Đồng Làng Đom Đóm – Trịnh Thanh Phong
Đêm đã khuya, chỉ còn ánh sáng yếu ớt rọi vào phòng của bác sĩ trực ca. Mặc dù vết thương đã dần lành nhưng Thăng không thể tìm được giấc ngủ, hồn cứ bị quấy nhiễu bởi hình ảnh của Hữu và đồng đội từng bước chân trên cánh đồng. Thăng cảm thấy mình vẫn bị ám ảnh bởi quá khứ. Thằng này lặng lẽ tự dậy, đi ra gần cửa sổ, ngồi lại. Đêm trở nên yên bình, Thăng cảm thấy mình nhỏ bé như hạt cát, hạt bụi bên dòng sông, dòng suối. Quá khứ khi Thăng thường tự tin chỉ trích người khác, nhưng nay ngồi đây, nhìn ra cánh đồng, đêm tĩnh lặng, cánh đồng bao la, những con đom đóm lả lướt trên cao rồi lại nhẹ nhàng rơi xuống mặt cánh đồng, ánh lấp lánh quanh bụi cây, với những con lớn như những đèn lồng chiếu sáng xung quanh mộ nhà Hữu. Mỗi đêm trên cánh đồng, những con đom đóm vẫn lấp lánh như thế. Nhìn thấy chúng, Thăng lại nhớ đến những chiếc đèn và bó ngọn cật nứa vẫn sáng bên dưới bức tượng của Hữu. Cái đèn đó đã nói với Thăng rằng ánh sáng nhỏ nhoi kia đã chiếu sáng tâm hồn của Hữu, giúp Hữu tìm đường đến ban mai, để Hữu dám sống, dám chết và dám tái sinh trong sống chết. Đó là điều kỳ diệu và vĩnh cửu, là cuộc sống của Nghị và bệnh viện của Dần ngày hôm nay. Nhờ có bệnh viện đó, con gái duy nhất của Thăng – Trầm, đã được tái sinh. Điều này chứng tỏ sức lấp lánh từ những con đom đóm mãnh liệt, chúng không như ngọn đuốc rực sáng giữa đêm tối, nhưng chúng có khả năng chiếu dẫn để con người có thể nhìn thấy những rắc rối, cản trở trên con đường tương lai. Ánh sáng trong mắt Hữu đã tích tụ từ những đốm sáng đó để đi, để đến, để chết, và sau cái chết, tâm hồn Hữu đã đóng góp thêm vào con đom đóm để chúng lấp lánh hơn, mãi mãi kỳ diệu trong tâm hồn mọi người. Bệnh viện của Dần nay đã chứng minh điều đó. Sau bao biến cố, tranh chấp, hỗn loạn, lòng người trở nên lạnh lùng, sẵn sàng đè lên nhau vì lợi ích cá nhân. Nếu không có tinh thần thiêng liêng viên mãn từ ánh sáng trong cái đèn đom đóm, Dần có thể sẽ không tìm được vị trí ổn định. Dần đã thoát ra, từ tinh thần độc lập, từ những năm tháng chia vui buồn cùng Hữu! Cả hai sinh ra trong khó khăn, từ đó họ đã hiểu cuộc sống và sống mạnh mẽ như con người. Bệnh viện của Dần là minh chứng cho điều đó. Công việc của Dần ngày nay là hình ảnh của khát vọng của Hữu, luôn đối đầu với Thăng từ những ngày xưa đầy rẫy những khó khăn. Ngồi dưới ánh sáng của bệnh viện, nhìn ra cánh đồng rộng lớn, Thăng cảm nhận được sự lấp lánh diệu kỳ trong những chiếc đèn đom đóm đã thắp sáng cho tuổi thơ và hình thành tâm hồn bao dung, kiên cường như đá vữa của Hữu. Tại sao Thăng mới nhận ra điều này? Thăng lặng lẽ khóc, vết thương do lâm tặc gây ra lại đau nhói. Thăng nhớ mãi đôi bàn tay mềm mại chữa trị vết thương, nhớ rằng nếu không có mẹ, Thăng sẽ trở thành người yếu đuối ngay trong thời bình. Cảm ơn sự hiện diện của Hữu cùng với Dần đã giúp Thăng hiểu được giá trị của gia đình, sự ấm áp của bệnh viện, chỗ dựa cho những người nghèo khi trời đổ mưa gió bão, là nơi lành lặn nâng đỡ và mở mang tâm hồn Thăng.Trong tương lai, Thăng sẽ trở thành bác sĩ và làm việc cùng với má, với Dần. Và nếu may mắn, khi thành đôi cùng với Nghị, Thăng sẽ không ngần ngại bán cánh rừng của mình để góp phần vào việc mở rộng bệnh viện. Thăng đã ấp ủ ước mơ này từ lâu, và hôm nay đã thấy nó trở thành hiện thực. Anh ấy đã dành tâm hồn để hình dung con đường mà Nghị sắp bước vào. Ngày mai, với hai bằng đại học trong tay, một bằng Nông nghiệp và một bằng văn chương Nguyễn Du, Thăng sẽ hiểu rõ hơn về việc trồng lúa và viết văn. Cánh đồng không chỉ là nơi Thăng trồng cấy mà còn là nguồn cảm hứng đến từ làng quê với ánh nắng và hương thơm đặc trưng. Những trang văn sẽ trở thành bóng mát che chở cho mọi người, như những ánh lân tinh qua đêm sáng giữa đồng làng, soi sáng mơ ước và khát vọng của mọi người trên con đường tương lai. Thăng nhận ra vai trò bảo vệ của Dần và đang sẵn lòng bắt đầu một hành trình tìm kiếm người thân của gia đình. Bằng trái tim của một thầy thuốc, má đã chữa lành vết thương trên Thăng, từng đỡ đầu trong những thời kỳ khó khăn của anh. Con đom đóm vẫn tỏa sáng trong cõi đêm, như nguồn ánh sáng kỳ diệu của Hữu và mơ ước của Thăng. Cuộc chiến đã khiến Thăng nhận ra rằng người sống sót cũng có thể chịu áp lực và gây ra hậu quả. Thăng hôm nay đã tự nhìn thấy bản thân mình qua đôi mắt trong trẻo của đom đóm. Đọc Đồng Làng Đom Đóm của Trịnh Thanh Phong và khám phá câu chuyện đầy cảm xúc về sự sống, tình yêu và hy vọng.