Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Gia Đình Lầu Trên của tác giả Lisa Jewell & Nguyễn Minh Anh (dịch), cũng như link tải ebook Gia Đình Lầu Trên miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
“Gia Đình Lầu Trên” là một tác phẩm trinh thám tâm lý hấp dẫn của nhà văn Lisa Jewell, cuốn hút người đọc bằng những bí ẩn đan xen, những tình tiết bất ngờ và một câu chuyện quá khứ đầy ám ảnh.
Giới thiệu sách Gia Đình Lầu Trên PDF
Cuốn sách “Gia Đình Lầu Trên” bắt đầu từ sau sinh nhật lần thứ 25 của Libby Jones, khi cô nhận được một lá thư quan trọng từ người ủy thác tiết lộ thân phận của mình. Thông tin trong bức thư không chỉ giúp Libby biết thêm về cha mẹ ruột mà còn tiết lộ rằng cô là người thừa kế duy nhất của một căn biệt thự bỏ hoang trị giá hàng triệu đô la ở phố Cheyne Walk, London, nơi mà mẹ cô từng là một Socialite nổi tiếng. Sự thật này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của Libby, nhưng đồng thời cũng khiến nhiều người khác chờ đợi cùng khi Libby bước sang tuổi 25 và bức thư ấy được mở ra.
25 năm trước, cảnh sát phát hiện một đứa trẻ 10 tháng tuổi khỏe mạnh tại số 16 phố Cheyne Walk, cùng với ba thi thể trong nhà bếp, mỗi người mặc đồ đen theo phong cách của một giáo phái bí mật, và một tờ giấy đầy bí ẩn. Bốn đứa trẻ khác được cho là đã biến mất một cách đáng ngờ.
Cuốn sách Gia Đình Lầu Trên thắc mắc về những sự kiện từ 25 năm trước và loạt bí mật được giấu kín tại căn biệt thự đó. Mọi người đều đang đợi chờ câu trả lời và sự phân giải cho những bí ẩn lớn lao. Câu chuyện về Libby và những người khác sẽ tiếp tục kéo theo những rắc rối và bất ngờ, liệu Libby có thể tìm được sự bình yên sau những bước ngoặt đầy gai góc này hay không?
Review nội dung sách Gia Đình Lầu Trên PDF
Những điểm nổi bật của cuốn sách:
- Cốt truyện ly kỳ, hấp dẫn: Cuốn sách xoay quanh Libby Jones, một cô gái trẻ nhận được một lá thư hé lộ thân phận thật của mình và một tài sản kế thừa khổng lồ. Tuy nhiên, đằng sau vẻ hào nhoáng của ngôi biệt thự cổ kính lại là một quá khứ đen tối với những vụ án mạng bí ẩn.
- Nhân vật đa chiều, phức tạp: Các nhân vật trong truyện đều được xây dựng một cách tỉ mỉ, mỗi người mang trong mình những bí mật và nỗi đau riêng. Libby Jones, nhân vật chính, là một cô gái thông minh, tò mò và luôn khao khát tìm hiểu về quá khứ của mình.
- Không khí hồi hộp, căng thẳng: Tác giả khéo léo xây dựng một không khí bí ẩn, căng thẳng xuyên suốt câu chuyện, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Những tình tiết bất ngờ liên tục được tung ra, khiến độc giả luôn tò mò về những bí mật ẩn giấu đằng sau những cánh cửa khép kín.
- Bối cảnh hấp dẫn: Ngôi biệt thự cổ kính, những căn phòng tối tăm, những khu vườn hoang sơ… tất cả đều tạo nên một bối cảnh hoàn hảo cho những câu chuyện kinh dị và bí ẩn.
Những điều bạn có thể khám phá trong cuốn sách:
- Bí ẩn về quá khứ: Cuốn sách đưa người đọc vào một cuộc hành trình khám phá quá khứ đầy bí ẩn của một gia đình, nơi mà những bí mật đen tối được che giấu dưới lớp vỏ bọc hoàn hảo.
