Gánh Xiếc Quái Dị – Karakuri Circus – Gánh xiếc quái dị bắt đầu với câu chuyện của cậu nhóc Saiga Masaru, người bị truy đuổi vì thừa kế một khối tài sản khổng lồ từ người cha quá cố, người đã từng là chủ tịch của tập đoàn Saiga. Nhưng sau đó, chúng ta biết đến một âm mưu đen tối và nhiều bí mật khác liên quan đến những con rối. May mắn thay, Masaru gặp được hai người bạn, Kato Narumi và Shirogane, đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển câu chuyện.
Có thể thấy rằng anime đã chăm chỉ tái hiện câu chuyện gốc, tuy nhiên sau khi xem xong, ta cảm thấy thiếu sót và không thỏa mãn. Mặc dù những phần kịch tính và cảm động vẫn khiến chúng ta thấy háo hức, nhưng lại thiếu thông tin và sự sâu sắc trong tính cách của nhân vật như mà Fujita Kazuhiro đã thể hiện trong manga.
Anime theo đuổi hai hướng chính là hành trình của Narumi và Masaru, để khám phá quá khứ và cứu giúp mọi người. Tuy nhiên, phương pháp cứu giúp của họ lại rất khác nhau.
Narumi là nhân vật mang đến sự nhiệt huyết và quyết tâm cho nhiều người, bao gồm cả Masaru. Sự xuất hiện ấn tượng của anh, sẵn sàng hi sinh vì người khác và thay đổi Shirogane, tạo nên ấn tượng mạnh mẽ từ những tập đầu. Khi Narumi hiểu được nguyên nhân của hội chứng Zonapha và thấy đứa trẻ khổ sở chống lại căn bệnh đó, anh trở nên căm phẫn và quyết tâm tiêu diệt kẻ gây ra tình cảnh đó. Dẫu vậy, sức mạnh và ảnh hưởng của Narumi trong anime có vẻ bị nâng quá cao, tạo cảm giác khó chịu cho khán giả.
Narumi, mặc dù vẫn giữ được tính nhân văn và yêu thương đối với lũ trẻ, nhưng sau khi “tái sinh”, anh trở nên khác lạ và đầy sức mạnh.Nếu so sánh với Narumi trước đây, Masaru liệu có đáng với tình cảm của Eleonore không? Dù được coi là “đấng cứu thế” và yêu thương Eleonore, nhưng Masaru vẫn chưa thể hiểu hết, vẫn duy trì tính lạnh lùng. Việc giải cứu thế giới có thực sự quan trọng khi ngay cả người thân nhất, yêu thương nhất cũng không nhận được sự chăm sóc đầy đủ từ anh ấy?Ngược lại với danh tiếng lấp ló như Narumi, lại có một cậu bé 11 tuổi vẫn cố gắng thay đổi bản thân và cứu giúp những người em yêu quý. Đứa trẻ đó từng mít ướt, và vẫn mít ướt… nhưng mít ướt sau này đã thay đổi rất nhiều. Có lẽ trong phiên bản anime, nhân vật mà tôi nghĩ đã giữ được bản chất nhất, hoặc nói cách khác, được mô tả tính cách thành công nhất chính là cậu bé này, Saiga Masaru. Các thay đổi trong nhận thức, tại sao cần phải trưởng thành… tất cả đều được đội ngũ làm phim giải thích một cách đầy đủ. Tuy nhiên, điều đó không nghĩa là không có khía cạnh phức tạp. Ví dụ, nguyên nhân vì sao Masaru có thể mạnh mẽ đến vậy, và thậm chí có thể hợp tác với Narumi tiêu diệt hàng ngàn tên quái vật. Trong manga, điều đó được coi là kết quả của sự khổ luyện cùng Gyu, nhưng trong anime thì khán giả lại hiểu rằng đó chính là do bản năng và trí tuệ tự nhiên. Ký ức từ người trước đã giúp Masaru nắm bắt cả chiêu thức và kỹ năng của họ. Nhưng dù thế, cuối cùng vẫn là quá khó khăn cho một đứa trẻ. Hơi đáng tiếc, nhưng đó là kết quả của việc cắt giảm phần nhiều trong truyện.