Đông Phong Ác – Độ Quân Hoa: một bộ truyện cổ đại hấp dẫn với sự kết hợp giữa yếu tố ngược trước sủng sau và hài hước, mà theo tớ thì phần hài hước chiếm ưu thế. Bộ truyện đã được chỉnh sửa kỹ lưỡng, nổi bật với tập trung vào yếu tố ẩm thực.
Về nội dung chính của truyện, chúng ta được dẫn lối vào một câu chuyện loạn lạc, khi nữ chính từ vùng quê bị giặc bắt và sau đó trở thành thiếp của nam chính không nguyện vọng. Từ đó, chuyện tình ngược trước sẽ biến thành sự sủng sau đầy bất ngờ. Nữ chính từ việc làm thiếp đã trở thành chính phi.
Mặc dù có thể tóm tắt nội dung này như một cuộc bắt nạt cam go, thậm chí còn hơn cả vậy. Nhưng đừng để đánh lừa, bởi câu chuyện này sâu sắc hơn nhiều so với những gì bạn có thể nghĩ.
Nhận xét của tớ về logic trong truyện này không giống như những đoạn truyện cổ đại thông thường. Nữ chính với hoàn cảnh nghèo khó ở tuổi 16, vẫn không chống trả hoặc thay đổi bản thân, sống đúng với tuổi tác, hoàn cảnh và thân phận của mình. Chị ấy khôn ngoan, nhận biết và không chấp nhận việc phải trở thành thiếp cho nam chính. Tuy thời điểm ban đầu có chút mơ mộng, nhưng sau đó chị nhanh chóng nhận biết và không yêu nam chính, không phụ thuộc vào hắn.
Nữ chính rất tỉnh táo, biết khi nào nên nhường, khi nào phải kiên cường. Dù là một cô thôn nữ, nhưng chị ấy sống khôn khéo, biết tự bảo vệ bản thân, tự nuôi sống mẹ con, thậm chí trong lúc lạc giữa rừng, cũng biết cách sinh con và chăm sóc chúng mà không gây sự chú ý. Cuối cùng, mình cũng muốn nhấn mạnh về sự thay đổi trong cách nam chính ứng xử theo từng giai đoạn của câu chuyện. Anh ta không chỉ là một người quyết đoán mà còn thể hiện sự quân tử và tôn trọng. Tuy nhiên, điểm yếu của anh chính là trí thông minh cảm xúc thấp, làm cho mối quan hệ giữa họ trở nên nhạt nhẽo hơn.
Nếu bạn đọc yêu thích thể loại truyện cổ đại pha trộn giữa ngược trước sủng sau, thì “Đông Phong Ác” chính là một lựa chọn đáng xem!Đọc không mệt mỏi, không gian trối, không có những tình huống phụ nữ ngược lỗ tai như trong “Phế Hậu” hoặc những truyện ngược đầu óc. Đọc mà cười, anh chồng này cũng hài hước, đoạn cưới chính thì càng hài hước, vì anh thì ngôn từ xấu quá nên bị lừa lấy con gái 12 tuổi của một vị thần già. Cô bé đó sợ anh như ma, dính bám nữ chính như dính vào mẹ, nhiều tình huống vừa buồn vừa hài hước.
Nam chính cứ suy nghĩ đơn giản, chuộng nữ chính khá, nhưng dần dà thì có ước mơ xây dựng một mái ấm bình yên chỉ có cha mẹ và con cái với nữ chính. Nam chính trước khi gặp nữ chính chỉ có một thiếp duy nhất, khi thiếp kia chết thì anh cũng không quan tâm gì cho tới khi chấp nhận nữ chính làm thiếp. Mặc dù là thiếp nhưng trong hậu cung chỉ có duy nhất nữ chính, từ khi kết hôn là sạch sẽ đến cuối truyện đó nhé. Cuối cùng, anh còn đưa cô lên làm vương phi.
Nam nữ chính cũng không cắt đứt tình yêu của họ, họ chấp nhận lẫn nhau thì mới đúng hơn.
Truyện vừa bi vừa hài, đoạn nào bi đọc xót xa rơi nước mắt, đoạn nào hài thì cười lăn lộn không nhặt được mồm. Truyện không quá dài, đọc vừa phải, hơn 80 chương mà mỗi chương ngắn đó nhé. Cách viết thì cũng rất hay, dễ thấm.
