Cuốn sách “Dòng Đời Nổi Trôi” là một cẩm nang đầy cảm xúc về hành trình gian khổ và mưu mô của nhân vật chính. Từ những biết bao sóng gió cuộc đời, nhân vật đã trở nên mạnh mẽ và kiên cường hơn qua việc tập luyện Boxing. Sự thăng trầm và tinh thần quyết tâm của nhân vật sẽ khiến bạn không thể rời mắt khỏi trang sách. Đọc “Dòng Đời Nổi Trôi” sẽ khiến bạn nhận ra sức mạnh của dũng khí và lòng kiên nhẫn. Hãy sẵn sàng bị cuốn hút vào câu chuyện đầy cảm xúc này!Sau đó, chỉ biết vò đầu lắc lắc, mong sao những gì xảy ra chỉ là một cơn ác mộng. Rượu say, đòn tỉnh – chính trong thời điểm luẩn quẩn ấy, một người đã xuất hiện khiến tôi tỉnh lại với thực tại. Không ai khác chính là KN… Một trận đòn nhừ tử từ đám tay chân và từ chính anh ta. Dám làm nhiều việc sau lưng tôi như vậy, kể cũng xem như cậu lớn mật đấy. Nể mặt cậu từng là bạn cũ Ngọc, cũng từng là nhân viên thân cận của tôi, xem như gặp gỡ hôm nay thay cho lời cảnh cáo. Chuyện giữa cậu và nó từ giờ chính thức chấm dứt. Tôi không muốn gặp cậu trong hoàn cảnh này lần nào nữa vì lần tới chắc chắn cậu không còn nguyên vẹn như thế này đâu. KN trước giờ đã nói là làm nên tôi hiểu anh ta không nói suông. Chuyện này đến tai anh ấy hẳn là từ miệng Hoa chứ bản thân Ngọc chắn chắn chẳng bao giờ chịu nói ra. Chỉ là chính tôi trong giây phút đau đớn, bê bết ngồi ở góc đường, tự vấn lòng mình đã đến lúc phải chấp nhận sự thật. Trận đòn của KN đau đớn về thể xác nhưng một phần cũng nhờ nó mà tôi thoát khỏi đám mây mù u ám đã vây quanh mình suốt một khoảng thời gian. Tôi mặt dày chủ động hẹn gặp Hoa xem như là lần cuối muốn hỏi thăm tin tức về Ngọc. Đang có một người rất tốt quan tâm đến nó rồi. Chỉ cần anh biến khỏi cuộc đời nó nữa thôi là ổn. Tôi cười khổ cam chịu lời sỉ vả từ Hoa, thực ra cô ấy chịu hẹn gặp tôi thế này đã xem như nể nang lắm rồi. Thông qua một hồi hỏi han tôi cũng chứng thực được “người tử tế” ấy không ai khác chính là T.Hoàng. Rốt cuộc vẫn là linh cảm của mình chính xác – T.Hoàng thực sự có tình cảm với Ngọc. Anh ta rõ ràng có xuất thân lẫn thân thế rất tốt. Chưa kể thâm tình hiện tại khi X và Z vẫn đang trong giai đoạn đầu của sự hợp tác. Đó là còn chưa nói đến cảm tình có sẵn của bà Liên cũng như KN giành cho anh ta. Nếu T.Hoàng thực sự tốt như vậy hẳn Ngọc sẽ có được hạnh phúc, không còn phải gồng mình, không còn phải chịu đựng nữa… Điều này lẽ ra tôi phải lấy làm vui, vậy mà cớ sao sống mũi cứ cay xè đến ê ẩm thế này. Đã thực sự tỉnh rồi đấy nhưng phải quên đi nữa… Quên đi những chuyện cũ… quên Ngọc… quên mối tình đầu, cũng là duy nhất… Hà Nội, có lẽ cũng đã đến lúc phải xa nơi này rồi… Suy nghĩ trên tôi từng cố tránh nhưng cũng đến lúc phải quyết định. Tôi đến thăm anh họ, vừa hỏi han tình hình công ty hiện tại, vừa tiện thể tâm sự về chuyện tôi tính rời Hà Nội. Anh cũng không có ý kiến gì về chuyện tôi muốn vào Nam lập nghiệp, dù sao nhà cửa dưới quê tôi cũng bán hết rồi. Mối liên kết duy nhất còn lại chỉ là mộ phần gia đình và họ hàng mà thôi. Tình hình công ty anh dạo này thế nào rồi, đã giải quyết xong quyết toán với mấy chủ đầu tư kia chưa? Hajzz… Anh họ thở dài ảo nao khi nghe tôi hỏi chuyện kinh doanh, kiếp làm cải, thầu phụ. Ăn rơi ăn