Đứa Trẻ Cát là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn người Ma-rốc Tahar Ben Jelloun sinh năm 1944, viết bằng tiếng Pháp. Câu chuyện xoay quanh về sự lựa chọn của một người cha ở một khu đông dân thành phố Ả Rập, khi chỉ có con gái mà không có con trai. Quyết định thách thức số mệnh ông đã đưa ra dẫn đến những hệ lụy khôn lường cho gia đình và đứa con của ông – Ahmed, được nuôi dạy như một đứa con trai. Đến khi lớn lên, Ahmed bắt đầu phát hiện ra sự thật về giới tính, đánh đố tất cả những bí mật và ảnh hưởng của tôn giáo trong cộng đồng.
Tahar Ben Jelloun không chỉ tạo ra tác phẩm nổi tiếng như Đứa Trẻ Cát, mà còn nhận được nhiều giải thưởng văn học danh giá như giải Goncourt năm 1987 cho tiểu thuyết Đêm Thiêng. Với sự chuyên nghiệp và tâm huyết trong việc viết, ông đã trở thành một trong những nhà văn hàng đầu của thế giới, với tác phẩm được dịch ra nhiều ngôn ngữ và được đánh giá cao trên toàn cầu.
Đồng thời, Tahar Ben Jelloun cũng là một giáo sư, nhà triết học, với hơn 40 tác phẩm của mình đã được dịch ra hàng chục ngôn ngữ. Cuộc đời và sự nghiệp của ông đánh dấu bởi sự kiên định và thành công, từ việc học ở Ma-rốc, đến việc viết và giảng dạy tại Pháp, cùng với những giải thưởng danh giá mà ông đã đạt được trong suốt sự nghiệp văn chương.Tác phẩm của tác giả này rất đáng để đọc và trải nghiệm. Những cuốn sách như “Solitaire” (Cô đơn), “The Sand Child” (Đứa trẻ cát), và “Islam Explained” (Về đạo Hồi) đã thu hút đông đảo người đọc bởi cách tác giả xây dựng câu chuyện và những ý tưởng sâu sắc.
Khi đọc về nhân vật chính, bạn không thể không bị nể phục bởi cách mà tác giả mô tả chi tiết từng nếp nhăn trên khuôn mặt, từng cử động nhỏ của tay, và cảm xúc sâu thẳm được thể hiện qua từng dòng văn. Những tình tiết trong sách giúp bạn như được đưa vào một thế giới mới, nơi anh ta sống và trải qua mọi khó khăn, nhưng cũng tìm thấy niềm tin và sự đồng cảm.
Hãy thưởng thức những trang sách này và cảm nhận sự chăm sóc và tâm huyết mà tác giả dành cho từng chi tiết!Ưu thế của anh ta được phát huy tối đa, đồng nghĩa với việc giấc ngủ của anh ta trở nên quý hiếm hơn bao giờ hết. Khám phá thú vị là giác quan của anh ta không gặp vấn đề như nhiều người nghĩ. Thực ra, chúng trở nên sắc bén hơn, năng động và không biết mệt mỏi. Chúng thậm chí phát triển và chiếm đóng vai trò trọng yếu trong cơ thể mà cuộc sống đã thay đổi và định hướng số phận.
Khứu giác của anh ta có khả năng phân biệt mọi thứ. Lỗ mũi mang đến cho anh ta mọi hương vị, ngay cả những mùi không còn tồn tại. Anh ta miêu tả khứu giác của một người mù, thính giác của một xác chết ấm và thị giác của một nhà tiên tri. Tuy nhiên, cuộc sống của anh ta không phải như thánh, nhưng nếu anh ta biết cách quản lý nó, cuộc sống đó có thể trở nên đẹp như thế.
Kể từ khi rút lui vào căn phòng trên cao này, anh ta không tiếp xúc với ai. Anh ta cần thời gian dài, thậm chí là nhiều tháng để thu thập những phần của mình, sắp xếp quá khứ theo thứ tự thời gian, điều chỉnh hình ảnh bi thảm mà mọi người đã dành cho anh ta gần đây. Anh ta tổ chức một sự kiện đã chấm dứt mà anh ta đã đặt hết tâm hồn vào đó: cuốn nhật ký riêng tư, những bí mật – có thể chỉ có cuốn sổ đó là bí mật – và có thể đó là bản phác thảo của một câu chuyện mà chỉ anh ta nắm giữ chìa khóa.
Màn sương đặc ngắm bao bọc anh ta, che chắn những ánh nhìn đầy nghi ngờ và những lời nói lan truyền của hàng xóm. Màn trắng đó mang đến sự yên bình, đưa anh ta vào giấc ngủ sâu và tạo ra những giấc mơ tuyệt vời.
Chuyện ẩn cư của anh ta không gây khó khăn cho gia đình. Họ đã quen với cảnh anh ta sống trong cái im lặng lạnh lẽo hoặc trong những cơn giận dữ không lý do. Sự hiện diện của một yếu tố không xác định đã tạo ra khoảng cách giữa anh ta và gia đình. Có điều gì đó không thể nói rõ đã chen lấn vào giữa anh ta và những người khác trong gia đình. Có vẻ như anh ta có lý do của riêng mình, và chỉ có anh ta mới nói được điều đó. Anh quyết rằng thế giới của anh chỉ thuộc về riêng anh, và anh tin rằng cái thế giới đó trội hơn rất nhiều so với thế giới của mẹ và chị em. Điều đó gây ra sự khác biệt đặc biệt.