Truyện này không phải kiểu hội chứng Stockholm, nữ chính đầu óc không đến mức yêu cục nào dù bị người bạc đãi hoặc nam chính ngựa đực, chịch xong thì lại không thể dứt ra được. Tình yêu của nam nữ chính chậm dần, từ từ chuyển hóa, nam chính thực ra suy nghĩ đơn giản, không quan tâm đến cảm nhận của người khác, nhưng thích sự ôn nhu điềm đạm của nữ chính, làm anh cảm thấy bình yên có một tổ ấm, có vợ có con. Cuộc đời anh tràn ngập máu tanh sa trường, giết chóc, thiếu tình thân, gia đình đâm sau lưng. Nữ chính cho đến cuối truyện mới dần yêu, chị giống chim sợ cành cong, không tin tưởng nam chính, cuối cùng nữ chính nhận ra rằng sau 3 năm sống cùng nhau, không thể phủ nhận rằng họ cảm thấy yêu thương lẫn nhau một chút, nam chính thực sự mang lại cảm giác ấm áp che chở, đó chính là người chồng của cô. Cảm giác giống như những câu chuyện nông thôn khi nam nữ chính lấy nhau không phải vì yêu.
Đánh giá “Quỳnh Văn”: Hì, lần đầu tiên đánh giá truyện của “mẹ kế” Nhất Độ Quân Hoa. Sau khi đọc xong “Phế Hậu Tướng Quân”, mình thấy tác giả này thực sự xuất sắc với hình ảnh nam chính phong lưu và kết thúc không hạnh phúc. Khi tình cờ biết về đề cử, cũng như nghe người trong giới khen nhiều, mình đã tìm hiểu qua và quyết định đọc. Và thật không làm mình thất vọng. “Đông Phong Ác” kể về cuộc sống sau này của Hoàng đế Mộ Dung trong “Phế Hậu Tướng Quân”, Vương gia Yến sinh được 6 người con trai, trong số đó nam chính của chúng ta là Mộ Dung Lệ, Tốn Vương gia. Ban đầu khi nghe tên, mình nghĩ tác giả sẽ miêu tả anh chàng này là người đẹp trai tâm hồn xấu xa gì đó, nhưng sau khi đọc vài chương truyện thì thấy cái tên ảnh đúng sự thật – chỉ cần nghe tên là muốn khóc rồi :)) Câu chuyện kể về hành trình của nam chính từ một người thô lỗ thành một người quật cường. Anh chàng này là nam chính thô lỗ và cục cằn nhất mà mình từng đọc, thế mà không phải là loại thô lỗ máu tanh, mà là loại hài hước không thể chịu nổi :)) Anh ta không nói nhiều, nhưng mỗi khi mở miệng là chỉ biết chửi, mềm mỏng vài câu rồi lại chửi, nữ chính nhiều lần bị chửi “tiện nhân”, “hỗn trường” rồi. Sau này, anh ta thậm chí bỏ từ “tiện nhân”, vì cho rằng chửi phụ nữ trong nhà là “tiện” không hay lắm, nhưng vẫn không bỏ “hỗn trường” được, vì sau này bị chị nữ chính trả thù không ít lần :)) Anh chàng này phải nói là rất hung hăng, cứng đầu như trâu, khi ra trận vũ khí không phải là một vành gỉ, mà là cả trăm cú trên mỗi trận. Nhưng anh ta không dám động vào nữ chính, vì anh cho rằng đàn ông không nên đánh phụ nữ (Tốt quá!). Xưa kia chỉ đạp một cú một chị nhẹ nhàng vì hiểu lầm có liên quan với anh khác mà thấy chị máu chảy nên từ đó không dám nữa :)) Anh chàng không hiểu biết về tình yêu lắm, dù trước đây có một mối tình với Lam Dụ. Khi ăn cơm thì ăn như lũ sói, chị nữ chính chưa kịp hết món thì đã bị kéo đi :)) Khi có con thì cũng không biết cách làm cha thế nào, một lần giỡn nó rồi liền quên ở nhà người khác, bị chị nữ chính ghi thù 🙂 Tóm lại, câu chuyện diễn ra vô cùng hài hước và đáng yêu.Nam chính thể hiện sự phẫn nộ, tức giận tới tận cùng, rồi lại tiếp tục lặp lại hành vi đó. Nữ chính nghe phải chửi, rơm rối khóc, rồi lại nghe phải chửi, rơi nước mắt. Điều đáng kinh ngạc là cái cảm giác không chán, thậm chí lại khiến người ta bật cười.