vãi công trình từ các chủ đầu tư lớn. Làm chưa xong thì bị ép tiến độ, xong rồi lại bị chậm nghiệm thu quyết toán. Bị ngang nhiên chiếm dụng vốn mà vẫn phải niềm nở để đòi tiền. Lương nhân công nhiều khi còn nợ mà vẫn phải chạy vạy vay mượn để xin dự án. Đơn giản làm nghề này mà không có dự án quay vòng là cầm chắc “chết”. Dự án bên… công ty X vẫn chưa đến hạn hả anh? Ừ, mà sao đang dưng mày lại nghỉ ở đó, thấy nó bắt đầu khó khăn ah? Nghe anh họ nói vậy tôi chỉ biết lắc đầu cười trừ, công ty của anh lẽ ra còn có thể kiếm được nhiều công trình hơn nếu X giành được mấy khu đất kia. Chỉ tiếc vì tôi mà… Thời gian chuẩn bị cho sự chuyển đổi tương đối thảnh thơi nên dạo này tôi hay đi lại quê – Hà Nội để thăm họ hàng và thắp hương mộ phần gia đình. Tôi cũng thường qua thăm mộ cố Đặng mỗi khi từ quê trở lại Hà Nội. Dù gặp nhau không nhiều nhưng những ấn tượng trong quá khứ khiến tôi có cảm tình rất tốt với ông ấy. Đã có lúc tôi từng nghĩ tương lai sẽ được làm con rể, được hàng ngày gọi ông là “Bố” trên công ty cũng như ở nhà, được… Vài bông cúc tươi thay cho những bông đã hơi héo. “Sau này vào Nam rồi, chắc con không còn đến thăm bố thường xuyên được nữa. Thông cảm cho con bố nhé!!!” Bụng của My lộ hẳn rồi con bé mới chịu làm đám cưới, đám cưới vui như hội ấy vì con bé đông bạn đông bè mà. Đợi tiệc mừng này kết thúc tôi mới chia sẻ quyết định vào Sài Gòn sống với Anh Mạnh và đám bạn.Cuốn sách này đầy bất ngờ và hấp dẫn! Tôi đã đọc những dòng cuối cùng với tư duy tưởng tượng đầy sáng tạo. Câu chuyện xoay quanh những mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật khiến tôi không thể rời mắt khỏi trang sách. Cách tác giả vẽ nên những tình huống và nhân vật đầy chi tiết giúp tôi hoàn toàn hiểu và đồng cảm với họ.
Không chỉ có vậy, cách mô tả về cuộc sống, nghề nghiệp và tâm trạng nhân vật cũng rất chân thực. Tôi cảm thấy như đang sống qua từng khoảnh khắc cùng họ, như thể bản thân đã trở thành một phần của câu chuyện. Tôi rất thích cách tác giả kết hợp giữa yếu tố tâm lý và hành động, tạo nên một cốt truyện phong phú và đầy sức lôi cuốn.
Cuối cùng, cái kết đầy bất ngờ và hấp dẫn đã nhấn chìm tôi vào cảm xúc. Tôi chắc chắn sẽ giữ cuốn sách này trong tủ sách của mình để đọc lại nhiều lần. Nếu bạn cũng yêu thích việc khám phá những câu chuyện đầy kịch tính và sâu sắc, thì đây chính là cuốn sách mà bạn không nên bỏ qua!Cả hai cuốn sách đều rất thú vị. Đó là công ty của anh họ cậu đúng không? Lý do tôi hẹn gặp KN chỉ đơn giản là về việc thanh quyết toán cho công trình của anh họ. Từ đầu đến cuối cuộc gặp chỉ kéo dài vài phút mà không nói thêm bất kỳ chuyện gì khác. Được rồi, về việc quyết toán cho công ty anh cậu tôi sẽ có quyết định sớm nhất. Còn có một điều này… tôi luôn thắc mắc… tại sao hồi đó cậu lại nói với tôi về chuyện giữa Vinh và T.Hoàng. Tôi nhớ lúc đó tôi đã không đối xử tốt với cậu.
À, cái này… thực ra em làm không vì gì cả. Em nói với anh chỉ vì không muốn sau này phải cảm thấy tiếc nếu có chuyện gì đó xảy ra. Cám ơn anh vì cuộc gặp hôm nay, hy vọng vấn đề quyết toán của anh sớm được giải quyết. KN nghe tôi nói vậy chỉ nhẹ nhàng gật đầu, đoạn tiếp tục ngồi lại uống rượu mặc cho tôi rời đi.
