Đề cập đến anh em sinh đôi có thể mang đến nhiều bất ngờ và thú vị đấy. Đôi khi những đứa trẻ dễ thương nhỏ bé lại trở thành những chàng trai thật là… đi theo đuổi nhiều chuyện. Nhưng phải công nhận rằng có mặt của những chàng trai như Trần Quốc Danh trên thế giới này thì thật là niềm hạnh phúc, không gì bằng. Có tiếc là em trai của tôi Tuấn không sánh kịp với anh ấy. Mặc dù vậy, bạn thân của tôi, Trần Mộng Thu lại tin rằng Tuấn cũng đáng yêu, nhưng tôi vẫn ổn chứ. Có lẽ vì Tuấn thích tìm chuyện nên khiến tôi tức giận lắm. Hoặc cũng có thể là vì tôi chưa thực sự đánh giá cao em trai sinh đôi của mình. Nhưng thực ra, Tuấn cũng rất hài hước. Dẫu không phải loại hài hước làm mình bật cười, nhưng nó có một loại hài khác lạ lùng. Có lần nó trêu chọc cười nhạo bản thân mình về một việc gì đó, rồi lại kêu tôi giữ bí mật cho nó.
Được dẫn đi mua giày cao gót vào Chủ nhật tuần trước, tôi đã có một trải nghiệm đáng nhớ. Tôi nhớ mãi từ ngày thứ Bảy trước đó, khi các bạn nữ trong lớp bắt chước nhau đi giày cao gót và quần dài thật mới mẻ. Tôi liền cầu xin Bố Mẹ cho mình một đôi giày cao gót. Khi nói ra yêu cầu đó, Bố Mẹ cứ trả lời: “Bố Mẹ xem đã”. Tôi hiểu ngay rằng sẽ chẳng bao lâu mình mới được mặc đôi giày ấy. Mỗi khi Bố Mẹ nói như thế, tôi biết rằng ý nghĩa sẽ là: “Cứ từ từ, không cần gấp”. Nhưng cuối cùng, vào ngày thứ Bảy ấy, mình đã được Bố dẫn đi mua giày. Khi đến tiệm, khi tôi chỉ ra đôi giày mình thích, và Bố cho rằng gót giày quá cao. Tuy nhiên, chiếc giày ấy thực sự là điều mình muốn. Khi thử giày, một chút đau nhức nhưng sau đó lại thoải mái. Mình hoàn toàn ưng ý! Nghe Bố bảo: “Thử xem có đi nổi không?” cũng là điều đáng nhớ. Đôi khi, những trải nghiệm như vậy mới tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ như vậy!Khi đi cửa hàng thử giày mới, bạn sẽ không ngờ rằng một chiếc giày cũng có thể mang đến nhiều cảm xúc và trải nghiệm thú vị như vậy. Từ việc chọn lựa size cho đến cảm nhận về kiểu dáng, tất cả đều tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ.
Khi Bố cậu hỏi về sở thích của cậu đối với đôi giày, có lẽ đây là cơ hội để chứng minh tình yêu với một món đồ thời trang mới. Cảm giác vui sướng khi tìm được đôi giày “đúng gu” liệu có giống như khi bắt đầu một cuộc hành trình mới không? Và đôi khi, cả gia đình cũng sẽ tham gia vào những cuộc phiêu lưu thú vị này cùng bạn.
Từ việc lựa chọn cho đến việc trải nghiệm, mỗi bước di chuyển trong đôi giày mới đều khiến bạn cảm thấy thú vị. Và đôi khi, việc tìm ra cách để “học” cách đi với đôi giày cao gót mới cũng là một bài học nhớ đời. Bạn có thể phải đối mặt với những thách thức nhỏ nhưng không kém phần thú vị như vậy.