- Tình bạn và gia đình: Tình bạn và tình cảm gia đình được khắc họa chân thực và sâu sắc trong cuốn sách. Qua những mối quan hệ phức tạp, người đọc có thể thấy được ý nghĩa của tình yêu thương và sự gắn kết.
- Sự thật đằng sau vẻ bề ngoài: Cuốn sách nhắc nhở chúng ta rằng không phải tất cả mọi thứ đều như vẻ bề ngoài của nó. Đằng sau những nụ cười và vẻ ngoài hoàn hảo, có thể ẩn chứa những nỗi đau và bí mật sâu sắc.
Kết luận:”Gia Đình Lầu Trên” là một cuốn tiểu thuyết trinh thám tâm lý xuất sắc, kết hợp hài hòa giữa yếu tố bí ẩn, kinh dị và những câu chuyện về con người. Cuốn sách sẽ khiến bạn không thể rời mắt khỏi trang sách và phải suy nghĩ về những bí mật ẩn giấu trong cuộc sống.
Giới thiệu về tác giả Lisa Jewell
Lisa Jewell Là nhà văn nổi tiếng người Anh. Từ lời thách thức của một người bạn, Lisa Jewell đã bắt đầu viết ba chương tiểu thuyết để đổi lấy một lời hứa. Cuối cùng, ba chương đó phát triển thành cuốn tiểu thuyết trọn vẹn và đưa Lisa Jewell bước vào sự nghiệp viết văn năm 1999 với tác phẩm Ralph’s Party và trở thành tiểu thuyết đầu tay bán chạy nhất nước Anh vào năm đó. Năm 2008, cô được trao giải Melissa Nathan cho thể loại hài lãng mạn với tác phẩm 31 Dream Street.
Tính đến nay, cô đã cho ra đời 19 cuốn tiểu thuyết. Gia Đình Lầu Trên (tựa gốc The Family Upstairs) xuất bản năm 2019. Tiểu thuyết khác của cô là “Ellie yêu dấu” (tựa gốc Then She Was Gone) đã được I love Books phát hành vào tháng 12 năm 2020.
Cô hiện sống ở Swis Cottage, London với chồng, hai con gái, một con mèo, một con chuột lang và chú chó ngoan nhất thế giới.
Đọc thử sách Gia Đình Lầu Trên PDF
Libby nhặt lá thư lên khỏi tấm thảm chùi chân. Cô lật nó lại trong lòng bàn tay. Lá thư nhìn có vẻ rất trang trọng; phong bì màu kem, làm bằng giấy cao cấp, và dường như còn được lót khăn giấy bên trong. Dấu đóng bên ngoài bì thư ghi “Văn phòng luật sư Smithkin Rudd & Royle, Phố Chelsea Manor SW3”.
Cô mang lá thư vào trong bếp và để nó xuống bàn ăn, rồi cô đi đun một ấm nước và bỏ túi trà vào trong cốc. Libby khá chắc là cô biết trong phong bì có gì. Tháng trước cô bước sang tuổi hai mươi lăm. Trong tiềm thức, cô đã đợi bức thư này đến. Nhưng khi nó ở đây rồi, cô không biết mình có thể đối mặt với nó hay không.
Cô nhấc máy gọi cho mẹ.
“Mẹ ơi,” cô nói. “Nó tới rồi. Lá thư từ người ủy thác ấy.”
Cô cảm thấy một khoảng lặng từ đầu dây bên kia. Cô mường tượng ra hình ảnh của mẹ mình đứng trong căn bếp của bà ở Dénia, cách nơi cô sống cả vạn dặm, với những món đồ trắng tinh, và những vật dụng làm bếp màu vàng chanh phối hợp ăn ý, cửa kính kéo dẫn đến một sân thượng nhỏ nhìn ra biển Địa Trung Hải, bên tai bà là chiếc điện thoại có ốp đính đá mà bà vẫn gọi là bling—châu báu lóng lánh.