Ba tuần sau cuộc gặp với KN, tôi nhận được tin từ anh họ thông báo công trình bên X đã được duyệt quyết toán 100%. Vấn đề tài chính công ty tạm thời được giải quyết dù vẫn còn vài chủ đầu tư khác nấn ná trì hoãn. Tôi hài lòng với lời hứa của KN, vừa suy nghĩ về việc cảm ơn anh ta thì U.Nhi gọi tới. Hơi bất ngờ vì cô bé tự nhiên liên lạc, nhưng sau khi nghe điện tôi cảm thấy sốc hơn vì loạt sự kiện vừa xảy ra.
Lời đồn về việc Y rút vốn đột ngột khỏi dự án của Q và việc tương tự X giành cho Z tạo nên một bức tranh tái bút về thị trường tài chính. Cả Q và Z đồng thời chịu thiệt hại, nhưng Q thê thảm hơn nhiều vì phương thức kinh doanh “trèo cao nhờ phụ thuộc nguồn vốn liên kết”. Đến lúc này, tất cả các nguồn vốn rút khỏi, khiến Q hoàn toàn đổ sập. Người ngoài nhìn vào có thể đặt ra nhiều giả thuyết và phân tích, nhưng U.Nhi đã bật mí sự thật. Toàn bộ cơ sở là từ việc KN kiểm tra Lap của U.Nhi, phát hiện máy con bé bị dính phần mềm gián điệp sao chép nội dung. Truy ngược theo dữ kiện, bức ảnh của Vinh – T.Hoàng và mối quan hệ ngày càng thân mật giữa Vinh và Nhi, thì kẻ “gián điệp” không ai khác chính là anh ta.
Sau đó, KN thực hiện một cuộc trao đổi quan trọng với G.Huy. Biết được biên bản ghi nhớ giá ngày trước với W được một người không tên gửi đến cho G.Huy. Sau khi xâu chuỗi các mối hợp tác, nghi ngờ Z giả quỷ giả thần tài chính của chính mình. Nhún nhường ký giao kết cùng X, nhưng sự thật sau lưng lại ngấm ngầm lên kế hoạch thao túng. Tranh thủ ô.Luân tan giã với X và tình hình rối ren khi cố tổng Giám đốc Đặng qua đời, Z đứng sau lôi kéo hút một phần vốn giúp Q qua mặt X mua lại 4 khu đất đấu giá.
Một mặt, lại giật dây Q hợp tác với Y, lợi dụng mối quan hệ đối thủ cạnh tranh giữa X và Y để mượn tay Y “đánh” cho X mệt mỏi. Lúc bấy giờ Z mới ra mặt huy động nguồn vốn góp giúp X với lòng tin là đối tác quen thuộc. Mặt khác, tận dụng sức ảnh hưởng, hối thúc hôn gia của Ngọc với T.Hoàng. Theo di chúc của cố tổng Giám đốc Đặng, Ngọc được thừa hưởng một số cổ phần không hề nhỏ. Chỉ cần T.Hoàng khôn khéo, dùng tình cảm để làm Ngọc tin tưởng, là hoàn toàn có thể kiểm soát số cổ phần để xâm nhập sâu hơn vào trong X.
Đối tác quen thuộc, bạn thân lâu năm, tất cả cũng không bằng một chữ “Tiền”, cả ba người trong gia đình Trần này thực sự quá độc. G.Huy sau khi phán đoán người gửi biên bản có thể chính là Vinh – một người bạn, người thân của T.Hoàng được cài vào X – và mới định ninh công ty Y của mình bị lợi dụng trắng vốn. Tất nhiên anh ta khá giận dữ, nhưng đề nghị sau đó của KN cũng giúp anh ta giãn ra phần nào. Một vài cổ đông trong Q đã bị KN lôi kéo thành công trước đó. “Giá trị lôi kéo” này hiện vẫn còn khi KN huy động một lượng tiền dựa trên sự hợp tác với gia đình Trà.
Chỉ cần thêm một cú sốc lớn đủ khiến Q sảy chân, là X có thể thâu tóm số cổ phần này, sau đó nhượng quyền lại cho Y. Lôi kéo đủ đến mức quá bán, thì việc thâu tóm, sát nhập công ty Q, tất cả đều nằm trong tay G.Huy. Chính nhờ đề nghị hấp dẫn đó mà Y chấp nhận bắt tay X, “tiêu diệt” Q, và “đánh” dồn Z như diễn biến tài chính trong suốt những ngày vừa qua. Nghe tin này xong, tôi chỉ cảm thấy phần nào an ủi vì nỗi oan ức của mình được minh bạch.Rất hân hạnh đón tiếp bạn đến với bài viết mới. Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau kể về cuộc hành trình của một người bạn qua những thử thách bất ngờ và tầm quan trọng của việc giữ gìn sức khỏe. Dưới ánh chiều tà, tôi đã trải qua một trải nghiệm khó quên khi phải đối mặt với cơn đau bụng kéo dài và phức tạp. Cuối cùng, sau những trì hoãn, tôi đã quyết định đến bệnh viện để tìm ra nguyên nhân của vấn đề này. Và đúng như những lo ngại ban đầu, một khối u đã được phát hiện. Đây thực sự là một cú sốc, nhưng sức mạnh và niềm tin đã giúp tôi vượt qua.