Điều tuyệt vời khi vẽ nét nhân vật Masaru đó chính là cách tác giả không muốn biến em thành một đứa trẻ suy tư chín chắn, ngay từ đầu mà để em trưởng thành qua những biến cố. Ban đầu, em cần sự giúp đỡ, nhưng rồi em nhận ra rằng vì mình mà người khác gặp nguy hiểm nên đã hành động ngược lại. Khi chú của em bị bắt cóc, em tự đào thoát và cùng Eleonore giải cứu Narumi. Sau đó, những hành động của em, tuy vô tình liên quan đến bí mật về những con rối, nhưng tất cả chỉ để cứu Eleonore khỏi nguy hiểm. Kế hoạch giải cứu thế giới tập trung vào sức mạnh của Narumi từ đầu đã không cần em, nhưng nếu thiếu sự hành động của em, nhiệm vụ đó không thể thành công. Nhưng điều đáng buồn là rất ít người biết về sự tồn tại của em. Có lẽ chỉ mình đoàn xiếc Nakamachi và chỉ huy trận chiến, ông Fou. Mọi người ca ngợi, tôn vinh Narumi trong khi quên mất cậu bé đang cố gắng “quay bánh răng” của tất cả.Cái đặc biệt trong Masaru là sự kết hợp của cả sự mạnh mẽ và dịu dàng. Em mạnh mẽ với kẻ thù nhưng lại không bỏ rơi họ. Dù đó là người máy, là kẻ địch, là người tấn công em, hoặc muốn giết chết em. Em cảm thấy buồn khóc khi không thể cứu vãn ai đó. Em từ bỏ cơ hội gặp lại Narumi vì muốn Eleonore hạnh phúc. Và sẵn sàng hy sinh bản thân để giúp họ đến với nhau… Từ lúc nào, cậu bé 11 tuổi ấy đã chấp nhận phải chịu thiệt thòi hơn? Và từ lúc nào, lý tưởng “giải cứu” trong em lại trở nên gần gũi như vậy? Đó là giúp đỡ những người xung quanh.Gần cuối cùng, mọi người vẫn chưa thực sự tin tưởng em. Bởi “mọi người cho rằng trẻ con phải yếu hơn người lớn, trong khi chúng luôn khao khát trở thành người lớn nhanh chóng” (Karakuri Circus, manga tập 38). Nếu lúc đó người lên vũ trụ không phải là em mà là Narumi, với tính cách và lòng căm hận sâu sắc, có lẽ Narumi đã tiêu diệt ngay cả Vô Diện mà chẳng cần thông tin nào. Vô Diện từng nói Masaru chỉ là một bánh răng nhỏ trong kế hoạch lớn của hắn, nhưng bánh răng ấy lại làm sai lệch toàn bộ kế hoạch. Thật vậy, có lẽ hắn nghĩ một bánh răng nhỏ sẽ không đủ sức thay đổi hệ thống lớn, nhưng hắn chưa ngờ rằng khi bánh răng kia bắt đầu quay, nó cũng kéo theo sự thay đổi mạnh mẽ của các bánh răng khác, sẵn sàng thay đổi cả một hệ thống. Vì vậy, với tất cả nỗ lực của mình, tôi rất hy vọng thấy Masaru được công nhận, hoặc ít nhất là Masaru và Narumi cuối cùng đã gặp nhau, nhìn thấy nhau, ôm nhau hạnh phúc. Nhưng tiếc thay, những tình cảnh đó chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng.
Mời bạn đọc bộ truyện Gánh Xiếc Quái Dị của tác giả Kazuhiro Fujita.