Trong một lần tình cờ, tôi đã khám phá cuốn sách này của tác giả Lại Bảo. Cuốn sách đưa đến cái nhìn mới lạ về tâm lý nam giới và những tiếng cười sảng khoái trong cuộc sống hàng ngày. Hãy cùng tôi khám phá nội dung của câu chuyện này!
Lại Bảo, một anh chàng nhà báo đa chiều, vừa mơ mộng vừa thực tế. Với áp lực của tiền bạc trong xã hội hiện đại, anh phải từ bỏ nhiều ước mơ để thích nghi với cuộc sống. Tuy vậy, bên trong, anh là một người nhạy cảm, luôn khao khát hạnh phúc và một người đồng điệu. Tình yêu của anh bị lợi dụng, khiến anh phải đối diện với nỗi đau và lựa chọn giữa tình cảm và tình bạn. Cuộc sống của Lại Bảo đầy biến động khi phải đối mặt với tình trạng thất nghiệp, mất nhà trọ và chuyển đến sống cùng bạn thân, với mối tình mới đầy phức tạp.
Ngoài nhân vật chính, câu chuyện còn kể về một loạt nhân vật phụ đầy màu sắc và hài hước: Đàm Đôn ham gái, Phó Dụ đại gia, Khải xã hội đen, Xương Xẩu… Cuốn sách mang đến những tình huống dở khóc dở cười, là sự kết hợp đầy hài hước và chút đắng cay. Thông qua câu chuyện, chúng ta thấy tình bạn chân thành và tình yêu vượt lên trên mọi rào cản. “Đời Toàn Chuyện Khó Xử” hứa hẹn mang lại những giây phút thư giãn và cung cấp một cơn gió mới đầy sáng tạo cho độc giả.
_________________Trích “Tỏ Tình Say Rượu”:
Lại Bảo hát trên điện thoại: “Hoa cỏ mơn mởn, sương mai trên lá, có một người con gái bên kia dòng sông…”
Sau đó, tôi lải nhải: “Dừng bài hát… được… Cát Cát, thử nghe tôi một xíu ngây ngất!”
Sau khoảng im lặng hai giây, tiếng tôi vang lên: “Tại sao anh hát bài này cho em nhỉ? Em gái, hãy nói đi, tại sao?”
Tiếng Cát Cát trên điện thoại trầm trồ: “Em không biết!” Liệu cô ấy đang khóc chăng?
“Không biết à? Vậy mà anh nói từ tận sâu trong tim mình, vì anh – thích – em!”
Cát Cát ngạc nhiên: “Anh nói gì thế?”
“Anh nói, anh – thích – em!”
“Lại Bảo, anh có say rượu không vậy?”
“Chưa say, ai say chứ? Được rồi… này… ly uống cạn!”
Cát Cát có vẻ tức giận: “Lại Bảo, anh say rồi đó phải không? Nếu anh nói như vậy mà quá thì làm sao?”
“Hi hi, anh thích em, anh thích em!”
“Anh có say rồi, làm sao tin được? Được, nếu mai anh tỉnh rượu vẫn nhớ thì gọi cho em nói lại xem.”
“Ngày mai? Nói lại ư?!” Sau đó, hát tiếp: “Lời yêu… lời yêu anh chỉ nói một lần, biết rằng anh luôn thể hiện bằng hành động…”
_________________Trích “Đánh Ghen”:
Tôi hít một hơi, nhìn Di Di: “Tôi hiểu cô không thoải mái, cô muốn trả thù phải không? Vậy thì đã đủ vui chưa? Nếu chưa, hãy nghĩ ra cách trả thù, nếu tôi có thể thì chắc chắn sẽ làm, đồng ý không?”
Di Di nhăn mặt cười: “Vậy thì thôi. Đây, từ hôm nay, anh sẽ là người yêu của tôi, đối xử với tôi như xưa. Thời hạn không xác định, đến khi tôi chán chường rồi đuổi anh. Anh đồng ý không?”
“Tuyệt đối – không – thể!” Cát Cát hỏi từ trên cầu thang, tạo thêm phần rối bời cho mọi tình huống.
Di Di không màng: “Cho dù là ai, ở đâu, không có liên quan! Bây giờ, Lại Bảo, anh phục tùng tôi?”
“Không phải phục tùng.” Cát Cát lắc đầu, đặt tay lên vai tôi: “Vào thì nói thế này, anh kia còn lại, anh ấy phải làm theo tôi.”Là người viết bài đánh giá Huyên Chiêu Nghi – fb/ReviewNgonTinh0105Một sự chuyên nghiệp và một sự quan tâm đích thực, hôn nhân không phải là một chuyện đùa. Đó là việc cần có kỹ năng và chiến lược, tuân thủ một trình tự nhất định, từ sâu đến nông, nhẹ nhàng tìm hiểu từng góc khuất rồi mạnh mẽ chiếm lĩnh… Hôn lâu sẽ khiến tâm trí loạn nhịp và hơi thở rối bời.
Khi chuông cửa reo, không ai có thể không chú ý. Đại Khí ngồi ngơ, sau đó cầm bập bập mở cửa. Bước chân của anh vẫn nhẹ nhàng, như chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây. Cửa chính nằm ở góc phải của hành lang, chúng tôi đứng ở đây không thể nhìn thấy bên ngoài, chỉ nghe tiếng kinh ngạc từ Đại Khí: “Á!” rồi tiếng cửa mở ra, Đại Khí hỏi: “Em đến đây làm gì?” Câu trả lời: “Đến chiến đấu, em là quân bài dẫn đầu đấy!” Giọng nói quen thuộc – Chu Chu Chu Chu Chu… Chu Tiểu Thiên?!
Chúng tôi chưa hiểu thì thấy Tiểu Thiên nhanh nhẹn nhỏ nhắn bước vào, vẫy tay và hỏi: “Em không đến trễ chứ?” “Vừa bắt đầu!” Cát Cát bên cạnh tôi nói với vẻ vui sướng và hồ hởi.
À à – tôi hiểu rồi, không còn nghi ngờ nào, Cát Cát vừa gọi điện thoại cho Tiểu Thiên lúc trên lầu, nếu không sao cô ấy lại đến nhanh như vậy. Nhưng mục đích của Cát Cát là gì? Liệu cô ấy có muốn đối đầu với Di Di không?
Tiểu Thiên bước đến bên Cát Cát, cả hai nhìn nhau và cười. “À, có vẻ như họ đã tìm được người giúp cho mình.” Di Di nhìn Tiểu Thiên và phát ngôn khiêu khích. Tiểu Thiên vuốt mái tóc và nói: “Bà chị, sao vậy?” Di Di biến sắc ngay lập tức. Dù cô ta cũng xinh đẹp, nhưng Tiểu Thiên thật sự trẻ hơn rất nhiều.
Nhẹ nhàng nhưng không thể chịu đựng, Di Di nói: “Dù cô là ai, đây không phải chuyện của cô!” Cô nhìn qua Cát Cát: “Đừng quên, anh ta là của tôi bây giờ.” Đàm Đôn rất vui, Phó Dụ liếc nhìn Đại Khí. Anh chàng như mây mù, ngơ ngác, nhìn Cát Cát mỉm cười.
Hãy trải nghiệm cùng tác phẩm “Đời Toàn Chuyện Khó Xử” của tác giả Lại Bảo.