Hãy luôn thử những điều mới mẻ và đón nhận những trải nghiệm đầy hứng khởi từ những đôi giày mới nhé!Đôi giày mới này thật là một thách thức lớn đối với tôi. Khi mới thử nghiệm chúng, cảm giác cứ lẫn lộn khó diễn tả. Tuy mình cảm thấy hơi lạ lùng với bộ đồ và giày cao gót này, nhưng tôi quyết tâm vượt qua. Việc đi bằng chúng khiến tôi đầy bối rối, phải tự nhủ rằng cần phải thường xuyên thực hành để quen dần. Tôi đã thử bước từng bước cẩn thận và thậm chí phải mở cửa bằng cách không gây tiếng ồn nữa.
Chắc chắn việc tập luyện và kiên nhẫn sẽ giúp tôi vượt qua những khó khăn ban đầu này. Tuy nhiên, không thể không nhớ đến sự trêu chọc đầy khéo léo từ thằng em. Dù vậy, tôi tin rằng việc này sẽ mang lại những trải nghiệm mới mẻ và thú vị. Nhớ kiên nhẫn và nhớ rằng mọi khó khăn sẽ qua đi, bạn sẽ thích việc đi với đôi giày mới này hơn thôi.Khi đặt chân xuống mặt đất, cảm giác thoải mái ngay tức thì. Nhưng nhìn lại, tôi không có gì cả, thậm chí là chiếc gối êm đã từng dùng khi tập luyện. Tôi đứng trước tủ kính, nhìn thấy đôi chân đau nhức của mình. Trông thật lạ lẫm, có lẽ do tôi mang giày cao gót nhưng lại mặc đồ ngủ, khiến tôi trông kỳ lạ. Khi cởi giày, lau chúng sạch sẽ, tôi lấy từng tờ giấy gói từng chiếc, để vào hộp trong phòng, giữa đống chăn màn chưa xếp. Nhìn lại đôi giày, chúng trở nên lạ lẫm, mặc dù khi nó ở trong tủ kính cửa hàng thì đẹp tuyệt. Cất chúng vào hộp, chúng trở nên mờ nhạt, và khi mang lại chân thì đau đớn. Suýt nữa, tôi đã quyết định mang giày gót thấp để đi nhà thờ Chủ nhật này. Nhưng tôi biết nếu làm như vậy, cha tôi sẽ không hài lòng vì đã chi tiền để mua cho tôi đôi giày cao gót. Bây giờ không phải lúc bố mẹ tức giận với tôi, vì tôi muốn xin đi chơi cùng bạn bè.Đó là lý do tôi không muốn khiến bố mẹ khó chịu về đôi giày mới này của mình. Bỗng dưng tôi nhớ đến một vấn đề quan trọng, giày cao gót thì phải kết hợp với quần dài như thế nào. Ai mà mặc giày cao gót mà mặc quần ngắn thế. Chắc chắn không ai chấp nhận. Tôi hỏi mẹ tôi rằng nên mặc gì, và mẹ đã trả lời rằng mặc quần dài. May mắn khi bố trả lời rằng cũng cần quần dài. Mẹ mang quần dài của mẹ đưa cho tôi, nhưng quần dài đó quá dài, trông buồn cười. Tôi phải mặc quần của mẹ tạm thời.Cuộc trò chuyện giữa tôi và mẹ ngày hôm đó lại nảy lên trong tôi như một bài học quý giá. Được mặc chiếc quần dài cực kỳ đẹp ngày xưa của mẹ khiến tôi không khỏi hồi hộp và phấn khích. Đôi giày mới tinh và cao gót đã làm tôi tự hào, nhưng cũng khiến tôi ngập tràn lo lắng khi di chuyển trên các bậc thang. Tôi nhớ mãi khúc cầu thang dẫn xuống nhà ăn sáng, cảm giác bước đi không chắc chắn. Nhưng với sự quan tâm và sự ủng hộ từ gia đình, tôi cảm thấy mình tự tin hơn. Cuối cùng, tôi cảm kích và thấu hiểu hơn về tình thân trong buổi sáng đầy ấm áp và ý nghĩa ấy.ấy.