Đói – Knut Hamsun
Knut Hamsun, người Na Uy, đã được Viện Hàn lâm Thụy Điển tặng giải Nobel văn chương vào năm 1920 cho tác phẩm “Nhựa của đất” (1917). Cuốn sách này đã nhanh chóng trở nên phổ biến và được chú ý cả ở nguyên tác và bản dịch. Với cốt truyện và phong cách độc đáo, tiểu thuyết này đã thu hút sự quan tâm sâu sắc từ độc giả ở nhiều quốc gia khác nhau.
Nhựa của đất tái hiện một cuộc sống là cơ sở cho sự tồn tại và phát triển của xã hội, đồng thời khơi lên cuộc đấu tranh gay gắt giữa con người và thiên nhiên khắc nghiệt. Mặc dù có thể được coi là một tác phẩm cổ điển, nhưng nó mang đến nhiều điều mới lạ và giá trị bền vững với thời đại hiện đại.
Nhựa của đất là một bản hùng ca về lao động, tập trung vào sức lao động cần cù và sự gắn kết của con người trong quá trình xây dựng và phát triển. Hamsun đã mô tả một cách tinh tế về vẻ đẹp và anh hùng của lao động, giống như sự hi sinh và vĩ đại của người lính đối diện với thách thức của cuộc đời.
Đọc “Nhựa của đất” không chỉ đem đến niềm vui trong từng trang sách mà còn cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về ý nghĩa của lao động và sự sống còn. Một tác phẩm đáng để mọi người khám phá và tận hưởng.Nếu như Hamsun đã bỏ qua mọi nỗi buồn về văn minh, tác phẩm của ông đem đến một cái nhìn chính xác về nền văn hóa mới mà thế giới đang chờ đợi. Ông không tạo ra “loại hình nhân vật” truyền thống. Mỗi nhân vật nam và nữ đều sống động, ngay cả trong những tình huống đơn giản nhất. Có người, những người tốt nhất, có mục tiêu và tư duy không thể lường trước, như nhân vật chính, một người nông dân trầm lặng và lao động như một sự tiếp nối của nền văn minh cổ xưa. Còn những người khác thì bị đắm chìm trong những ham muốn ích kỷ và suy nghĩ ngốc nghếch, tạo nên sự không ổn và hoang mang. Tất cả đều mang dấu ấn của dòng máu Na Uy và bị định hình bởi “quả của đất”. Hamsun đã tái hiện một cách tinh tế vẻ đẹp của ngôn ngữ Scandinavie, từng từ ngụ ý đa chiều. Khi người Thụy Điển nói về “quả của đất”, họ nghĩ ngay đến một thứ đầy ắp, tươi ngon, thường thấy trong các vùng nông nghiệp. Nhưng trong tác phẩm của Hamsun, “đất” là nơi hoang vu, khắc nghiệt, mà từ đó nảy mầm tất cả, bất kể tốt hay xấu, giữa con người hay thiên nhiên, trên rừng hoặc đồng cỏ. Hamsun đã đem lại những loại “quả” đặc biệt cho mùa gặt của chúng ta. Việc tái hiện tâm lý, cũng như nhiều khía cạnh khác, trong tác phẩm rất nhân văn, không làm giảm tính gốc của câu chuyện mà ngược lại tăng cường thêm vẻ tinh túy. Đó là sự phản chiếu lực lượng của ánh sáng chân lý, không tránh khỏi sự thật nghiêm túc. Những chi tiết, hình ảnh, và nhân vật đều đầy chân thực. Tính nhân loại của chúng chuẩn xác, không ai bị bỏ quên. Tác phẩm được đánh giá cao bởi những người từ nhiều phong cách, ngôn ngữ và văn hóa khác nhau. Hamsun đã kết hợp một cách tinh tế giữa niềm vui và nỗi đau, chứng tỏ sự đồng cảm với số phận con người và bản chất của họ. Dù vẫn giữ sự trong sáng trong nghệ thuật, ông loại bỏ mọi điệu văn phức tạp để tập trung vào sự chân thực và rõ ràng, mang đến cho độc giả một trải nghiệm ngôn ngữ độc đáo và mạnh mẽ.Knut Hamsun, tên thật là Rnud Pedersen, là một nhà văn Na Uy nổi tiếng đoạt giải Nobel Văn học năm 1920. Tác phẩm “Sult” (Đói) của ông đã chấn động giới văn học với bút pháp độc đáo mô tả tâm hồn đầy khổ đau của một nhà văn trẻ. Không chỉ được đánh giá cao bởi giới phê bình mà còn được đưa lên màn ảnh rộng hai lần. Knut Hamsun đã để lại một di sản văn học quý báu, không thể phủ nhận giá trị của những tác phẩm mà ông đã sáng tác. Hãy đón đọc và khám phá thế giới văn học đầy phong phú của ông.Nhưng thôi, quỷ tha ma bắt chúng đi! Tôi không ngửa tay xin những đồng curon ấy, và chúng cũng chẳng ở trong tay tôi lâu. Liền sau đó tôi đưa chúng cho người khác, tôi trả tiền nhà cho những người xa lạ mà tôi sẽ chẳng bao giờ thấy lại. Tôi là người thế đấy, khi cần, có thể cho tới đồng xu cuối cùng. Nếu Ilaialy đúng là người như tôi tưởng, nàng sẽ không hối hận rằng đã gửi tiền cho tôi. Thế thì còn băn khoăn gì nữa? Ðiều ít nhất nàng có thể làm được là thỉnh thoảng gửi cho tôi mười curon. Vì cô gái tội nghiệp này yêu tôi mà, thậm chí yêu một cách tuyệt vọng. Hồi lâu tôi tự an ủi mình bằng ý nghĩ này. Không nghi ngờ gì nữa – nàng yêu tôi, tội nghiệp…
Năm giờ. Cơn kích thích thần kinh đã lắng, đầu tôi lại bắt đầu trống rỗng, chỉ còn tiếng ù ù trong đó. Tôi nhìn vào khoảng không bằng đôi mắt đờ đẫn và không hiểu sao lại nhìn thấy một hiệu thuốc trước mặt. Cơn đói tiếp tục cấu xé, làm tôi vô cùng khổ sở. Tôi cứ ngồi như thế, trân trân nhìn phía trước. Dần dần tôi nhìn thấy một hình người. Hình người ấy cứ rõ dần và cuối cùng tôi nhận ra đó là người đàn bà bán bánh rán bên hiệu thuốc.
Tôi hít thở thật sâu, ưỡn thẳng lưng trên ghế và bắt đầu nhớ lại. Vâng, tất nhiên đó chính là bà bán bánh rán lần trước, với cái bàn bánh ấy và vẫn ngồi ở chỗ ấy. Tôi huýt sáo mấy lần, bật ngón tay rồi đứng dậy khỏi ghế, đi về phía hiệu thuốc.
Khi lại gần, tôi nhìn bà ta một chốc rồi ngồi xuống cạnh. Tôi mỉm cười, gật đầu với bà ta như người quen.
…
Mời các bạn đón đọc Đói của tác giả Knut Hamsun.