Đường về Trùng Khánh (1973)—Destination Tchounking (1953)
Tác giả Han Suyin còn được biết đến với tên khác là Hàn Tú Anh
Dịch giả Trùng Dương và Hồ Hải
Nhà xuất bản Tổ Hợp Gió, 1973LỜI NGƯỜI DỊCH
Trong “Đường Về Trùng Khánh”, bạn sẽ cảm thấy như đang gặp gỡ những nhân vật quen thuộc, những diễn viên đặc trưng trong các vở kịch chiến tranh trong lịch sử nhân loại: từ những người nông dân cày cấy trước ngày chết, cho đến những sinh viên và chuyên gia với các nghề y, tài chính và luật. Ngoài ra, cũng có những tâm hồn ngoại lệ, nhưng không kém phần cảm động: “Tôi phải quay về, tham gia vào cuộc chiến, tham gia vào cuộc kháng chiến của dân tộc Trung Hoa. Dù không làm được điều lớn lao, tôi vẫn cần quay về, vì tôi là người Trung Hoa.” Đó chính là lời của nhân vật chính, Hàn Tú Anh, một nhà văn mang trong mình hai dòng máu Trung Hoa và Bĩ.
Tựa đề của tác giả
“Tôi được yêu cầu viết tựa cho cuốn sách Destination Tchoungking, công bố lần đầu ở Anh vào năm 1942. Duy nhất cả tâm hồn và thể chất, tôi đã “quay về” 11 năm trước, khi trẻ trung, ở Trùng Khánh, sống trong cuộc chiến và tái ngộ với hình ảnh của thời kỳ ấy: mỗi từ ở đây mang ý nghĩa tuyệt vời; mỗi mục tiêu tồn tại một cách chính đáng và đáng kể; đạo đức và niềm tin đã đứng vững trước nạn đói, khổ đau và tuyệt vọng. Chúng tôi tin rằng sẽ có tiếng cười, để hưởng cuộc sống qua những giai đoạn khó khăn, những trận mưa bom hàng ngày. Và cuối cùng, mọi điều đã được giải quyết rất hài hòa.
Ban đầu, tôi không có ý định viết. Lúc ấy, tôi là trợ tá tại một bệnh viện nhỏ dưới sự chỉ huy của Marian Manly, một nữ truyền giáo Mỹ, ở Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên. Chồng tôi ở Tây Bắc và trong thời gian anh vắng nhà, tôi ở lại với Marian.
Marian và gia đình đã từng là những truyền giáo tại Trung Hoa. Bản thân Marian đã dành phần lớn cuộc đời ở Trung Hoa. Nàng đã lập dự án và hướng dẫn các bà đỡ Trung Hoa cho đến khi họ tốt nghiệp, sau đó gửi họ về nơi họ cần thiết nhất ở Trung Hoa, giúp các bà mẹ sinh nở dễ dàng và vệ sinh.
Một tối, tôi và Marian ngồi cùng nhau trước lò sưởi, và chúng tôi bàn về sách mà chúng tôi đã đọc. Marian nói rằng nhiều lần, nàng muốn viết một cuốn sách kể về những trải nghiệm của mình ở Trung Hoa, về tình yêu và sự empati. Mặc dù đã viết nhiều truyện ngắn và thơ, nhưng chưa viết được cuốn sách nào.
Tôi đã cho nàng xem các ghi chú và đoạn văn tôi viết khi rảnh rỗi, để chia sẻ với bạn ở Anh về những gì đang diễn ra ở Trung Hoa. Sau khi nàng đọc, nàng nói: “Những tài liệu này quý giá, có thể dùng để viết một cuốn sách. Tại sao chị không thử?” Lời đó khiến tôi sởn gai da. Tiếng Anh của tôi, học từ khi mười tuổi ở Bắc Kinh, qua sự thực hành, có đủ để viết một cuốn sách không? Nhờ động viên của Marian, tôi bắt tay vào viết ‘Destination Tchoungking.’
Cuốn sách được viết từng đoạn, đôi khi vào buổi tối dưới ánh đèn dầu trong phòng còn sót lại sau vụ tấn công, đôi khi vào buổi trưa sau ca đỡ kéo dài từ sáng đến đêm; hoặc giữa công việc nhà và việc quan sát sự hiện diện của quân địch trên bầu trời. Tôi thường mang bản thảo của ‘Destination Tchoungking’ vào hầm trú trongQuá trình tạo ra cuốn sách này đã đòi hỏi sự đồng tâm giữa tôi và Marian, mặc dù chúng tôi phải ở xa nhau trong phần lớn thời gian viết nó. Cùng với sự hợp tác chặt chẽ của chúng tôi, cuốn sách đã hoàn thiện và ra đời nhờ những công sức cố gắng không ngừng. Tôi luôn gởi từng chương cho Marian chỉ sau khi hoàn tất, tạo nên sự kết nối đặc biệt giữa tác giả và người cùng sáng tác. Và rồi đến một ngày đẹp trời, nhà xuất bản đã chấp nhận in cuốn sách này. Tuy vậy, vào thời điểm đó, tôi không thể tiết lộ danh tính của mình do một lý do đặc biệt. Mặc dù gặp nhiều trở ngại, cuốn sách của tôi cuối cùng đã được phát hành, không bị đào tưởng như nhiều tác phẩm khác. Hơn nữa, với sự chỉnh sửa tinh tế từ Marian, cuốn sách trở nên hoàn hảo hơn, mang lại cho độc giả trải nghiệm đáng giá. Đó chính là câu chuyện đằng sau tác phẩm “Đường Về Trùng Khánh” của tác giả Han Suyin. Hàn Tú Anh, tháng 2 năm 1953. Hãy cùng khám phá chuyến hành trình này qua câu chuyện sâu sắc và cảm động của tác giả!