầy huyền bí và quyến rũ. Nguyệt Ấn Thần tự nhận thấy mình giống như một bức tranh của thời đại Tống Triều, với sự chậm rãi và nhẹ nhàng, đan xen giữa niềm vui và buồn, phảng phất như sự giác ngộ của Phật, với nụ cười nhếch môi tinh tế, khiến ai nhìn vào đều khó đoán được cô đang tức giận hay vui vẻ. Thuân mặc: một phong cách vẽ thường gặp trong nghệ thuật Trung Quốc, dùng ngòi bút lông nghiêng để tạo ra đường nét nhẹ nhàng và mốc địa hình núi phương bắc, sau đó mài mực vào để tạo nên sự toàn vẹn của một tình cảm hoặc tâm trạng. Cô gái ít khi đưa cảm xúc ra ngoài, điều này khiến việc thảo luận về tình yêu trở nên khó khăn hơn, Nguyệt Ấn Thần nghĩ thế.
Trên tay cô, có một chiếc vòng tay mà anh trai tặng, màu xanh lục sâu, khắc hoa sen với bảy đóa hoa, năm đóa ở giữa, hai đóa còn lại ở hai bên, với chất liệu màu xanh đen kỳ lạ nào đó, mang đậm nét cổ điển và đẹp mắt. Chiếc vòng này đã nằm bên bưu điện hơn một tháng, cho đến khi Giang Hòa, người yêu cũ, lấy lại và đùa: “Anh trai em thật kỳ quái, tặng em một vật như thế này.” Nguyệt Ấn Thần tức giận chưa từng thấy như thế, cô ngay lập tức chia tay, và đó cũng là người duy nhất yêu cô từ trường đại học. Cô sau này cũng không thể giải thích tại sao mình lại tức giận như vậy, có lẽ là do cảm thấy Giang Hòa không nên châm chọc tình cảm của người anh trai đang ở xa.
Trong tâm hồn của Ấn Thần, Trục Lỗi giống như một vị thần luôn thôi thúc người khác tôn trọng và ngưỡng mộ, thậm chí khi vô tình làm cô bị thương, để lại một vết sẹo nhỏ giữa trán, như một dấu hiệu của sự giải thoát mà anh đã mang lại cho cô. Cô cảm thấy anh như một vị thần vì nỗ lực cứu rỗi và để lại một dấu vết trên cơ thể cô. Đó cũng là lý do khiến Giang Hòa nói cô không bình thường, những người yêu nghệ thuật thật sự không bình thường, có lẽ.
Khi nhớ về Giang Hòa, Nguyệt Ấn Thần luôn nhếch môi, cười nhẹ. Anh là người cởi mở, thích phủ lên mình sự tự do và cởi mở, nếu không có anh mạnh dạn đề nghị biến chiếc vòng tay Trục Lỗi thành một bộ xương khô, thì có lẽ cô sẽ không chia tay. Xương khô? Giang Hòa quả thật biết cách khiến mọi thứ trở nên phức tạp!
Ấn Thần tò mò đặt móng tay vào giữa chiếc vòng, nhìn chăm chú. Chiếc vòng khá nặng, chủ yếu là do bảy đóa hoa sen. Cô không biết loại gỗ nào có thể tạo ra cân nặng lớn như vậy cho một vật nhỏ. Hương khí nhàn nhạt của cây hoắc điệp còn vương vấn. Nghe anh trai nói về hương khí quý giá của hoắc diệp chỉ có ở Tây Vực xưa, được dùng làm cống phẩm cho hoàng đế. Ấn Thần tự hỏi liệu mình có thể coi mình là một nửa của tộc hoàng không?
Một cô bé 7, 8 tuổi ngồi đối diện nhìn cô, rồi bất ngờ khóc lên, chạy vào lòng mẹ, kêu lên: “Mẹ, con sợ…” Mẹ cô bé kìm lậi giận dữ, nhìn Ấn Thần một cái, rồi quay sang an ủi con gái. Ấn Thần ngơ ngác, cảm thấy xấu hổ. Cô đã làm gì khiến cô bé kia sợ vậy?
Xe lửa rê dần vào ga Đôn Hoàng. Ấn Thần cười mỉm, biểu lộ sự xấu hổ với hai mẹ con, chuẩn bị xuống xe. Hai đôi mắt đầy nước mắt của cô bé nhìn cô, hỏi mẹ: “Mẹ, đó có phải là quỷ không?” Mẹ cô lau nước mắt cho cô, ôm cô vào lòng, lẩm bẩm: “Không phải, không phải, chắc chắn không phải…” Ấn Thần sửng sốt, nhìn về chiếc vòng tay, vẫn là màu xanh đen, hoa sen như lúc nào.
Đôn Hoàng, một thành phố cổ đại và bí ẩn. Vào thế kỷ 4 sau Công Nguyên, giới tu sỹ đã dùng bùn ở đây, tạo ra cánh tay tròn mịn đầu tiên của Quan Âm, kể từ đó, tên Đôn Hoàng không chỉ gắn liền với những khung cảnh lịch sử, mà còn gợi lên điều gì đó huyền bí trong tâm trí mỗi người.
Khi Ấn Thần bước ra khỏi sân ga, thành cổ bao phủ dưới ánh hoàng hôn, lấp lánh trong ánh nắng vàng, cát vàng phía sau tô đêm thêm vẻ uy nghi, tạo nên một hiện thực lịch sử hùng vĩ, khiến Đôn Hoàng trở nên như một thiếu nữ tuổi nửa chiều, bí ẩn và hấp dẫn, mặt nạ mỏng che giấu nhưng lôi cuốn, khiến lòng người muốn tìm hiểu sự hoán đổi toàn diện. Sự thần bí luôn khiến con người tò mò và khám phá.
Hãy sẵn sàng khám phá “Đóa Mạn Đà La Của Cô Dâu Xứ Lâu Lan” của tác giả Đồng Hoa.