Đánh giá: Huyên Nguyễn—Hậu Cung Kế là bức tranh đầy màu sắc về cuộc tranh đấu trong hậu cung thời xưa. Tại đây, không chỉ xuất hiện những nhân vật thông minh, tài năng, mà còn chứa đựng nhiều âm mưu tinh nghịch cùng tài kế. Bắt đầu với màn nhận thân lầm lỡ của Võ Uyển Trinh, một cô gái được nuôi dưỡng từ nhỏ ở nông thôn. Liệu tại sao cuộc gặp gỡ này đầy thú vị? Đến đâu, mọi chuyện sẽ bắt đầu hé mở đằng trước mắt chúng ta. Cùng bước vào thế giới phức tạp này với tôi nhé!Vai trò của một người vợ cả rất hoàn hảo. Nương hài lòng với bản thân, biết thế nào là đủ, vừa lòng với sự tôn trọng của hoàng thượng, thậm chí không có tình yêu với ông. Nương tài hoa, lý trí. Ban đầu, khi đọc, mình cảm thấy làm sao con người này có thể tồn tại được, quá lý trí, quá khôn khéo. Nhưng khi đọc đến những chương cuối, mình đã hiểu tại sao nương như vậy, ngoài gánh nặng gia tộc, địa vị, còn có lý do khác.
Một âm mưu lớn tồn tại suốt Hậu cung kế, kế lồng kế, hết cái này đến cái khác, nhưng đều rơi vào một âm mưu kinh khủng mà thủ phạm chính là Thái hậu. Các bạn đọc sẽ hiểu tại sao Thái hậu lại có âm mưu như vậy. Nếu Thái hậu sinh ra vào thời hiện đại, chắc chắn sẽ là một nữ quyền nhân đáng gờm trong chính trường và thương trường. Boss này quan trọng nên review mất hay. Hoàng thượng trong truyện này không chuyên sủng một người, hiếm khi xuất hiện một minh quân, không mê sắc. Sau này có cảm tình với Võ thị nhưng cũng không tin tưởng lắm, dần dần mới hoàn toàn tin tưởng, chia sẻ bí mật cho nhau.
Còn về những nhân vật khác, để các bạn khám phá khi đọc mới thú vị, chủ chốt mình nêu gần hết. **Review Sâu:
Thực ra từ đầu, mình không kỳ vọng nhiều với tác phẩm này lắm, vì lúc đó mình đang chán và chọn ngẫu nhiên một truyện cung đấu để giải trí. Và thực sự… linh cảm của mình chính xác, các bạn ạ. Truyện khiến tâm trạng mình lên xuống như một con thoi, cuối cùng kết thúc bằng một tiếng “bíp….”.
Ưu điểm duy nhất của tác phẩm là cách xây dựng nữ chính. Lý Già La vào cung với mục đích trả thù Thái Hậu và giúp đỡ nam chính, từ đó nàng biết rõ mục tiêu, cần làm gì, bỏ qua điều gì. Lý Già La biết tương kế tựu kế, tự chủ động thay vì chờ đợi đối thủ hành động.
Ngoài ra, nhân vật Hoàng Hậu Triệu thị cũng rất thành công. Mình rất thích hai nhân vật này, đột ngột muốn truyện trở thành bách hợp ( ͡° ͜ʖ ͡°) hị hị.
Tuy nhiên, nữ chính khéo léo đến mức không thể che lấp được lỗ hổng lớn mang tên “bàn tay vàng”. Quá khéo, mọi lần gặp khó khăn, nàng đều “tình cờ”, “may mắn” tránh khỏi. Ban đầu nhẹ nhàng, càng về sau tác giả muốn kết thúc nhanh nên càng hào phóng “may mắn” cho nữ chính. Các nữ phản diện luôn có cách… để bỏ qua nữ chính. Nữ chính sinh đến một đống con trai. (Rồi chẳng may mấy đứa đó lại cạnh tranh vị trí, chắc lúc đó vui lắm ( ͡° ͜ʖ ͡°)). Truyện đầu cung đấu bình thường, có tuyển tú để phân sựng, bất ngờ ở cuối… lại độc sủng??? Còn khẳng định hai người yêu nhau. Sao, bạo? Chuyển đột ngột sang truyện cổ tích “và hai người sống hạnh phúc mãi mãi về sau”???
Ngoài ra, một điểm khiến mình khó chịu và suýt ném sách từ những chương đầu tiên, đó là tác giả thì nói quá nhiều. Chỉ vì sao đón Uyển Trinh về và đưa đi tuyển tú mà… mất 10 chương! Mỗi chương là một bài “Luận: Tại sao nên đối xử tốt với nữ chính”. Và đối với mình, nội dung lặp đi lặp lại như văn mẫu!!! Chỉ ngồi liệt kê cảm thấy mệt mỏi, chưa kể đến việc viết. Rồi khi vào cung, tác giả lại nói hai ba câu thì phải chuyển quay về Già La, dường như sợ người khác quên rằng đây là nữ chính. Nàng A mang thai/ được sủng/ chăm con… thì lại có bài hát: “ngày xưa Quý phi mang thai/ được sủng/ chăm con cũng không tốt như vậy. Rõ ràng vẫn là Quý phi xuất sắc hơn, nàng A đó không thể bằng móng chân của chị.” Ừ, ứ đú đại đình này hiếu kỳ nhất, con biết rồi!!
Thật tiếc, rằng tác phẩm nên đổi tên thành “Vạn năng kế” sẽ chính xác hơn. =A= Mời các bạn đọc Hậu Cung Kế của tác giả Lý Hảo.