Giamilia – Truyện ngắn của Tsinghiz Aitơmatốp vô cùng đặc sắc. Tác phẩm này đạt giải thưởng văn học Lê-nin năm 1963 và tập truyện kể về cuộc sống, tình cảm, và núi đồi thảo nguyên của người dân Kyrgystan. Câu chuyện đan xen những mảng tâm hồn, những tình cảm chan chứa, và những bức tranh tuyệt vời về vùng đất này. Bạn sẽ bị cuốn hút bởi những tình tiết đầy cảm xúc và môi trường sống độc đáo trong từng dòng văn. Đọc và cảm nhận sự tinh tế trong từng câu chuyện, bạn sẽ như được đưa vào một thế giới hoàn toàn mới, gần gũi và chân thực. Hãy dành thời gian thư giãn và khám phá tác phẩm đáng giá này!Nhà Bé là một cuốn sách đầy hấp dẫn và sâu sắc về một gia đình Nhật Bản trong các thời kỳ khác nhau. Tác giả đã tạo ra những nhân vật sống động và tình tiết sinh động, khiến câu chuyện trở nên gần gũi và cuốn hút người đọc.
Trong Nhà Bé, chúng ta được biết đến bà “kichi – apa”, một người mẹ hiền lành và nhân hậu, cùng với con dâu Giamilia, người có nết na và đảm đang. Sự mối quan hệ giữa họ được mô tả một cách cụ thể và chân thực, tạo nên một cảm giác ấm áp và đáng yêu.
Cuốn sách cũng lồng ghép những đoạn đời thường hằn về các thành viên trong gia đình, từ chị Giamilia đến em gái kỳ cục. Mỗi nhân vật đều được khắc họa rõ nét, từ tính cách đến công việc hàng ngày, khiến cho độc giả dễ dàng thấu hiểu và cảm thông.
Nhà Bé là một tác phẩm đáng đọc và phản ánh rõ nét nét văn hóa gia đình Nhật Bản. Đọc xong cuốn sách, bạn sẽ cảm thấy như mình đã được di chuyển đến gần với cuộc sống thường ngày của gia đình ấm cúng này.Dường như mẹ tôi bực bội, thường xuyên lau khăn đánh đầu vào áo khi giận dữ. Điều này thực sự khiến tôi tự hỏi về tâm trạng của bà. Tôi quyết định tiến gần hơn, nhìn thấy một bức tranh sống động của gia đình chìm đắm trong những rắc rối và khó khăn. Mẹ tôi, như thường lệ, không ngần ngại phê phán ông đội trưởng với cái kiểu “na ná chàng mất dạy kia!”
Tôi ngạc nhiên khi thấy ông đội trưởng đột nhiên rất vui vẻ khi thấy tôi. Có lẽ ông ấy có một ý tưởng gì đó trong đầu mới đây. Mà còn chuyện gì đâu nữa, ông liền trả lời vui vẻ với tôi: “Nếu bà lo lắng cho con dâu như thế này, thì đây, có kaini của cô ấy đây!” Ông trỏ vào tôi với sự lạc quan, khẳng định rằng sẽ không ai làm hại chị ấy được. Tôi cảm thấy hối hận khi thấy cuống cuồng của gia đình, nhưng cũng thấy an ủi khi thấy ông đội trưởng tỏ ra quan tâm đến chúng tôi.
Với sự khéo léo của mình, ông đã kết hợp lời nhắc nhở và động viên cho mọi người. Điều này thực sự khiến tôi cảm thấy tin tưởng. Mẹ tôi, ngay lập tức, lại bắt đầu phê phán mạnh mẽ ông đội trưởng với cái phong cách sắc bén riêng biệt của bà. Tuy nhiên, giọng của mẹ tôi đột ngột trở nên nghiêm khắc hơn, và tôi cảm nhận một chút bối rối.
Nhưng tôi thấy bình yên khi nghe thấy mẹ tôi chỉ thở dài và nói rằng các “chàng gighit” bây giờ ở đâu, với những vấn đề của gia đình mình. Tôi bắt đầu cảm nhận mệt mỏi sau một ngày dài, và quyết định quay vào nhà để thư giãn. Đúng lúc đó, tôi nhanh chóng nhận ra sự quan trọng của việc hiểu biết và tôn trọng giữa các thành viên trong gia đình.Bắt đầu với hành động nhẹ nhàng của việc bẻ vụn bánh mì thả vào cốc, tôi liền bắt đầu chìm đắm vào câu chuyện trong Giamilia của Chingiz Aitmatov. Cảnh mẹ tôi và bác Ôrôzơmát trò chuyện khe khẽ trên sân, không gì cản trở sự hiếu khách và sự tâm giao của họ. Có vẻ như họ đang nói về những anh em của tôi. Những cử chỉ nhẹ nhàng của mẹ tôi khi lau đôi mắt sưng húp hoặc nhìn xa xăm lên trên rặng cây, tất cả đều khiến tôi đầy ấn tượng và cảm động.
Chingiz Aitmatov, với sự phong phú và tuyệt vời trong ngôn ngữ, đã tạo nên những tác phẩm vĩ đại như “Cây phong non trùm khăn đỏ”, “Một ngày dài hơn thế kỷ”. Được sinh ra tại Kirghizia, Aitmatov lớn lên trong hai nền văn hóa, và tác phẩm của ông đã lan tỏa ra nhiều quốc gia, bao gồm cả Việt Nam.
Từ vị trí lãnh đạo trong nhiều tổ chức văn học đến vai trò của một đại sứ cho Kyrgyzstan, cuộc đời của Chingiz Aitmatov chứa đựng nhiều câu chuyện hấp dẫn, không chỉ ở mặt nghệ thuật mà còn ở mặt con người. Mời bạn thưởng thức tác phẩm Giamilia của tác giả tài năng này!