“Ồ,” bà nói. “Đúng rồi. Trời ạ. Con đã mở nó ra chưa.”
“Chưa. Chưa ạ. Con muốn uống một tách trà trước đã.”
“À, ra thế,” bà lại nói. Rồi bà tiếp lời, “Thế con có muốn mẹ tiếp tục giữ máy không? Để chờ con mở thư ấy?”
“Có ạ,” Libby nói. “Nếu mẹ sẵn lòng.”
Cô cảm thấy hơi khó thở, thỉnh thoảng cô vẫn hay bị như vậy khi cô chuẩn bị phải đứng lên và thuyết trình một bài giới thiệu sản phẩm ở chỗ làm, hay khi cô vừa uống một cốc cà phê đặc. Cô lấy túi trà ra khỏi cốc và ngồi xuống. Ngón tay cô vuốt ve góc phong bì và cô hít một hơi thật sâu.
“Vâng,” cô nói với mẹ mình, “con mở đây. Con mở ngay bây giờ đây.”
Mẹ cô biết trong thư có gì. Hay ít ra thì bà cũng biết đôi chút, cho dù chưa có ai chính thức nói cho bà biết trong quỹ ủy thác có gì. Nó có thể, như bà vẫn nói, chỉ là một ấm trà và một tờ mười bảng Anh.
Libby hắng giọng và luồn ngón tay xuống dưới nắp phong bì. Cô lấy ra một tờ giấy dày màu kem, rồi lướt mắt nhanh qua bức thư:
Gửi cô Libby Louise Jones,
Là người ủy thác của quỹ Henry và Martina Lamb, được lập ra vào ngày 12 tháng Bảy năm 1977, tôi đề xuất chia phần thừa kế cho cô theo như danh mục đính kèm…
Cô đặt bức thư xuống và lấy phần giấy tờ đi kèm ra.
“Thế nào rồi?” Mẹ cô nín thở hỏi.
“Con vẫn đang đọc,” cô đáp lại.
Lướt mắt đọc qua, cô lập tức bị thu hút bởi tên của căn biệt thự. Số mười sáu phố Cheyne, SW3. Cô cho rằng đây là nơi mà cha mẹ ruột của cô sống trước lúc họ qua đời. Cô biết nó ở Chelsea. Cô cũng biết đây là một căn biệt thự rất lớn. Cô cứ tưởng căn nhà này đã không còn nữa. Bị niêm phong lại. Hay bị bán mất rồi. Cô cảm thấy khó thở nơi cuối cuống họng khi cô nhận ra những gì mình vừa đọc.
“Ừm,” cô nói.
“Chuyện gì đó?”
“Có vẻ như… Không, chắc là không phải rồi.”
“Gì!”
“Căn nhà. Họ để lại căn nhà cho con.”
“Nhà ở Chelsea á?”
“Vâng ạ,” cô nói.
“Cả căn nhà á?”
“Con nghĩ vậy.” Trong lá thư có đề cập đến việc không ai có tên trong quỹ ủy thác trình diện trước hạn. Cô không thể tiêu hóa hết tất cả thông tin ngay trong lúc này.
“Chúa ơi. Ý con là, căn nhà ấy có khi phải đáng giá…”
Libby hít một hơi thật sâu rồi đưa mắt nhìn lên trần nhà. “Chắc chắn là không phải rồi,” cô nói. “Hẳn là có gì đó nhầm lẫn ở đây.”
“Đi gặp luật sư đi con,” mẹ cô nói. “Gọi cho họ. Đặt ngay lịch hẹn. Để xem cho chắc có nhầm lẫn gì không.”
“Nhưng nhỡ không có nhầm lẫn gì thì sao? Nhỡ đây là thật thì sao?”
“Nếu thế thì, thiên thần của mẹ,” mẹ cô nói, và Libby có thể thấy bà đang mỉm cười từ cách xa cả vạn dặm, “con thực sự sẽ là một người phụ nữ rất giàu có đấy.”