Để cùng nhau chia sẻ nỗi lo lắng và hy vọng, hãy tiếp tục theo dõi những chương tiếp theo của câu chuyện này. Chúng ta sẽ khám phá hành trình hồi phục của nhân vật chính và những khám phá đầy ý nghĩa trên con đường tới bình yên và hạnh phúc. Hãy dành thời gian cho sức khỏe của mình, vì không gì quan trọng bằng việc giữ gìn và chăm sóc cho bản thân. Hẹn gặp lại bạn ở những trang sách tiếp theo!Đã gần một năm trôi qua! Anh sống mà không có em, mỗi khoảnh khắc như trống vắng. Thời gian trôi qua như không mà chết… trống trải. Em đang ở đâu? Vui vẻ hay buồn bã? Không kìm lòng được nữa, tôi thốt lên một tiếng thở dài, giọt gió lạnh lẻo xen lẫn giữa những tán lá xanh… – Ngọc ơi… Anh nhớ em lắm… Anh yêu em!!! – Em cũng yêu anh!!! Tôi ngẩng mặt lên vì giọng nói quen thuộc, chỉ một giây sau, nước mắt như muốn trào ra. Buông rơi mọi lo lắng, tôi mở rộng hai tay ôm bóng dáng đứng trước mặt. Ngọc cũng ôm chặt tôi, nức nở như một đứa trẻ… thì thầm giữa những tiếng nấc. – Sao lại để em chờ lâu thế? Sao lại vậy chứ? Anh vẫn yêu em, đúng không? – Anh xin lỗi! Tôi đẩy đầu Ngọc ra xa một chút để nhìn rõ hơn, niềm hạnh phúc ánh lên trong ánh mắt sau bao ngày xa cách. – Em lạnh không? – Không, có anh ôm em rồi mà. – Ừm… vậy sao em lại đến sớm như vậy? – Mỗi “bố mẹ và em trai”… đầu tháng và rằm em đều về thắp hương. – Thật vây ư? – Giờ tôi mới hiểu tại sao mấy ngôi mộ của gia đình dạo gần đây luôn tươi tắn, hoa luôn được thay đổi. – Không có gì đâu, cũng như anh thường đến thắp hương cho bố em thôi mà. – Ơ, làm sao em biết… em thấy à? – Từ lúc anh chưa đến Sài Gòn, em đã nhìn thấy anh loay hoay cắm đám cúc vào lọ, em thương lắm nhưng vì ghét nên chỉ đứng từ xa nhìn thôi. – Anh xin lỗi, nhưng anh thề là chưa gây lỗi gì với em cả. Chuyện đó với T.Dương chỉ là… – Không cần nói nữa, em tin anh mà. Ngọc đưa tay lên miết lấy môi tôi. – … Xa nhau rồi em mới biết rằng cần được yêu anh thôi… – Ừm, nhưng mà… anh hiện tại… anh hiện tại… – Xuân đã kể cho em rồi, là bệnh thì sao chứ, sống chết thì sao. Chỉ cần biết mình yêu nhau trọn vẹn như lúc này thôi, em cảm thấy đã mãn nguyện rồi. Nghe Ngọc nói như vậy, tôi cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi hồng hồng của cô ấy. Bầu trời dường như đã trong trẻo hơn, ánh nắng màu vàng rực rỡ hơn. Tình yêu chân thành vượt qua mọi trở ngại, mọi hiểu lầm, mọi nỗi đau… cuối cùng trở về vị thế xứng đáng. Hạnh phúc không bao giờ phai nhạt. P/s: Hai ngày sau, Ngọc cùng tôi bay vào Sài Gòn để nhận kết quả xét nghiệm. Cả hai đã chuẩn bị tâm lý và “lịch trình” riêng cho mọi tình huống, tốt hay xấu. Ngọc nắm chặt tay tôi suốt chặng đường đến bệnh viện. Tôi động viên cô không nên lo lắng nhiều, nhưng bản thân tôi cũng căng thẳng tột độ lúc ấy. Kết quả xét nghiệm: âm tính, không phát hiện tế bào ung thư. Mời các bạn đọc “Dòng Đời Nổi Trôi” của tác giả Lê Vũ Trọng Nghĩa.