Cuốn sách “Đọc lại Thất Chân Nhân Quả” của tác giả Huệ Khải là một tác phẩm đánh giá lại những nội dung chính trong Thất Chân Nhân Quả – một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Phật giáo Đại Thừa. Trong đó, tác giả đã phân tích kỹ lưỡng từng nội dung chính trong Thất Chân Nhân Quả và bổ sung những luận điểm mới để làm sáng tỏ thêm ý nghĩa của tác phẩm.
Cụ thể, trong phần mở đầu của cuốn sách, tác giả Huệ Khải đã giới thiệu ngắn gọn về lịch sử hình thành và những đóng góp quan trọng của Thất Chân Nhân Quả đối với Phật giáo Đại Thừa. Theo đó, Thất Chân Nhân Quả là một trong những tác phẩm được coi là đỉnh cao của Phật học Đại Thừa, được soạn thảo bởi Đức Vô Trước Hộ Pháp vào khoảng thế kỷ thứ 3. Tác phẩm này đã tổng hợp và phát triển các lý luận về bản chất của vũ trụ, con người và giải thoát theo quan điểm của Phật giáo Đại Thừa. Nội dung của Thất Chân Nhân Quả sau đó đã trở thành nền tảng cho nhiều trường phái Phật giáo Đại Thừa phát triển.
Tiếp theo, tác giả Huệ Khải đi sâu phân tích từng nội dung cốt lõi của Thất Chân Nhân Quả. Cụ thể:
– Về chân nhân đầu tiên là Không tánh: Tác giả giải thích khái niệm Không theo quan điểm của Phật giáo Đại Thừa không phải là sự trống rỗng, mà chính là bản chất tự tánh của mọi hiện tượng. Mọi sự vật đều do duyên khởi mà có, không có bản thể tuyệt đối.
– Về chân nhân thứ hai là Duyên khởi tánh: Tác giả phân tích kỹ về nguyên lý Duyên khởi theo quan điểm của Phật giáo, trong đó mọi hiện tượng đều do nhân duyên tương ứng mà hình thành, không có bản thể tự tại.
– Về chân nhân thứ ba là Vô ngã tánh: Tác giả giải thích về quan điểm Phật giáo về sự vô thường, vô ngã của chúng sinh. Con người không có một cái ngã tự tại, mà chỉ là sự tổ hợp của các yếu tố vật chất và tinh thần.
– Về chân nhân thứ tư là Như Lai thân: Tác giả phân tích về bản chất tối thượng của Phật – Như Lai, là một pháp thân siêu việt, vượt khỏi mọi hình thức.
– Về chân nhân thứ năm là Như Lai phương tiện: Giải thích về cách thức Phật dùng phương tiện hữu duyên để dạy đạo, theo năng lực hiểu biết của chúng sinh.
– Về chân nhân thứ sáu là Bồ đề tâm: Phân tích về bản chất chân chánh của trí tuệ giác ngộ, là trạng thái tâm thức siêu việt của đức Phật.
– Về chân nhân thứ bảy là Phật quả: Giải thích về quả vị tối thượng mà đức Phật đạt được sau khi giác ngộ, thoát khỏi mọi phiền não.
Ngoài ra, trong phần kết luận của cuốn sách, tác giả Huệ Khải còn bổ sung thêm những góc nhìn mới về cách hiểu tổng thể Thất Chân Nhân Quả theo quan điểm của Đại Thừa. Theo đó, bảy chân nhân này không phải là những phạm trù riêng rẽ, mà chính là sự thể hiện của một bản chất duy nhất – Phật tánh bên trong mọi pháp.
Mời các bạn đọc sách Đọc lại Thất Chân Nhân Quả của tác giả Huệ Khải.