Libby cúp máy và đưa mắt nhìn quanh bếp. Chỉ năm phút trước, căn bếp này là căn bếp duy nhất mà cô có đủ khả năng chi trả được, căn hộ này là căn hộ duy nhất cô có thể mua được, ở đây, trên con phố yên tĩnh này, giữa những dãy nhà liền kề bên vùng nước đọng ở St Albans. Cô nhớ những căn hộ và những ngôi nhà cô đã xem khi tìm nhà ở trên mạng, những lần khẽ hít sâu khi cô thấy một nơi hoàn hảo: một ban công hướng về phía mặt trời, một nhà bếp với bàn ăn, cách ga tàu năm phút đi bộ, ô cửa sổ khung chì cổ điển phình ra, tiếng chuông nhà thờ văng vẳng từ bên kia thảm cỏ xanh, và rồi cô nhìn xuống giá nhà và cô cảm thấy như một con ngốc vì đã nghĩ rằng mình có thể sống ở đó.
Cuối cùng cô đành bỏ lại tất cả để tìm một căn hộ gần chỗ làm và cách ga tàu không quá xa. Khi cô bước qua cánh cửa, cô chẳng có linh cảm gì; trái tim cô chẳng muốn nói gì khi chuyên viên bất động sản dẫn cô đi xem nhà. Nhưng cô đã biến nơi này trở thành một tổ ấm đáng tự hào. Cô chịu khó lựa chọn những món đồ tốt nhất ở cửa hàng giá rẻ TK Maxx, và giờ căn hộ một phòng ngủ của cô, tuy chưa được sửa sang lại hẳn hoi, và bài trí còn có phần vụng về, nhưng nó khiến cô hạnh phúc. Cô mua nó; cô chăm chút cho nó. Nó thuộc về cô.
Nhưng giờ có vẻ như cô đang là chủ sở hữu của một căn biệt thự trên con phố sang trọng nhất ở Chelsea và bỗng nhiên căn hộ của cô trông không khác gì một trò đùa tức cười, kể cả mọi thứ quan trọng với cô năm phút trước cũng vậy—khoản tăng lương 1500 bảng một năm cô vừa được nhận ở chỗ làm, chuyến đi nghỉ cuối tuần với hội chị em ở Barcelona vào tháng tới mà cô đã phải để dành tiền suốt sáu tháng trời, hay bảng màu mắt của MAC mà cô “cho phép” tự thưởng cho bản thân cuối tuần trước vì được tăng lương—cảm giác rùng mình êm dịu khi cô từ bỏ khoản ngân sách eo hẹp hằng tháng để có một giây phút hào nhoáng, ngọt ngào trong House of Fraser, vung vẩy chiếc túi MAC bé xíu nhẹ tênh trên tay, run run khi đặt bảng màu mắt màu đen nhỏ xinh ấy vào trong túi đựng đồ trang điểm, và biết rằng giờ cô đã sở hữu nó, rất có thể cô sẽ diện nó ở Barcelona, và ở đó có thể cô sẽ mặc chiếc đầm mà mẹ cô tặng cô nhân dịp Giáng sinh, chiếc đầm hiệu French Connection đắp ren mà cô đã muốn có từ rất lâu rồi. Chỉ năm phút trước thôi, niềm vui sống của cô chỉ gói gọn trong những điều nhỏ nhặt, những món đồ xa xỉ mà cô phải dự tính, ước ao, chắt bóp, tiết kiệm một thời gian dài để mua được, những thứ vụn vặt khi nhìn tổng thể thì không có nghĩa lý gì cho lắm, nhưng lại làm cho cuộc sống của cô thêm phần lung linh, tiếp thêm động lực cho cô ra khỏi giường mỗi sáng, để làm một công việc cô thích nhưng không yêu.
Giờ thì cô sở hữu một căn nhà ở Chelsea và mọi giá trị cân xứng trong cuộc đời cô đã hoàn toàn đảo lộn.
Cô nhét lá thư lại vào trong chiếc phong bì đắt tiền và uống nốt tách trà.