Đội Săn Của Quốc Vương Xtac’
Trong một số bài viết trên Báo Văn Học gần đây, một số nhà phê bình văn học Liên Xô đã nêu bật về một tác phẩm văn học đặc sắc trong văn xuôi Xô-viết mà theo họ, chưa được công nhận đúng mức – đó chính là các tác phẩm truyện dài và tiểu thuyết của nhà văn Vladimir Kôrôtkêvich, một tên quen thuộc đến từ Bêlôruxia.
Kôrôtkêvich, sinh năm 1930 ở tỉnh Oócsa, Bêlôruxia, đã tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Kiep vào năm 1954 và sau đó nhận bằng viết văn từ Đại học ở Mátxcơva vào năm 1960. Ông là tác giả của các tác phẩm thơ, tiểu thuyết, và kịch.
Những tác phẩm văn xuôi của Kôrôtkêvich như “Kitô Giáng Thế Ở Gôrôđen” (1966), “Nhành Lúa Dưới Tay Liềm” (1968), “Hắc Lâu Oócsanxki” (1979), những câu chuyện dài “Huyền Thoại Xa Xưa” (1961, được soạn thành ca kịch năm 1978 bởi nhạc sĩ Xmônxki), “Đội Săn Của Quốc Vương Xtác” (1964, được chuyển thể thành phim vào năm 1980), các tập tùy bút “Cổ Tích Đất Nước Hổ Phách” (1963) và “Tiếng Chuông Ngân Dưới Đáy Hồ Sâu Thẳm” (1969) và nhiều tác phẩm khác – tất cả đều kể về lịch sử và thiên nhiên của đất nước Bêlôruxia, bởi vì đối với ông, “Bêlôruxia là mảnh đất tươi đẹp nhất trên đời” (trích từ “Truyện Hai Chú Gấu Của Tôi”).
Hãy để tôi giới thiệu thêm về tác phẩm “Đội Săn Của Quốc Vương Xtác”. Đây là một ví dụ xuất sắc cho thể loại trinh thám lịch sử, một thể loại mà đang ngày càng phát triển trong một số nền văn học dân tộc ở Liên Xô. Câu chuyện này lấy cảm hứng từ những truyền thuyết về lời nguyền và sự trả thù khủng khiếp từ Quốc Vương Xtác cùng đội săn của Người đối với gia tộc Sliăcta Janốpxki, mà đã phản bội Tổ Quốc Bêlôruxia.
Tác phẩm này nổi tiếng với cốt truyện kinh dị và bí ẩn, khi nhóm săn thủy tưởng đã mất tích hàng thế kỷ lại hiện lên gây ra những vụ án đẫm máu và kinh hoàng. Vậy họ là ai? Ma quỷ xuất hiện hay một nhóm người bất nhân với hình dạng ma quỷ? Cùng khám phá và tận hưởng tác phẩm đầy hấp dẫn này của Kôrôtkêvich.
VŨ THẾ KHÔI.Dạo chơi trong khu vườn, leo lên những bức tường rậm rạp của tòa lâu đài, bạn sẽ tan chảy trước vẻ đẹp hiểm trở. Bãi cỏ cao ban đầu được phủ lên lớp phấn trắng xinh đẹp, rồi ửng hồng dưới những tia nắng đầu tiên. Cả tường nhà lung linh ửng hồng, rạng rỡ như vừa trải qua giấc ngủ dài sau ba năm bị lấp lánh trong vẻ đẹp bi thương của lâu đài. Những ô kính sặc sỡ lấp lánh dưới ánh nắng ban mai, khu đất bên cạnh tường ướt đẫm mồ hôi, thảm cỏ trở nên mềm mại hơn. Khi hai bạn bước ra khỏi lâu đài, cảnh tượng khiến lòng người xiết bao. Cỗ xe đã sẵn sàng trước cửa, cửa nả thoải mái xếp sau xe. Bạn dẫn Ngàiđêia của mình, che một tấm áo lông mỏng, dẫn dắt nàng ra khỏi nhà, giúp nàng lên xe và ngồi bên cạnh. Cả hai nhìn nhìn tòa lâu đài lần cuối, nơi họ đã chia sẻ những đau khổ và phát hiện một tình yêu đích thực, khiến họ lìa xa mà không hối tiếc. – Bạn sẽ làm gì với tất cả của này? – Bạn hỏi. Ngàiđêia rùng rợn như bị lạnh. – Những vật cổ, để cho các bảo tàng; còn lại, để cho những người dân tốt như mugik đã bảo vệ cửa nhà của mình và cứu sống tôi. Tòa lâu đài, hãy biến thành bệnh viện, trường học hoặc cả điều gì khác. – Nàng cười nhẹ: – Đọa tộc! Vô vàn loài ngủ, từ những hành vi bỉ ổi đến những âm mưu độc ác… Vì lý do gì chứ? Vì một ít vàng bạch… Hãy trả lại cho Chúa cái đọa tộc này. Bạn ôm eo nàng – Bạn hiểu rồi đấy. Đúng là cần phải xử lý như thế. Chúng ta cầm giữ cái gì từ cái nợ ấy, khi chúng ta đã tìm thấy nhau. Cả hai chuyển nhượng tòa lâu đài cho người quản gia mới là chị nông dân góa bụa với đứa con nhỏ mà bạn từng bắt gặp bên đường. Đám thế nhân vẫn điều chỉnh. Lòng bạn nhẹ nhõm khi tòa lâu đài biến mất sau những cánh cây. Cơn ác mộng kia đã chấm dứt mãi mãi. Đừng bỏ lỡ cơ hội đọc Đội Săn Của Quốc Vương Xtac của tác giả Vladimir Korotkevich.