Nếu nói về nữ chính Hương Hương, cô nàng được xây dựng tâm lý theo cách “có lý” nhất trong số các tác phẩm cùng thể loại mà mình đã đọc. Hương Hương, một cô gái của dân lành bị cuốn vào cuộc chiến, vô tình được quân của Mộ Dung Lệ cứu, rồi đột nhiên lại phải làm thiếp cho một vương gia thô lỗ và cục cằn. Sống chung với người thô lỗ, cái gì cũng phải chửi, giết kẻ thù mà không do dự, để rồi bỏ mình vì người khác mà mình yêu mới thực sự là kỳ lạ…
Bạn sẽ đắn đo khi theo dõi sự phát triển của tình cảm giữa Hương Hương và Mộ Dung Lệ. Phần đầu, Hương Hương chỉ cảm thấy sợ hãi trước Mộ Dung Lệ, sống cùng nhau lâu dần, thậm chí khi có được đứa con gái, nàng vẫn chưa thể yêu hắn, bởi vì nàng chỉ là một thiếp, một nô tì. Dù có sự quan tâm đôi khi từ Mộ Dung Lệ, Hương Hương không phủ nhận cảm giác ấy, nhưng hắn đã liên tục làm nàng thất vọng từ lần này đến lần khác, khiến nàng không dám cũng không thể yêu anh ấy.
Hương Hương lại bị rung động bởi một người khác, Hàn Tục, một trong những phó tướng của Mộ Dung Lệ. Đây là người không ngần ngại hy sinh để cứu nàng khi nàng bị Mộ Dung Lệ bỏ rơi ở nơi hoang vắng. Hai người trải qua một đoạn tình cảm lóe sáng nhưng sự việc phải vụt tắt khi Hàn Tục hết mình cứu giúp nàng rồi đưa nàng về bên Mộ Dung Lệ. Hương Hương hiểu rằng việc phải yêu Hàn Tục khi mình đã có con với Mộ Dung Lệ là không đúng, nàng chỉ giữ tình cảm ấy trong lòng vì biết rằng mối quan hệ này không thể thành hiện thực.
ắc đây là những điều thú vị bạn sẽ khám phá trong câu chuyện đề cập khi ái thiếp Lam Dụ của Mộ Dung Lệ trở về. Chín năm trước, Lam Dụ hy sinh vì Mộ Dung Lệ, dùng kế mỹ nhân để giúp hắn chiến đấu trên chiến trường, khiến hắn bị ấn tượng và hứa với nàng vị trí Vương phi. Tuy nhiên, Lam Dụ không cần vị trí đó, sau khi chiến thắng, nàng đánh đổi bằng cái chết tự tử. Từ đó, Mộ Dung Lệ sống cô đơn cho đến khi gặp Hương Hương.
Đoạn tiếp theo của câu chuyện tiếp tục nhấn mạnh khi Lam Dụ quay trở lại. Mộ Dung Lệ tiếp tục mắc phải sai lầm, đẩy Hương Hương như một con ốc sên ngốc nghếch đầu ra khỏi vỏ, nhưng rồi vội vàng rút lại, không dám tiến lên. Hương Hương rời đi, Mộ Dung Lệ dần nhận ra giá trị của Hương Hương trong cuộc sống của mình. Cuối cùng, hắn cũng tìm được nàng, nhưng nàng không muốn quay trở lại với hắn.
Muốn khám phá tiếp diễn biến của câu chuyện thì hãy đọc tiếp và tận hưởng hành trình đầy kỳ vĩ này!Đông Phong Ác của tác giả Nhất Độ Quân Hoa là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc. Câu chuyện về Mộ Dung Lệ và Hương Hương thể hiện tình yêu nồng nàn và trách nhiệm đáng trân trọng. Từ việc học cách làm cha cho con, đến quyết tâm không bỏ rơi người yêu, tác phẩm này chắc chắn sẽ làm bạn nhớ mãi. Hãy đón đọc và khám phá trải nghiệm đầy cảm xúc này!